Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 332. Bí mật quan sát? (1)



Chương 332. Bí mật quan sát? (1)





Bản tông chủ thường không ra ngoài, tuyệt đối không phải vì lười.

Cũng không phải vì nhát.

Mà là nếu một ngày nào đó tỷ tỷ may mắn gõ cửa, mà ta không có nhà.

Thì tỷ tỷ may mắn sẽ lo lắng biết bao.

- Trích từ Chương 2134, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.



Trương Mạc vừa há to miệng, định giải thích, thì thấy cánh cửa lại đóng sầm lại.

Xong rồi, nói nhảm rồi.

Nếu chỉ có Dương Sở thì còn đỡ, nhiều khả năng còn có thể giải thích rõ ràng.

Bên ngoài còn có Lão Lý, Trương Mạc có thể tưởng tượng, không cần nửa ngày, e rằng cả Thiên Ma tông đều biết.

Đợi đã, ta còn bảo Lão Lý quản tờ Hỗn Nguyên báo nữa.

Gã này sẽ không đưa Bản tông chủ lên báo lần nữa chứ.

Chết tiệt, lại nổi tiếng khắp thiên hạ rồi.

Muốn khóc mà không có nước mắt, muốn khóc mà không có nước mắt, lúc nào cũng xé toạc quần áo.

Ma thần khốn nạn, ma thần khốn nạn, XXX bố nhà ngươi.

Thôi kệ, không sao, ta không biết mất mặt!

Chuyện nhỏ, toàn là chuyện nhỏ.

Không làm tổn thương được Bản tông chủ một chút nào. Chỉ cần ta không biết xấu hổ, thì không có gì có thể làm tổn thương đến tôn nghiêm của ta.

Bỏ mặc hai người trên mặt đất, Trương Mạc vẫn cứ thay quần áo trước đã.

- Đừng gào nữa, còn là cao thủ chính đạo nữa, còn ngại chưa đủ mất mặt à.

Chửi một tiếng, Trương Mạc đã không còn hứng thú thử nghiệm năng lực mới nữa.

Cất giọng gọi to:

- Dương Sở, Lão Lý, lão cẩu. Ba người các ngươi vào đây cho ta.

Ngay lập tức, ba người lại đẩy cửa bước vào.

Lần này ba người hiển nhiên đã hẹn trước, tất cả đều mắt không thèm nhìn, cung kính đứng ở giữa đại sảnh.

- Tông chủ thánh công đại trướng, thiên hạ hoan hỉ.

- Tông chủ vô cùng to lớn, là hình mẫu của chúng ta.

-......

Trương Mạc vội vàng ngắt lời nịnh hót của họ, đúng là càng nói càng không ra gì. Mặc dù ngươi nói rất đúng, nhưng Bản tông chủ hiện tại không muốn nghe.

- Đưa hai tên này về, canh giữ nghiêm ngặt. Đúng rồi, không được để chúng nói bậy bạ! Ai dám tiết lộ nửa lời, thì lột da, moi xương, chặt thành tám khúc!.

- Vâng!

Trương Mạc nói lời này, ánh mắt liền nhìn chằm chằm vào Lão Lý. Rõ ràng là nói cho hắn nghe.

Kết quả là Lão Lý vẫn bình tĩnh, dường như không thèm để ý. Điều này khiến Trương Mạc rất bất ngờ.

Chẳng lẽ Lão Lý thực sự đã thay đổi, không còn thói xấu truyền bá chuyện nhảm nhí nữa sao?

Được lắm, ai nói tật xấu khó sửa, gỗ mục khó khắc.

Lão Lý không phải đã sửa rồi sao, tốt lắm.

Trương Mạc nào biết lúc này trong lòng Lão Lý chỉ có một suy nghĩ.

- Phải tìm cho Tông chủ mấy nam tử. Quá già thì chắc chắn không được, kiếm mấy người trẻ tuổi đi, chỉ không biết Tông chủ thích lông dài hay là có mỡ. Có thể ăn lại có thể dùng! Ừ, về tìm kĩ kĩ, không được thì tổ chức hẳn một cuộc thi tuyển chọn, chắc chắn có thể chọn ra người mà Tông chủ thích. Ta quả là quá thông minh.




Ba ngày sau, Ninh Quận.

Nhân mã chính ma hai bên gần như cùng lúc đến nơi.

Sơn mạch Lạc Thần Hỏa, chính là một dãy núi trùng điệp như rồng.

Trong đó ngọn núi lớn nhất, chính là Lạc Thần Hỏa Sơn, cao hơn nghìn trượng, huyền vũ thạch phân bố khắp nơi. Lần này ánh sáng của phủ đệ Hư cảnh, chính là xuất hiện ở phụ cận này.

Khi thế lực chính và tà đến, cột sáng bay lên trời đã biến mất từ lâu, không để lại một dấu vết nhỏ nhất.

Bất quá điều này cũng không sao, những người đến đều là lão luyện, biết nên làm thế nào.

Trước tiên tìm chuẩn chỗ cao đóng quân dựng trại, chiếm cứ địa hình có lợi. Sau đó hãy nói bước tiếp theo nên làm thế nào.

Nguyên Môn nhị trưởng lão Kim Mộc Bạch bay cao lên.

Chắp hai tay sau lưng, hai mắt như đuốc, ánh mắt đảo qua toàn bộ sơn mạch.

Muốn tìm bảo vật, việc đầu tiên chính là tìm được lối vào chính xác của phủ đệ.

Việc này tuyệt đối không thể nóng vội, phủ đệ của cường giả càng mạnh, thì càng tinh diệu, hành động lỗ mãng chỉ khiến bản thân rước họa vào thân mà thôi.

- Núi giống như long mạch, đuôi rồng, móng rồng, thân rồng, nhưng đầu rồng lại không có, nhìn như là tàng long Địa Phủ, nhưng lại ở bên trái, bên phải hoặc bên phải.

Kim Mộc Bạch cẩn thận tính toán thế đất.

Phong thủy thứ này, phàm là người chính đạo tu luyện, ít nhiều đều sẽ hiểu một chút.

Không gì khác, xu cát tị hung mà thôi.

Đến cảnh giới của Kim Mộc Bạch, thì phong thủy càng đơn giản hơn. Hắn thậm chí có thể nhìn thấy xu hướng vận chuyển của khí tức linh nguyên xung quanh, để phán đoán tình hình nơi này, cũng như những thứ ẩn giấu.

Nói thật, h phủ đệ Hư cảnlần này, giấu rất sâu.

Nhìn từ linh nguyên khí tức thiên địa bên ngoài, thì gần như không có gì bất thường. Chỉ có đi sâu vào bên trong, mới có thể nhìn thấy một ít linh khí xoắn ốc quỷ dị, chúng phân bố đều đều, giống như lính canh, phân bố khắp toàn bộ Lạc Thần Hỏa Sơn. Kim Mộc Bạch không hề nghi ngờ, chỉ cần bản thân làm loạn, thì những linh nguyên khí tức thiên địa này sẽ trực tiếp công kích bản thân.

Thật lợi hại, tụ linh nguyên thiên địa làm vệ binh, người sống chớ vào!

Kim Mộc Bạch tính toán được một nửa, thì đã không thể tính toán tiếp được nữa. Nếu như đối phương đã di chuyển linh nguyên khí tức, thì việc hắn tính toán thế đất, sẽ trở nên vô nghĩa.

Rõ ràng, trình độ của đối phương, cao hơn hắn không chỉ một bậc.

Hết chương 332.



Bạn cần đăng nhập để bình luận