Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 921. Có gì đó không ổn! (2)



Chương 921. Có gì đó không ổn! (2)




Trương Mạc nói:
- Ta khinh, còn ba vị thần sứ. Trong mắt ta chỉ là phân. Cút đi, cút đi, không đổi không đổi, các ngươi mang về tự bón phân đi.

Tả Thu đập bàn nói:
- Ta không mang về, nếu ngươi không đổi, ta sẽ giết ba người này trước mặt ngươi, để các ngươi thấy máu!

Trương Mạc cũng đập bàn nói:
- Nghĩ tông chủ bản... Không phải, nghĩ bản thần sứ sợ sao. Ngươi giết đi, bây giờ ngươi liền giết đi, ngươi không giết ngươi chính là cháu ta!
- Này, ngươi cho rằng ta không dám sao!
- Ngươi dám à, ngươi đến đây đi, ngươi chém đi!
- Trương Lão Bát, đây là do ngươi nói, ta sẽ bắn ngươi đầy máu!
- Đến đây đến đây, bắn vào đây. Bản thần sứ coi như tắm rửa!
- Được, hôm nay để ngươi tắm cho đã!
- Ngươi đến đây đi!
- Ngươi chờ đó!
- Ta đang đợi đây, ngươi đến đi chứ!
- Ngươi bảo ta đến thì ta đến à, ngươi là cái thá gì!
- Không dám rồi phải không, ngươi đúng là đồ hèn nhát!
- ta hèn nhát thì sao nào, tức chết ngươi, tức chết ngươi!
…….
Hai người không ngừng chửi nhau. Khiến cho Kiếm Ngô đại nhân và Đoạn đại nhân bên cạnh đều ngơ ngác. Sao lại có cảm giác như hai bà hàng tôm hàng cá chửi nhau thế này!
Còn nữa, hai người vừa nói vừa nói, sao lại còn động thủ thế kia. Không phải là bắt đầu đánh nhau chứ!
Mà một người chống nạnh phun nước bọt, một người dậm chân vỗ tay.
Bên dưới, Chẩn Thủy thần sứ, Đe Thổ thần sứ từ xa nhìn qua bức bình phong thấy Trương Mạc và Tả Thu đang chửi nhau.
Cả hai đều có chút cảm động.
- Mão Nhật thần sứ tốt bụng quá, ngươi xem, ngài ấy còn giúp chúng ta tranh một mạng sống!
- Người ta đồn Mão Nhật thần sứ xảo trá và gian manh, nhưng đến lúc quan trọng thì vẫn có thể dựa vào được!
- Nhìn vẻ mặt của họ kìa, sắp đánh nhau rồi!
- Quá dữ dội, hy vọng Mão Nhật thần sứ có thể thắng!
Hai người tỏ vẻ kính trọng, nếu họ biết Mão Nhật thần sứ Trương Lão Bát đang hét lên kêu họ đi chết, thì chắc họ sẽ phát điên mất.
Chỉ có Giác Mộc thần sứ vẫn bình tĩnh, nhưng khi nhìn Trương Mạc, ánh mắt cũng dịu đi đôi chút. Trong lòng thầm nghĩ:
- Mão Nhật thần sứ này, cũng có chút thiện ý.
Bên này, hai người phun nước bọt một lúc lâu, mặt mũi đầy nước, mắt sắp mở không ra, lúc này mới tạm thời dừng lại một chút.
- Người đâu!
Cả hai đều hét lên một tiếng người đâu.
Nhanh chóng, các tu sĩ phía sau tiến lên.
Lại lấy khăn tay lau mặt, lại súc miệng bằng nước ấm.
Có vẻ như vẫn muốn đại chiến hiệp hai.
Kiếm Ngô đại nhân và Đoạn đại nhân thực sự không thể nghe nổi nữa.
Đây đâu phải là đến để đàm phán, rõ ràng là đấu chó mà, hai người có thể bình thường một chút không.
Nhìn thấy hai người đứng dậy chuẩn bị phun thêm vài giờ nữa, Kiếm Ngô đại nhân và Đoạn đại nhân vội vàng ra tay cùng lúc, ấn hai người xuống.
Kiếm Ngô đại nhân trừng mắt nhìn Trương Mạc, giọng trầm thấp:
- Chúng ta đến đây để đàm phán, không phải để giết chết Giác Mộc thần sứ.
Đoạn đại nhân cũng nhẹ nhàng lắc đầu với Tả Thu.
Ý bảo hắn kéo dài thời gian cũng không cần kéo dài như vậy. Nếu cứ tiếp tục thế này, rất dễ khiến màng nhĩ của họ bị thủng.
Cuối cùng hai người cũng bình tĩnh lại, Trương Mạc chỉ vào bản đồ nói:
- Những vùng đất bên ngoài dãy núi Tuyết Phong này là của ngươi, ta sẽ mang người đi, cứ như vậy, không có gì nhiều hơn.
Tả Thu đáp:
- Cho ăn xin còn hào phóng hơn ngươi. Đây là ba vị thần sứ, không phải ba con lợn. Ta có thể nhượng bộ một chút, nhường lại Long Xà quốc và dãy núi Tuyết Phong.
Trương Mạc nhướng mày nói:
- Đây là nhượng bộ một chút sao? Câu này của ngươi khác gì lưu manh nói ta chỉ thả một nửa?
Tả Thu cười nói:
- Khác biệt lớn lắm. Lưu manh không giữ chữ tín, hắn nói thả một nửa, nhưng thực tế vẫn sẽ thả hết. Nhưng ta giữ chữ tín, nói một nửa là một nửa!
- Được rồi, được rồi. Hai người cứ nói nữa, ta giết chết hai người.
Kiếm Ngô đại nhân thực sự không thể nghe nổi nữa, đây đều là những lời nói hổ lang, lời lẽ bẩn thỉu.
Nếu để hai người tiếp tục nói nữa, thì đây không phải là đàm phán, mà là tụ tập lưu manh rồi.
Kiếm Ngô đại nhân lại nhìn về phía Tả Thu nói:
- Có chút thành ý, nhường thêm chút nữa, được không?
Tả Thu cười lắc đầu.
Trương Mạc dang rộng hai tay nói:
- Vậy là không có gì để nói?
Tả Thu nói:
- Yêu cầu của ta đã rất rõ ràng, đồng ý hay không đồng ý, đó là chuyện của ngươi. Ngươi có thể cân nhắc, ba ngày, năm ngày đều được, ta đợi ngươi!
Hắn nói đến đây. Trương Mạc đột nhiên có chút nghi ngờ, lão già này có phải đang có âm mưu gì không!
Hắn cũng đang trì hoãn thời gian sao?
Trương Mạc nheo mắt, đột nhiên nói:
- Được, ta sẽ cân nhắc.

Đứng dậy, Trương Mạc đi thẳng về phía sau.
Kiếm Ngô đại nhân cũng đứng dậy theo, mặt đầy vẻ tức giận nhìn Tả Thu thêm hai lần, sau đó mới rời đi.
Nhìn hai người đi xa, Đoạn đại nhân mới nói:
- Tả huynh, xem ra việc kéo dài thời gian đã thành công rồi.

Tả Thu gật đầu, nhưng cũng có chút lo lắng nói:
- Nhưng, sao ta lại có cảm giác gì đó không ổn nhỉ. Hết chương 921.



Bạn cần đăng nhập để bình luận