Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1339 - Thành ý! (2)



Chương 1339 - Thành ý! (2)




Trương đại Tông chủ phất tay nói:
- Tan họp. Tên Thiên Thần Báo đâu, lại đây cho ta xem ngươi viết cái gì. Đừng có viết bậy về bổn Tông chủ nữa. Danh tiếng của bổn Tông chủ đều bị các ngươi hủy hoại hết rồi.
Tên phóng viên kia nhảy một cái đến bên cạnh Trương đại Tông chủ nói:
- Tông chủ, nhân vật lớn nào mà chẳng bị người ta bàn tán, ngài càng bị bàn tán nhiều, chứng tỏ ngài càng quan trọng với thế giới này!
Trương đại Tông chủ rất thích nghe lời nịnh hót này, mỉm cười gật đầu.
- Nói không sai. Nhưng tại sao ngươi lại viết bổn Tông chủ có huyết thống Thiên Trư vô thượng. Muốn ăn đòn!
...
Bên ngoài.
Các vị Thần sứ vây thành một vòng vẫn còn đang bàn tán.
- Thật sự muốn biến thiên rồi. Không ngờ chuyện đầu tiên Trương đại chủ sứ làm không phải là xử lý Vô Cực Minh và Kiếp Điện, mà là xử lý chúng ta!
- Ai mà ngờ được. Quả nhiên người ta nói Trương đại chủ sứ am hiểu chiến thuật dương đông kích tây, lần này thật sự đánh trúng ta rồi!
- Làm sao bây giờ, không để ý tới sao?
- Hừ, không để ý tới lời Trương đại chủ sứ, e là ngươi thật sự chưa từng chết. Ta nhắc nhở ngươi, Trương đại chủ sứ khi chưa nắm quyền đã khiến Giác Mộc Thần sứ chết không rõ ràng. Ngươi so với Giác Mộc Thần sứ còn lợi hại hơn sao?
- Haiz, xem ra chỉ có thể làm theo. Ngô huynh, ngươi thấy sao?
Ngô Thành bị hỏi vẫn còn hơi ngẩn ngơ, mãi đến khi đối phương hỏi lần thứ hai, Ngô Thành mới đáp:
- Làm theo đi. Trương đại chủ sứ không động vào tiền của các ngươi, cũng không động vào quyền lực của các ngươi, đã là rất khách khí rồi. Bên trong Thần cung có một số người, đúng là có chút quá đáng. Không nghe lời thì thôi, Trương đại chủ sứ còn có thể dùng thủ đoạn của Ma tu đối phó với bọn họ.
Nghe vậy, mọi người đều cảm thấy rợn người, nhao nhao gật đầu.
Ngô Thành dừng một chút, bỗng nhiên hạ giọng nói:
- Các ngươi có cảm thấy, khí thế trên người Trương đại chủ sứ hiện tại càng ngày càng nặng nề, giống như yêu thú không!
Nghe vậy, các vị Thần sứ có mặt đều gật đầu nói:
- Ta cũng cảm thấy vậy. Lúc đầu còn chưa có gì, cho đến khi Trương đại chủ sứ liếc mắt nhìn, ta cảm thấy mình như không mặc quần áo vậy.
- Còn ta thì cảm thấy như bị một loại yêu thú nào đó nhìn chằm chằm, muốn lấy mạng ta vậy!
- Xem ra tu vi của Trương đại chủ sứ lại đột phá rồi! Huyết thống Thiên Trư, tuyệt đối là huyết thống Thiên Trư trong truyền thuyết!
- Có lý, các ngươi nói xem Trương đại chủ sứ hiện tại ở cấp độ nào, có phải đã đạt đến cảnh giới Thượng Chủ hay chưa?
- Không biết, nhưng cho dù chưa đạt đến, thì cũng không còn xa nữa.
Đang nói, một người từ đằng xa chậm rãi bước tới.
Nhìn thấy người này, các vị Thần sứ có mặt đều tránh né, dường như không muốn có bất kỳ tiếp xúc gì với người này.
