Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1300 - Kiếp mấy? (2)



Chương 1300 - Kiếp mấy? (2)




Đi đến cửa, gió lạnh thổi qua, Trương đại tông chủ mới phản ứng lại mình còn chưa mặc quần.
Vội vàng quay lại mặc quần áo, Trương đại tông chủ trừng mắt nói:
- Sao ngươi không nhắc ta?
Thang Cát ngơ ngác nói:
- Tông chủ, ta tưởng ngài là nam tử phóng khoáng như vậy chứ.
Ồ, Trương đại tông chủ gật đầu.
Coi như ngươi nịnh bợ cũng được.
Đi thôi!
Bước nhanh, mấy người đến đại điện.
Vừa đến cửa đại điện, Trương đại tông chủ liền thấy một đám người vây quanh.
May mà lão trọc duy trì được trật tự, không để đám người này vào.
Bằng không, một khi để đám người này nhìn thấy tông chủ của họ lại còn có quan hệ với điện chủ Kiếp Điện.
Chẳng phải là ………
Ừm, có vẻ như cũng chỉ thấy Tông chủ rất lợi hại thôi.
Thôi bỏ đi, chuyện này càng ít người biết càng tốt.
Không nói cái gì khác, với chuyện tiếp xúc với Kiếp Tam này, nếu lão già Thượng Chủ kia biết được, chắc chắn sẽ tức giận.
Thượng Chủ đoán chừng đã đoán ra chuyện lần trước ở Vùng đất tinh thạch là do ai làm rồi.
Chỉ là chưa phát tác mà thôi.
Vẫn đừng nên cho Thượng Chủ uống thêm thuốc độc nữa thì tốt. Lão già tồi tệ, nhìn thì có vẻ lớn tuổi, giờ bị hắn tức chết, hắn còn phải.......
Kế thừa gia sản nữa chứ.
Ôi chao, hình như cũng được.
- Đuổi hết bọn họ đi. Vây quanh đây làm gì.
Trương Đại tông chủ vừa xuất hiện, đám người này liền chuồn hết.
Trông trái ngó phải một vòng, Trương Đại tông chủ hỏi trước:
- Thương Di đâu rồi?
Lão trọc đáp:
- Thương Đạo Cực chủ sứ đã xuống vực sâu, nói là đi giúp đầu Trâu giải quyết vấn đề.
Trương Đại tông chủ gật đầu, Thương Di làm việc đúng là hỏa tốc.
Vậy thì xem ra hắn cũng phải nhanh chóng trồng củ cải trắng ra rồi.
Bằng không đợi đến khi Thương Di trở về, hắn vẫn không lấy ra được thứ gì, Thương Di ước chừng sẽ nhảy dựng lên đánh hắn.
Thật sự ấn hắn xuống giường lớn, rồi biến thành con rùa lớn, thì .
Quá tàn nhẫn!
Nghĩ đến thôi đã thấy sợ, nghĩ đến thôi đã thấy khổ sở.
Lắc đầu, trước tiên hãy vứt bỏ những hình ảnh này đi đã.
Trương Đại tông chủ lúc này mới nhìn về phía đại điện chỉ mở hé một khe cửa:
- Đây lại là tình huống gì?.
Lão trọc nói:
- Không biết. Đột nhiên mở ra, sau đó có một đám khói bốc lên. Lúc đầu ta tưởng bên trong cháy, kết quả khói bay một lúc thì tan, bên trong liền hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa.
Trương Đại tông chủ nhíu mày, nói:
- Kiếp Tam này, chiếm chỗ của ta, còn làm lâu như vậy. Người biết thì cho rằng hắn đang hợp thể. Người không biết, còn tưởng hắn sinh con chứ. Vào xem thử!
Trương Đại tông chủ phất tay áo, Thang Cát và lão trọc lập tức tiến lên.
Nhưng đi được hai bước thì phát hiện, Trương Đại tông chủ không có ý định tiến lên.
Hai người kinh ngạc, Trương Đại tông chủ lại tiếp tục phất tay:
- Nhìn ta làm gì. Vào đi. Các ngươi sẽ không muốn để Bản tông chủ dò đường cho các ngươi chứ. Một đám hèn nhát, ăn không ngồi rồi. Thang Cát, lên!
Vào thời khắc mấu chốt này, Thang Cát không lên thì ai lên.
Thang Cát cũng bất lực rồi, bây giờ hắn sắp trở thành tiểu tiên phong dò đường rồi.
Được rồi, cũng không có thời gian để phàn nàn với Tông chủ, chỉ hy vọng sau này Tông chủ sẽ tăng tiền lương cho hắn.
Nhanh chóng bước vào đại điện, Trương Đại tông chủ lớn tiếng nói:
- Thế nào rồi? Hắn còn sống không? Nếu chết rồi thì lấy ra đào hố chôn đi.
Giọng nói của Thang Cát truyền ra từ bên trong.
- Tông chủ, ngài vẫn nên vào đi.
Nghe giọng điệu của Thang Cát thì có vẻ không có vấn đề gì.
Trương Đại tông chủ và lão trọc lúc này mới bước vào.
Vừa bước vào, Trương Đại tông chủ đã cảm thấy không khí có chút không ổn.
Sâu nhất bên trong, một bóng người, quay lưng về phía bọn họ, trông có chút kỳ lạ.
Tình hình gì đây?
Đây là tình huống gì thế?
Thang Cát đứng ở một bên, nếu hắn có thể làm ra vẻ mặt thì chắc chắn lúc này sẽ là vẻ mặt vô cùng bất lực.
Trương đại tông chủ hét về phía bóng lưng kia:
- Kiếp Tam, ngươi làm sao vậy? Hay ngươi là Kiếp Nhất?
Trương đại tông chủ nhẹ nhàng vẫy tay, ra hiệu cho Lão trọc chuẩn bị gọi người.
Chậm rãi, người trước mặt cuối cùng cũng xoay người, bước đi ra từ trong bóng tối.
Trong nháy mắt, hình ảnh đập vào mắt khiến Trương đại tông chủ cũng có chút không chịu nổi.
Kiếp Tam vẫn là Kiếp Tam, thân hình không có gì thay đổi, chỉ là trông có vẻ mập hơn một chút.
Nhưng vấn đề chính nằm ở cái đầu.
Chết tiệt, hai cái đầu!
Hai cái đầu gần như giống hệt nhau.
Trương đại tông chủ từ từ há miệng.
Là cái đầu bên trái, Kiếp Tam thở dài nói:
- Ngươi đều nhìn thấy rồi, Trương Lão Bát, ngươi phải giúp ta!
Giơ hai tay ra, Kiếp Tam tỏ vẻ bất lực.
Hắn vừa dứt lời, cái đầu bên phải, Kiếp Nhất nói:
- Giúp gì? Trương Lão Bát, chúng ta còn chưa đấu xong đâu. Đừng tưởng rằng bây giờ ta như thế này thì không đánh lại ngươi được. Ăn một quyền này của ta.
Nói xong, thân hình còn muốn lao về phía trước, chỉ tiếc vừa chạy được một chút thì trực tiếp lăn một vòng rồi ngã xuống.
Sau đó là tay trái đánh vào má phải, tay phải đánh vào đầu trái.
Hai chân cũng theo đó mà đạp, tự đánh nhau thành một mớ hỗn độn.
Hai người thực sự là …
Thật buồn cười!



Bạn cần đăng nhập để bình luận