Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1275 - Vô thượng ước (1)



Chương 1275 - Vô thượng ước (1)




Người khác là thiếu gia nhà giàu.
Ta là Tông chủ chướng bụng.
- Trích từ Chương 2954,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Từ từ, Hành Kim thần sứ nói:
- Đừng có nói linh tinh, dạo này Thượng Chủ tâm trạng không tốt.
Trương Mạc trừng mắt đáp trả:
- Sao thế, mỗi tháng hắn đều có mấy ngày như vậy à, Thượng Chủ cũng được nhỉ.
Hành Kim thần sứ lười nói nhảm với hắn, mở cửa lớn cho hắn vào.
Trương Mạc vừa bước vào, Thang Cát lại đứng ở cửa hơi do dự nói:
- Hành Kim thần sứ, trước giờ ta vẫn luôn ngưỡng mộ ngài. Hôm nay được gặp, thật sự không giấu nổi sự kích động trong lòng, ngài có thể cho ta vài sợi tóc để làm kỷ niệm không?
Hành Kim thần sứ lập tức trừng mắt nhìn Thang Cát nói:
- Tóc, ngươi muốn nguyền rủa ta sao.
Thang Cát vội vàng nói:
- Không dám không dám, ta thật sự chỉ ngưỡng mộ, nếu ngài không muốn thì thôi.
Nói xong Thang Cát lập lập tức chuẩn bị đi vào, Hành Kim thần sứ níu lại hắn, nói :
- Đợi lát nữa, tóc ta có thể cho ngươi. Nhưng ngươi cũng phải giúp ta một chuyện.
Thang Cát kinh ngạc hỏi:
- Ta có thể giúp gì cho ngài à?
Cương Kim Thần Sứ đáp: - Đương nhiên là có thể. Yên tâm, ta không bắt ngươi làm gì kỳ quái đâu. Ta muốn lấy tinh thạch mà đã tạo ra được ngươi, đừng lừa ta, ta nhìn ra được, ngươi có thứ này.
Dưới ánh mắt sắc bén, Thang Cát đành đau lòng lấy Mệnh Tinh ra, nói:
- Hành Kim thần sứ, ngài quả là pháp nhãn như đuốc, coi như ta kính tặng ngài vậy.
Hành Kim thần sứ nhận lấy Mệnh Tinh, giơ lên xem xét kỹ lưỡng.
Càng nhìn, Hành Kim thần sứ càng vui mừng.
- Thứ tốt đây, chắc là Trương Lão Bát đưa cho ngươi phải không?
Hành Kim thần sứ càng nhìn càng thích, thứ này nhìn là biết không phải phàm vật, nói không chừng Thần Cung còn không có.
Không biết Trương Lão Bát kiếm ở đâu ra, không phải đánh mạt chược thắng chứ?
Nghe nói Trương Lão Bát còn chạy đến Vô Cực Minh ‘càn quét’ một phen.
He he, hôm nay cũng có thể chiếm chút tiện nghi của Trương Lão Bát rồi.
- Đúng, đúng, đúng. Là Tông chủ ban cho ta.
Hành Kim thần sứ trực tiếp nhổ một nắm tóc đưa cho Thang Cát, nói:
- Cho ngươi đấy. Dùng vào việc gì cũng được, không sợ lời nguyền đâu. Chỉ cần ngươi chịu được phản phệ là được.
Thang Cát mừng rỡ nói:
- Cảm ơn Hành Kim thần sứ.
Vội vàng cất kỹ, bước vào cánh cửa nhỏ.
Hành Kim thần sứ cười khẽ.
Thang Cát này, đã hoàn toàn trở thành chân chạy vặt của Trương Lão Bát rồi.
Mở miệng ra là Tông chủ, ngay cả chủ sứ cũng không gọi.
Đây là hoàn toàn tách khỏi Thần Cung rồi.
Trương Lão Bát, chỉ cần nhìn thuộc hạ của ngươi là biết, ngươi tham vọng không nhỏ nhỉ.
Đã như vậy, ngày thường còn giả vờ.

Vào cửa nhỏ, thấy được thần thụ.
Cây cao ngất trời, vật khổng lồ thông thiên.
Lần trước đến đây, Trương Mạc chỉ thấy cây này thật đáng giá, đủ cho bao nhiêu người đốt lửa.
Hôm nay nhìn lại, Trương Mạc thấy mình vẫn còn nông cạn.
Sao có thể đốt lửa được.
Đây chẳng phải là phá hoại của trời ban sao.
Lão gia hỏa trồng một cây lớn như vậy, chặt đi cũng thật đáng tiếc.
Đào về quê nhà Hạ quốc, đây chẳng phải là thứ chắc chắn có thể kiếm tiền sao.
Chắc sẽ có không ít người bỏ tiền ra để xem.
Tiếp tục đi về phía trước, xa xa đã thấy Thượng chủ ngồi dưới gốc cây.
Bên cạnh còn có một người, chính là Thương Di đã gặp cách đây một thời gian.
Nhìn thấy Thương Di, Trương Mạc liền nhớ ra, mình đã hứa cho người ta củ cải trắng mà vẫn chưa trồng.
Nhớ đến củ cải trắng, Trương Mạc lại nhớ đến món củ cải hầm xương, nghĩ đến món củ cải hầm xương, hắn lập tức cảm thấy hơi đói bụng rồi ………
- Trương đại chủ sứ, ngươi đến rồi!
Chưa đợi Trương Mạc tiến lại gần, Thương Di đã hét lên một tiếng.
Trương Mạc bước nhanh tới, Thương Di trực tiếp đến bên cạnh hắn, nắm lấy tay hắn nói:
- Trương đại chủ sứ, lâu lắm không gặp, nhớ ngươi lắm.
Trương Mạc nhỏ giọng nói:
- Còn chưa trồng được.
- Ngươi còn chưa trồng phải không.
- Nói gì vậy, ta là loại người đó sao?
- Ngươi đúng là như vậy.
- Thôi nào, ngươi tin ta lần này đi. Chắc chắn sẽ cho ngươi!”
Trương Mạc đảm bảo hết lần này đến lần khác, Thương Di mới buông tha cho hắn.
Lúc này, Thượng chủ cuối cùng cũng từ từ mở mắt nói:
- Được rồi, Thương Đạo Cực chủ sứ, ngươi đi nghỉ trước đi. Ta và Trương chủ sứ sẽ nói chuyện một chút.
- Vâng.
Cuối cùng, Thương Di trừng mắt nhìn Trương Mạc, rồi mới bỏ đi.
Thượng chủ cười nhìn Trương Mạc nói:
- Trương chủ sứ, kể từ khi ngươi trở thành chủ sứ, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau phải không? Cảm giác làm chủ sứ thế nào? Cầm quyền trong tay, có được sự tự do mà ngươi mong muốn không?
Trương Mạc cười gật đầu nói:
- Cũng được, ha ha ha. Thượng chủ, lần này gọi ta đến, là cần ta giúp đỡ sao? Không nói gì khác, chuyện Hoàng Kim thụ, cứ để đó, trước tiên là chờ ta nghiên cứu thêm.
Nói xong, Trương Mạc cũng khoanh chân ngồi xuống.
Không xa, Thang Cát cung kính đứng sang một bên, căn bản không dám tiến lên.
Chỉ có thể đứng từ xa nhìn Trương Mạc và Thượng chủ trò chuyện.



Bạn cần đăng nhập để bình luận