Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1090. Tặng cho Nữ hoàng!



Chương 1090. Tặng cho Nữ hoàng!




Hôm nay hơi uống nhiều một chút.
Nhưng Bản tông chủ vẫn có thể chỉ cho những người khác một số mẹo nhỏ khi say rượu.
Trước tiên hãy bước chân trái.
Sau đó bước chân phải.
Như vậy là có thể đi bộ rồi!
Được rồi, lần sau sẽ nói cách thở!
—— Trích từ Chương 1066, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

Ai nha, chết tiệt!
Cảnh tượng có phần hoành tráng.
Nhìn thoáng qua, ít nhất cũng phải có vài trăm đến vài nghìn người.
Người nào cũng được bao bọc bởi tinh thạch, già có trẻ có, toàn là nữ.
Trương Mạc mở to mắt, chuyện gì thế này?
Phong tục ở đây có vẻ hơi không ổn.
Trương tông chủ đang choáng váng vẫn còn choáng váng.
Một đám nữ tử đã vây quanh hắn.
- Nhìn bộ ria mép này!
- Nhìn khuôn mặt tròn này!
- Nhìn cái eo béo này!
……
Một nhóm nữ tử vừa nói vừa bắt đầu động tay động chân.
Quá đáng rồi!
Các cô gái trẻ thì cũng thôi đi.
Bà già đừng tiến lên nữa.
Rút lại, nhanh rút lại.
Đừng ép Bản tông chủ phải dùng mị hoặc.
Cảnh tượng đó sẽ không đẹp mắt.
Nhìn Trương Mạc sắp ‘bị nhục’.
Cuối cùng, một tiếng hét nhẹ từ xa vọng lại.
- Dừng tay!
Ngay sau đó, một nữ tử có thân hình yểu điệu, tay cầm roi dài, ngồi trên một khôi lỗi tinh thạch khổng lồ xuất hiện.
Một tiếng vo ve, trực tiếp dịch chuyển ra ngoài.
Khi nàng xuất hiện, những người khác lần lượt dừng tay, tản ra hai bên.
Nữ tử đi đến trước mặt Trương Mạc, nhìn Trương Mạc rồi liếm môi.
Trương Mạc nhìn có chút kinh hãi.
Động tác này của cô khiến Bản tông chủ hơi hoảng.
Chuyện gì thế này!
Nữ hiệp này, nhìn tu vi không tầm thường.
Chỉ với một tay vừa rồi, Trương Mạc cũng chỉ thấy Hành Kim Thần sử dụng.
- Tên!
Nữ tử hỏi.
Trương Mạc chắp tay nói:
- Trương Lão Bát!
Nữ tử lại hỏi:
- Từ đâu đến?

Trương Mạc suy nghĩ một chút, không dám nói đến Vọng Thần Điện, chỉ đáp:
- Từ Thiên Thần Quốc đến!
Nữ tử rất rõ ràng là chưa từng nghe đến đất nước nào gọi là Thiên Thần Quốc, hơi cau mày, nhưng dường như nàng cũng không mấy quan tâm, trực tiếp tiếp tục hỏi:
- Tuổi? Tu vi? Đã luyện thể chưa? Vòng eo bao nhiêu, vòng hông bao nhiêu, có thể chịu được bao lâu?
Một loạt câu hỏi khiến Trương Mạc trợn tròn mắt.
Cái gì? Cái gì? Cái gì?
Đây là những câu hỏi có thể hỏi trước đám đông sao?
Sao càng hỏi càng thấy không ổn vậy?
Trương Mạc vội vàng hỏi lại:
- Khoan đã, cho ta hỏi một câu, đây là nơi nào? Các người định làm gì?

Nữ tử nhanh chóng nói:
- Đây là Thiên vực môn hộ, Vùng đất tinh thạch. Tất cả những ai vào đây đều không được rời khỏi! Chúng ta là tộc bảo vệ Vùng đất tinh thạch, Cổ Tinh tộc. Nhân loại, ngươi đã vô tình đi vào khe nứt không gian đến đây, nhưng đừng sợ, chúng ta sẽ không giết ngươi. Chỉ là từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ trở thành cấp dưới của tộc ta. Quỳ xuống, ta sẽ ban cho ngươi thân phận tứ đẳng!

Trương Mạc hơi há miệng.
Thiên vực môn hộ?
Vùng đất tinh thạch?
Tộc bảo vệ?
Còn là tứ đẳng?
Ngươi đang đùa với ta à!
Đây có phải vẫn là cảnh ảo do Tiểu Hoàng tạo ra không nhỉ!
Tiểu Hoàng, mau tỉnh lại cho ta.
Ngươi còn giấu một tay, định chơi cả bản tông chủ à!
Ngươi là tên tiểu tử rất ngỗ ngược, ngứa da lắm phải không!
Thang Cát cũng ở bên cạnh Trương Mạc nói:
- Tông chủ, đừng tin bọn họ. Nhìn là biết giả rồi! Thiên Vực vạn tộc còn nói tiếng của Nhân tộc, chẳng lẽ bọn họ không có ngôn ngữ riêng của mình sao?
Trương Mạc lập tức phản ứng lại, nói:
- Có lý nhỉ! Ha ha ha, muốn lừa gạt bổn tông chủ, các ngươi còn quá non.
Nữ tử rõ ràng cũng nghe thấy lời của Thang Cát nói:
- Ngôn ngữ của Nhân tộc vốn là ngôn ngữ của vạn tộc, thậm chí ngay cả chữ viết cũng giống nhau, có vấn đề gì sao?
Trương Mạc lại nhìn về phía Thang Cát nói:
- Phải không?
Thang Cát suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hình như là vậy thật!
Trương Mạc thật sự có cảm giác muốn bóp chết hắn.
Đã vậy thì ngươi còn nói nhảm cái gì nữa chứ!
Nữ tử tiếp tục nói:
- Nhân tộc ngũ đẳng, đây là ân huệ đối với ngươi, còn không quỳ xuống mà nhận lấy. Còn ngươi, khôi lỗi này, nói nhảm quá nhiều. Nếu hắn còn không ngậm miệng, ta khuyên ngươi nên đổi cho hắn một hồn phách khác, nếu cần, ta có thể trợ giúp, không tính công.
Thang Cát lập tức không nói nữa, đứng tại chỗ như một cái cột.
Giả vờ làm khôi lỗi của mình!
Trương Mạc nhìn họ, nhưng lại cười lớn:
- Muốn ta quỳ xuống, ngay cả thần linh cũng không được!
Lập tức, Trương Mạc thấy những nữ tử xung quanh đều hít một hơi.
Ngay lập tức, Trương Mạc lại ngẩng đầu nói:
- Thế nào, bổn tông chủ chính là không tuân theo quy củ của các ngươi. Có bản lĩnh thì đuổi bổn tông chủ ra ngoài!
Thang Cát nghe vậy, lập tức lớn tiếng nói:
- Đúng, đuổi chúng ta ra ngoài đi, tốt nhất là ném chúng ta trở về thế giới Nhân tộc, để chúng ta không bao giờ có thể quay lại đây nữa.
Hai người tính toán rất to.
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, những nữ tử trước mặt lại nở một nụ cười khác thường.
- Tốt! Nhân loại có khí phách! Xem ra là cường giả trong Nhân tộc!
Hết chương 1090.



Bạn cần đăng nhập để bình luận