Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 653. Phi thiên cẩu (1)



Chương 653. Phi thiên cẩu (1)




Bản tông chủ vẫn luôn tận tâm khuyên nhủ thuộc hạ.
Đừng thấy mình xấu xí, thì buồn lòng.
Mỗi người đều là duy nhất.
Đều là kiệt tác của trời đất.
Đều có sứ mệnh riêng của mình.
Ngươi nghĩ mà xem.
Nếu không có các ngươi.
Làm sao có thể tôn lên vẻ đẹp trai của bản tông chủ.
Và thế giới này thật tươi đẹp!
— Trích từ Chương 2983, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trương Mạc lại đặc biệt chỉ vào tiểu Hứa trong đám đông và nói:
- Tiểu tử kia, đến đây. Từ nay về sau, ngươi sẽ chịu trách nhiệm theo dõi người trong thôn cho ta. Nếu có ai không nghe lời hoặc có ý định gây chuyện, hãy báo cáo cho ta.
Tiểu Hứa lúng túng đứng im tại chỗ, sau một lúc mới nói:
- Vâng, thần sứ đại nhân.
Trương Mạc vẫy nhẹ tay, cho họ biết có thể đi rồi, tất nhiên cũng không quên kéo các xác chết ra rồi chôn đi.
Chốc lát, nhìn các thôn dân liên tiếp rời đi.
Lão trọc mới tiến tới nói:
- Tông chủ, bước tiếp theo chúng ta làm gì? Vũ đại nhân ở huyện chết. Toàn bộ huyện sẽ xôn xao. Chúng ta có nên trốn tránh một đoạn thời gian không?
Lão trọc vẫn còn hơi sợ.
Trương Mạc bình tĩnh nói:
- Chỉ là một trấn nhỏ, sợ gì. Có Đăng Long Cảnh sao?
Trương Mạc hỏi rõ tình hình trước.
Lão trọc nhăn mày nói:
- Đăng Long Cảnh? Những cao thủ như vậy, làm sao có thể xuất hiện ở huyện thành, nhưng chắc chắn có những cao thủ Võ cảnh Trúc Linh.
Trương Mạc cười nhẹ:
- Chẳng có một Đăng Long Cảnh, muốn bắt bổn tông chủ, đùa à!
Lời tuyên bố của Trương Mạc khiến Lão trọc lập tức trừng to hai mắt.
Nguyên lai Tông chủ trước mặt của ta, ngầu lòi như vậy à?
Bá khid phát ra từ trong đến ngoài, há miệng mở miệng đã trang bức tận trời, không phải là Đăng Long Cảnh trở lên, không thể tự phụ được.
Trương Mạc sờ sờ cằm suy nghĩ, sau đó hỏi:
- Huyện thành lớn nhất gần đây là huyện thành nào?
Lão trọc nói:
- Chắc chắn là huyện thành Giang Nguyên! Tông chủ của ta, ngài muốn làm gì? Ta biết rồi, nhỏ thì trốn ở dưới giường, lớn thì trốn vào đại thành! Ngài muốn trốn ở huyện thành Giang Nguyên à?
- Ý kiến hay đấy!
Trương Mạc nói:
- Không phải, ta muốn chiếm cả huyện thành Giang Nguyên thì sao? Cái thôn rách rưới này thật sự không được, có lẽ đến huyện thành thì mới có thể tốt hơn một chút.
Lão trọc ngay lập tức ngạc nhiên, cảm giác như nghe được một chuyện không thể tin được.
- Tông chủ của ta đang nói gì vậy? Chiếm lấy huyện thành?
Trương Mạc cười nói:
- Không được sao? Ài, ngươi quả là nhát gan, muốn lăn lộn với bản tông chủ, tập luyện gan cho to hơn chút đi. Được rồi, ngươi nghe theo ta, đi mua một vài viên độc đan để kiểm soát người, ngươi biết đúng không. Sau đó cho ta mượn con ưng đầu chó này để cưỡi một chút.
Trương Mạc nói xong bước lên cổ ưng đầu chó, ngay lập tức ưng đầu chó bắt đầu vỗ cánh điên cuồng, nhưng có vẻ không thể bay lên được.
Lão trọc lên tiếng:
- Tông chủ của ta, có phải ngài hơi béo một chút không!
Trương Mạc vỗ bụng nói:
- Nói xạo, không thấy đây là cơ bụng à? Chỉ là kỹ thuật của ngươi có vấn đề, hãy làm nó to lên một chút đi.
Lão trọc trong lòng nghĩ:
- Cơ bụng của người ta là từng khối riêng biệt, nào giống từng lớp to như của ngài chứ.
Nhưng bên ngoài vẫn cung kính đáp.
- Vâng, Tông chủ của ta!
Lão trọc cũng không dám nói không được.

Ba ngày sau.
Quan phủ huyện thành vẫn nhận được tin Vũ đại nhân đã chết.
Ngay lập tức, Huyện thừa nhanh chóng tìm đến Trụ sở của Thiên Môn, báo cáo sự việc đã xảy ra.
Rất nhanh, Thiên Môn đã phái tu sĩ đến, chuẩn bị hành động cùng với binh lính huyện nha.
Cái gọi là Thiên Môn, chính là trụ sở tu sĩ của Thiên Huyền phái ở các huyện.
Địa vị của họ cao hơn cả Huyện lệnh một chút.
Hơn nữa, rất nhiều tu sĩ từ Thiên Môn ra có thể làm quan trong huyện, mà toàn là các chức béo bở.
Chẳng hạn như Vũ đại nhân, cũng như Khuất mập mạp.
Vì vậy, khi nghe tin họ chết, Thiên Môn đã nhanh chóng phản ứng.
Trực tiếp điều động một đội mười mấy tu sĩ.
Người dẫn đầu là một võ giả cảnh giới Trúc Linh, tên là Triệu Thế.
Ngay ở đại sảnh huyện nha, Triệu Thế nghe xong lời kể của hai thôn dân chạy trốn khỏi thôn Cửu Lê.
Đúng vậy, mặc dù Trương Mạc đã cử người đi theo dõi những thôn dân này.
Nhưng vẫn có người lén lút chạy ra ngoài tố cáo.
Hai người ở đại sảnh này chính là những người đã giúp lão trưởng thôn tố cáo Trương Mạc là ma tu.
Bây giờ lại tố cáo một lần nữa, quá quen thuộc rồi.
- Thần sứ? Ma tu? Còn dám giết người của Thiên Huyền phái chúng ta!
Triệu Thế đột nhiên đập bàn đứng dậy, bộ ria mép hai bên miệng cũng khẽ rung lên.
Huyện lệnh, Huyện thừa và các tu sĩ Thiên Môn bên cạnh đều tỏ ra tức giận.
- Trên địa bàn huyện Giang Nguyên của ta, lại xảy ra chuyện lớn như vậy. Làm sao ta có thể thăng tiến được đây, số tiền ta đã bỏ ra, những nữ tử ta đã tặng, thậm chí cả nương tử ta cũng phải hy sinh, chẳng phải là uổng phí sao? Điều này khiến ta ……
Triệu Thế nói càng nhiều, Huyện thừa bên cạnh vội vàng kéo hắn lại:
- Đại nhân, bình tĩnh, bình tĩnh. Chuyện phu nhân của ngài nhiệt tình hiếu khách, đừng nói nữa.
Triệu Thế gật đầu hiểu ý, cái miệng rộng của hắn quả thật không giữ được bí mật, xem ra vừa rồi lại buột miệng nói ra ngoài mất rồi. Hết chương 653.



Bạn cần đăng nhập để bình luận