Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 85. Yến hội bên trong (2)



Chương 85. Yến hội bên trong (2)





Thẩm Trung bọn người liếc mắt một cái, phát hiện những ma tu nên đến hầu như đều đã đến, chỉ còn Lão Cẩu, Hắc Bào là hai ma tu nổi tiếng không có mặt. Tuy nhiên cũng không quan trọng, ma tu ở đây càng đông, thì chứng tỏ phòng thủ dưới chân núi càng ít. Lát nữa khả năng bọn họ trốn thoát sẽ càng cao.

Gật đầu, trong lòng Thẩm Trung thêm phần chắc chắn.

Lúc này, Dương Sở dẫn người đi tới. Gương mặt mang theo vài phần tươi cười, liếc mắt nhìn đám gia chủ, trưởng lão này.

- Các vị gia chủ, các vị trưởng lão. Lâu rồi không gặp, không biết vẫn khỏe chứ?

Mọi người vội vàng đứng dậy hành lễ, mặt mày tươi cười.

Thẩm Trung cũng nói theo:

- Dương trưởng lão khách sáo rồi. Nhờ phúc của ngài, cũng nhờ phúc của tông chủ, mọi thứ đều tốt đẹp.

- Vậy thì tốt, các vị, ngồi xuống, ăn uống cho ngon. Người nhà với nhau, không cần khách. Nào, đây là thứ tông chủ bảo ta đưa cho các ngài.

Nói xong, ma tu bên cạnh ôm lấy một chiếc hộp gỗ, đặt bên cạnh Thẩm Trung.

Thẩm Trung liếc nhìn, khom người nói:

- Đa tạ tông chủ ban thưởng.

Dương Sở phẩy tay, cũng không giải thích gì, dù sao lát nữa đám người này xem sẽ hiểu. Ý của Tông chủ là gì, hắn cũng lười đoán, để đám lão già này đau đầu đi.

Dương Sở dẫn người quay người rời đi, bọn người Thẩm Trung mới ngồi xuống.

Tất cả mọi người đều lười nhìn chiếc hộp gỗ một cái, phần thưởng của Thiên Ma tông, bọn họ đều không thèm muốn.

- Thẩm trưởng lão, tên Dương ma đầu kia vậy mà lại nói năng tử tế, không quở trách, thật kỳ lạ!

- Đúng vậy, chúng ta đã lén lút làm những chuyện xấu xa đó, chắc chắn hắn phải biết. Không phải nên rất tức giận sao?

- Đúng vậy, bây giờ là tình huống gì đây?

Các vị trưởng lão đều tỏ ra khó hiểu, trước khi đến, họ đều chuẩn bị tinh thần bị mắng chửi thậm tệ, thậm chí là bị đánh. Kết quả là đến nơi thì phát hiện không có chuyện gì xảy ra, quả thực là kỳ tích.

Thẩm Trung cau mày nói:

- Đúng vậy, ai biết được là tình huống gì. Có lẽ là yến tiệc không muốn nói, đợi sau yến tiệc rồi mới nhắc đến chuyện này?

Các trưởng lão khác nghe vậy thì cười khẩy:

- Sau yến tiệc, lúc đó bọn họ có lẽ không còn cơ hội nữa rồi.

Thẩm Trung nhíu chặt mày, cũng không nghĩ ra được.

Thôi, dù sao cũng chỉ là chuyện nhỏ, có lẽ Thiên Ma tông căn bản không để ý đến những chuyện này.

Ma tông sao có thể để ý đến danh tiếng của mình? Có lẽ là Vân Phiến công tử bọn họ làm quá lên rồi.

Lại đợi thêm gần một canh giờ, yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu. Trong tiếng reo hò của đám Ma tu, Trương Mạc chậm rãi bước ra.

Để chuẩn bị cho yến tiệc hôm nay, Trương Mạc còn đặc biệt thay một bộ quần áo.

Hắc ma phục ban đầu giờ đây đã được thêm một cái áo choàng, khí thế ngút trời!

Vừa xuất hiện, liền đẹp trai nhất toàn trường.

Trên mặt mang theo nụ cười, Trương Mạc vẫy tay chào mọi người.

- Mọi người khỏe chứ!

Tất cả Ma tu đều tự giác đứng dậy.

- Tông chủ vạn tuế, thiên hạ vô song!

Trương Mạc rất vui mừng, cười không ngậm được miệng. Đôi khi hắn thực sự rất đắm chìm trong cảm giác hô mưa gọi gió này, quyền lực quả là một thứ tuyệt vời.

Từ từ ngồi xuống, Trương Mạc trong đám người cũng nhìn thấy bọn người Thẩm Trung, mỉm cười.

Bọn người Thẩm Trung thì thấy Trương Mạc, trong nháy mắt, trong lòng liền ổn định lại.

- Các ngươi thấy không, khí chất của tên Ma đầu kia đã thay đổi rồi.

- Đúng vậy, khí chất tốt hơn rồi. Nhất định là tu vi lại có đột phá.

- Hắn vốn đã mạnh như vậy rồi, giờ lại có đột phá, ta có thể chắc chắn, hắn đã ăn Vô Cực Châu.

- Mười phần mười là vậy rồi, Thẩm trưởng lão, phải làm sao đây? Có phải nên ra tay rồi không?

Thẩm Trung cười toe toét, giơ tay lên nói:

- Chờ đã, đợi thêm một chút nữa, đợi đến lúc năm mới, đợi đến lúc hắn nói lời chúc mừng, ta muốn lúc hắn vui vẻ nhất, huy hoàng nhất thì...

- Trong nháy mắt, hủy diệt hắn!

Thẩm Trung mắt lóe hàn quang, sát ý ngập trời.

Lúc này Trương Mạc nhìn bọn người Thẩm Trung, đang nghĩ lát nữa sẽ trừng trị những vị trưởng lão gia chủ này như thế nào.

Nói chuyện với bọn họ có được không? Có lẽ phải bắt hai người, để Dương Sở dạy dỗ cho tử tế?

Dù sao thì cũng nên làm cái gì đó.

Trương Mạc cũng không để ý, những vị gia chủ trưởng lão này trong mắt hắn đều không có khả năng chống cự. Đặc biệt là lần trước, có người còn sợ hãi ngã trước mặt hắn, chuyện này Trương Mạc vẫn còn nhớ như in.

Nhe răng cười, Trương Mạc quay đầu lại, cầm ly rượu lên, lớn tiếng nói:

- Ăn đi!

Ngay khi có lệnh, tất cả ma tu đều vui mừng hớn hở bắt đầu.

Đối với những ma tu này, có lẽ đã nhiều năm rồi họ không được vui vẻ như vậy.

Những năm tháng đó, họ đều bị liên quân chính đạo truy đuổi và săn lùng, chỉ cần sống sót đã là khó khăn lắm rồi, còn việc ăn uống no say, thưởng thức rượu ngon thì không biết lần trước là khi nào.

Vui vẻ ăn uống, nâng ly chúc tụng, tự nhiên lại trung thành với Thiên Ma Tông thêm vài phần.

Nhiều ma tu tiến lên kính rượu Trương Mạc, có mấy ma tu già còn rơi lệ, cứ gọi - Tông chủ, ngài đã cứu mạng ta!

Một lúc sau, Trương Mạc dường như cũng hơi say, bắt đầu kéo Dương Sở, Lão Lý bắt đầu trò chuyện.

Càng nói càng vui, hoàn toàn không biết nguy hiểm sắp ập đến.

Hết chương 85.



Bạn cần đăng nhập để bình luận