Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 913. Phải nói!



Chương 913. Phải nói!




Cái gì gọi là bá khí.
Bản tông chủ cũng mới học được.
Đại khái là phải giả vờ đến mức cực điểm.
Ví dụ như hôm nào bị táo bón.
Bản tông chủ bá khí sẽ nheo mắt lạnh lùng một cách nguy hiểm.
Miệng cười nhạt, nói với mông:
- Tự ra ngoài đi!

—— Trích từ Chương 4495, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương ma thần.


Giác Mộc thần sứ phải làm sao?
Còn có thể làm sao?
Tổ chức linh đình phong quan cho hắn ta thôi!
Tất nhiên, Trương Mạc không thể nói thẳng như vậy.
Nếu không, đám người này chắc chắn cho rằng hắn cố ý.
Ôi chao, đây không phải là cho bản tông chủ ăn đòn, ra bài toán khó sao.
Giác Mộc thần sứ đáng chết, tại sao ngươi không thể tử trận.
Phi phi, còn bị bắt sống, thật mất mặt!
Trương Mạc trầm ngâm một lát rồi nói:
- Câu hỏi này, hỏi hay. Câu hỏi này chắc chắn phải giải quyết. Nhưng cũng không thể thực sự nói nhất định phải thế này thế kia. Bởi vì vấn đề này khá phức tạp. Vấn đề phức tạp thì phải đặc biệt coi trọng. Nói chung, có lẽ, thế này. Được rồi, giải tán!
Một đám người nghe xong suýt nổ tung cả não.
Cái gì, cái gì, cái gì?
Mão Nhật thần sứ đại nhân vừa vừa mới nói cái gì?
Sao lại có cảm giác lời nói lọt qua não nhưng chẳng đọng lại gì.
Bất quá, nhìn thấy Mão Nhật Thần Sứ đại nhân không có ý định trực tiếp trả lời vấn đề này, mọi người đều có chút ý kiến.
Thôi, Giác Mộc thần sứ thật thảm. Tại sao ngươi nghĩ ngươi muốn đối đầu với Mão Nhật thần sứ đại nhân chứ?
Ngươi ra vẻ trang bức làm gì?
Bây giờ thì hay rồi, tự mình chui vào, mới biết mình là đồ ngốc.
Đáng thương, đáng buồn, đáng tiếc!
Mọi người đứng dậy rời đi, Tâm Nguyệt thần sứ ở lại cuối cùng, dường như vẫn muốn hỏi gì đó.
Trương Mạc trực tiếp giơ tay lên, nói với nàng:
- Đừng hỏi.
Tâm Nguyệt thần sứ gật đầu, rồi mới rời đi.
Thang Cát tiến đến bên Trương Mạc nói:
- Tông chủ, ngài thực sự với Tả Thu...
Trương Mạc nói:
- Ngươi tin sao?
Thang Cát gật đầu nói:
- Ngài nói ta tin. Ngay cả khi ngài nói Tả Thu là người yêu cũ của ngài, ta cũng tin!
Trương Mạc không nhịn được đá hắn một cái, nói:
- Cút.
Thang Cát cười nói:
- Tông chủ, ta thấy nhân cơ hội này giết chết hắn đi. Nếu thực sự đưa hắn trở về, e là hắn nghe được những lời đồn đại này, sẽ càng hận ngài hơn.
Trương Mạc liếc hắn một cái rồi nói:
- Ngươi tưởng ta không nghĩ vậy sao? Nhưng ta e rằng có người sẽ không để Giác Mộc thần sứ chết.
- Ai?
Thang Cát hơi không hiểu. Trương Mạc nói:
- Ngươi nghĩ xem, Giác Mộc thần sứ là do ai phái đến thì biết.
Thang Cát suy nghĩ một chút rồi nói:
- Linh quan đại nhân!

Ngả người về sau, Trương Mạc nói:
- Chờ xem, Linh quan đại nhân chắc chắn sẽ viết thư cho ta. Mặt mũi của người khác không cho, nhưng mặt mũi của Linh quan đại nhân thì vẫn phải cho.
Thang Cát nói:
- Vậy chẳng phải là tiện nghi cho Giác Mộc thần sứ rồi sao. Còn phải lấy địa bàn đổi lấy hắn!
Trương Mạc không mấy để tâm đến điều này.
Địa bàn không phải của hắn, đó là của Thần cung. Đổi thì đổi thôi. Chỉ là bị người khác khống chế, Trương Mạc thực sự không thích.
Thôi, cứ kéo dài thêm một chút đi.
Có lẽ Giác Mộc thần sứ tự chịu không nổi, rồi tự nhiên chết mất. Có thể có chút tôn nghiêm không!
Có thể hy sinh vì Thần cung không?
Những vị thần sứ này sao lại không có chút tinh thần ‘hy sinh vì người khác’ nhỉ?
Còn nói là làm việc cho Thượng thần, còn có tín ngưỡng, đồ bỏ đi!
……
Bên kia.
Tâm trạng của Tả Thu mấy ngày nay rất tốt.
Nhìn vào bản đồ, Tả Thu khoanh tròn vị trí dãy núi Tuyết phong, sau đó lại khoanh tròn vị trí của Long Xà quốc.
Đám cấp dưới bên cạnh nhìn thấy Tả Thu khoanh tròn như vậy, lập tức hiểu ngay ý của hắn.
- Đại nhân, ngài đã tính toán xong Thần cung sẽ dùng những vùng đất này để đổi với chúng ta rồi sao?

Tả Thu nghe vậy cười nhẹ:
- Nếu bọn họ biết điều, tất nhiên là trực tiếp đổi cho chúng ta là tốt nhất. Nếu bọn họ không biết điều, chúng ta cũng có thể chiếm được những vùng đất này.

Cấp dưới kinh ngạc nói:
- Đại nhân xem ra đã có kế hoạch chu toàn, thuộc hạ nguyện làm tiên phong!
Tả Thu nghe vậy xua tay nói:
- Không cần ngươi làm tiên phong. Tiên phong đã có người khác!

Đang nói, một người cấp dưới khác bước nhanh tới, chắp tay vái chào:
- Đại nhân, Kiếp điện, U Uyên tới!

Tả Thu cười nói:
- Ngươi xem, tiên phong đã tới rồi. Mời vào!
Tả Thu cất bản đồ, ngồi ngay ngắn trên ghế chủ tọa.
Không lâu sau, một ma tu mặc đồ đen, một tu sĩ mặc đồ trắng đi vào.
- U Uyên Tử Liêm, bái kiến Tả Thu đại nhân!
- Kiếp điện Phong Thích, bái kiến Tả Thu đại nhân!
Chỉ cần nhìn thì biết hai người này đều là tu sĩ lợi hại, tu vi tuyệt đối không thấp.
Tả Thu đưa tay phải ra hiệu, ra hiệu cho hai người ngồi xuống, sau đó bảo người rót trà cho hai người.
- Hai vị, thư của ta đã chuyển đến tay đại nhân của các ngươi rồi chứ!
Tả Thu nâng tách trà lên, nhấp một ngụm, cười tươi như hoa. Hết chương 913.



Bạn cần đăng nhập để bình luận