Ngay cả Ngô Thành cũng lộ ra ánh mắt khác thường, nhìn chằm chằm đối phương.
Người tới lại như không nhìn thấy vẻ thù địch của bọn họ, dừng lại trước mặt đám người Ngô Thành, vừa phe phẩy quạt vừa nói:
- Các vị đồng liêu, Trương đại chủ sứ họp xong rồi sao? Có định tiếp tục chiến đấu với Vô Cực Minh không?
Ngô Thành lạnh lùng đáp:
- Ngươi họp không đến, coi thường mọi người, còn hỏi mọi người làm gì? Tự mình vào hỏi Trương đại chủ sứ đi.
Nói xong, đám người Ngô Thành vội vàng rời đi.
Thậm chí còn không muốn nhìn người tới thêm một cái.
Từ xa, vẫn còn có thể nghe thấy tiếng khinh bỉ của đám người Ngô Thành.
Nào là ‘Thần sứ phản đồ, kẻ vô sỉ’ gì đó, người tới nghe xong chỉ khẽ lắc đầu, cũng không giải thích gì.
Hít sâu một hơi, người tới bước vào đại điện.
Từ xa nhìn thấy Trương đại sứ giả đang ngồi ở vị trí cao nhất, người tới cung kính hành lễ nói:
- Tân nhiệm Hư Nhật Thần sứ, Vân Phiến. Gặp qua Trương đại chủ sứ... Chúc Trương Chủ Sứ hồng phúc tề thiên, thọ dữ thiên tề.
Trương Mạc bỗng nhiên kinh ngạc nhìn sang.
Quả nhiên là nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Vân Phiến công tử, Vân Phiến?
Hắn còn sống!
Phản ứng đầu tiên của Trương Đại Chủ Sứ khi nhìn thấy hắn là...
- Người đâu!
Rất nhanh, Thang Cát lão đầu đã dẫn người xông vào.
- Sao vậy Tông chủ?
- Có kẻ nào không phục hay sao? Muốn chết phải không?
Một đám người lập tức bao vây Vân Phiến công tử.
Vân Phiến công tử lại ung dung nói:
- Trương Chủ Sứ, ta phụng mệnh Thượng Chủ đến đây, sau này sẽ là một thành viên dưới trướng ngài. Ngài muốn giết ta, cũng phải có lý do chính đáng chứ. ”
Nói xong, Vân Phiến công tử lấy ra một phong thư viết tay của Thượng Chủ.
Thang Cát vội vàng nhận lấy, cẩn thận xem xét một lượt, xác định không có vấn đề gì mới đưa cho Trương Đại Tông chủ.
Trương Mạc nhíu mày, tình huống gì đây?
Thượng Chủ phái tới?
Thượng Chủ còn để Vân Phiến trở thành Thần Sứ?
Chẳng phải là chuyện nực cười sao?
Lai lịch của Vân Phiến, nếu Thượng Chủ còn chưa điều tra rõ ràng, vậy thì Thượng Chủ đúng là sống uổng công.
Mở thư ra xem kỹ, Trương Mạc càng thêm khó hiểu, vậy mà là thật.
Thượng Chủ có ý gì?
Phái một cây đinh đến đây sao.
Loại người này, bổn Tông chủ có thể giữ bên cạnh sao?
E là đi đại tiện cũng phải cẩn thận.
Không được, không được. Không thể chơi đùa với hắn nữa.
Trương Đại Tông chủ lớn tiếng nói:
- Bắt hắn lại!
Một câu nói ra, trên người Thang Cát lập tức bốc cháy ngọn lửa.
Thấy tình hình không ổn, Vân Phiến công tử vội vàng nói:
- Chờ đã, Trương Chủ Sứ, ta đến đây với thành ý!
Trương Mạc xua tay:
- Không hứng thú.
Vân Phiến công tử lớn tiếng nói:
- Thành ý của ta chính là mạng sống này, xin Trương Chủ Sứ nhận lễ vật hiến hồn của ta!



Bạn cần đăng nhập để bình luận