Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1148 - Tất cả đều ở trong mưu tính?



Chương 1148 - Tất cả đều ở trong mưu tính?




Cuộc sống có được ắt có mất.
Giống như bổn tông chủ.
Tuổi còn trẻ đã có được tiền tài, địa vị và quyền lực.
Nhưng…
Bổn tông chủ cũng vì thế mà mất đi nhiều phiền não!
—— Trích từ Chương 5186, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trương Mạc rất muốn phản bác.
Bổn tông chủ mới không phải là đồ bánh bao.
Ngươi nói bổn tông chủ ‘bẹp” rồi.
Nhưng nể tình ngươi vừa giúp bổn tông chủ đánh đuổi Thượng chủ. Bổn tông chủ nhịn ngươi một lần.
- Thượng chủ hỏi ngươi muốn Hoàng Kim thụ?
Nhân Hoàng trực tiếp hỏi.
Trương Mạc lập tức đáp:
- Lúc đó ta đã nghiêm túc từ chối hắn. Ta nói với hắn, ngươi đừng hòng. Dù có nghĩ nát óc cũng không thể cho hắn một chiếc lá cây. Hắn suýt nữa quỳ xuống cầu xin ta. Ta vẫn không lay chuyển, chính là có cốt khí như vậy… Không phải, là có huyết tính!
Nhân Hoàng nhìn Trương Mạc nói:
- Ta tin.
Trương Mạc lập tức trợn mắt.
Ngươi cũng tin à, ngươi nói sớm ngươi dễ lừa như vậy thì ta đã đến Vô Cực Minh lâu rồi.
Nhưng ngay sau đó, Trương Mạc nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên mặt Nhân Hoàng.
Lập tức hiểu ra, hắn tin cái nỗi gì.
Đang lừa gạt bổn tông chủ.
Nhân Hoàng tản đi khí thế, lập tức Trương Mạc cũng rơi xuống đất theo.
- Ái chà má ơi!
Suýt nữa ngã nhào, may mà vào thời khắc mấu chốt mấy con yêu thú nhỏ đáng tin cậy, đỡ hắn dậy.
Lúc này, phải nghiêm túc chỉ trích một con rồng nào đó, ngươi thật sự không coi bổn tông chủ là chủ nhân à!
Thậm chí còn dám đứng một bên nhìn không động đậy.
Ngươi chờ đấy, bổn tông chủ sẽ tìm thời gian trị ngươi cho ra trò.
Đứng vững người, Trương Mạc nhìn lại Nhân Hoàng, dang hai tay nói:
- Minh chủ, ngài xem chuyện này ầm ĩ thế này, tiếp theo nên làm thế nào?
Nhân Hoàng nói:
- Đừng hỏi ta. Ngươi nên sớm có tính toán trong lòng mới phải.
- Ta ư? Có tính toán?
Trương Mạc chỉ vào mình, có chút không hiểu.
Quay đầu nhìn Thang Cát vừa mới lắp ghép xong nói:
- Ta có tính toán không?
Thang Cát lập tức thể hiện trí tuệ cao siêu, không sai, đó chính là tiếp tục ‘giả chết”, không nói một lời.
Tông chủ, ngài có tính toán không.
E là cả thần linh cũng không biết đâu.
Nhân Hoàng khoanh tay nhìn Trương Mạc nói:
- Được rồi, Trương Lão Bát, mọi người đều biết ngươi thông minh lanh lợi, mưu mô sâu xa. Ta không chơi trò lòng vòng với ngươi nữa. Khoảng thời gian này, ta cũng nói thật với ngươi, vẫn luôn quan sát ngươi. Ta không quan tâm ngươi là thật lòng hay giả ý, ít nhất ngươi cũng đã làm được một số việc cho bách tính thiên hạ. Vì vậy, nếu ngươi muốn liên minh hợp tác với Vô Cực Minh, ta thay mặt Vô Cực Minh chào đón ngươi. Nếu ngươi muốn lợi dụng Vô Cực Minh để làm gì đó, ví dụ như ẩn núp, ví dụ như đối phó với Thần Cung, hoặc ví dụ như có mục đích khác. Chỉ cần không gây hại cho chúng sinh, cướp đi mạng sống của người vô tội, cứ nói thẳng ra!
Trương Mạc nghe xong lời này, mắt sáng lên.
Ái chà, Nhân Hoàng này, nhìn thì có vẻ đầu óc toàn cơ bắp, thực ra đại trí nhược ngu si mà!
Không giống như một số người, nhìn thì có vẻ thông minh, thực ra còn ngu hơn cả thiểu năng!
- Hợp tác, đương nhiên là hợp tác.
Trương Mạc đưa tay hữu nghị ra.
Nhân Hoàng mỉm cười, nhẹ nhàng bắt tay Trương Mạc.
Đến trình độ và địa vị của họ rồi, những lời đảm bảo thừa thãi đều vô dụng.
Thật sự trở mặt, khế ước nào cũng khó cản.
Vì vậy, những điều này đều không cần phải nói nữa.
Trương Mạc cười nói:
- Nói thật, nếu như ta tiếp xúc với Vô Cực Minh trước thì có lẽ Thần Cung thực sự không có chuyện gì.
Nhân Hoàng giơ tay nói:
- Được rồi, ta thấy ngươi ở Thần Cung cũng không tệ. Nếu ngươi đến Vô Cực Minh sớm thì ước chừng bây giờ ngươi đã là minh chủ rồi.
- Quá khen rồi, quá khen rồi. Ngươi nói vậy, ta sẽ ngại ngùng mất, ha ha ha ha!
- Ta sao không thấy ngươi có vẻ gì là ngại ngùng thế.
- Đúng rồi, đã là hợp tác. Vô Cực Minh sau này có thể giúp ta làm việc không? Ví dụ như đánh Thần Cung, gây rắc rối cho Thượng chủ các kiểu.
- Ta có thể hỏi trước một câu được không, tại sao ngươi lại muốn đánh Thần Cung? Theo lý mà nói, Thần Cung đối xử với ngươi không tệ mà, không phải chỉ vì Vọng Thần Điện, Thượng chủ cướp mất cây của ngươi chứ.
- Ồ, ngươi hỏi cái này à. Ta với Thần Cung có ân oán lâu lắm rồi, trà trộn vào đó, chỉ là để phá hoại nó từ bên trong thôi. Còn về Thượng chủ, hắn ta đúng là đã đắc tội với ta.
- Điệp viên hai mang? Ngầm phục lâu như vậy để làm chủ sứ à? Ngươi không phải điệp viên hai mang, ngươi là đoạt xá đấy!
- Này, ta cũng không muốn, ngươi tin ta đi, ta thật sự không muốn.
……
Hai người vừa trò chuyện vừa đi vào bên trong.
Phía sau, đám tiểu yêu thú và Thang Cát vội vàng đuổi theo.
Lúc này, trong lòng Thang Cát chỉ toàn là sự khâm phục.
Tông chủ chính là tông chủ, thế là lại làm lành với Vô Cực Minh rồi.
Thần Cung đó cũng không thể làm gì là tông chủ được.
Cho dù Thượng chủ có nổi điên đến mấy, thì cũng không thể hơn được ngày hôm nay.



Bạn cần đăng nhập để bình luận