Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 772. Nhìn thấu rồi sao?



Chương 772. Nhìn thấu rồi sao?




Người xưa có câu, trí tưởng tượng của con người là vô hạn!
Bản tông chủ cho ngươi biết, câu nói này là sai.
Hắn ta chưa từng đến Thiên Ma tông.
Nếu không thì hắn sẽ biết, cái gọi là có những người dung mạo có thể vượt qua trí tưởng tượng là như thế nào!
——Trích từ Chương 2636, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.


Trương Mạc nghe lão giả nói hắn đến gây chuyện, lập tức cười càng vui hơn.
- Rõ ràng như vậy sao? Ha ha ha ha!
Lão giả nói:
- Nếu ngươi thật sự chặt cây này, đừng nói là chặt cả cây. Chỉ cần động đến một cành cây, e rằng ngươi sẽ bị trồng ở đây, sau này làm một người cây, lúc rảnh rỗi chặt cành, gọt vỏ cho ngươi.
Trương Mạc lập tức ngừng cười.
- Có đáng sợ vậy không? Ta chỉ nói chơi thôi mà.
Nhìn kỹ lại, ngoài việc to hơn thì cũng không thấy cây này có gì đặc biệt. Sao lại quý giá thế.
Lúc này lão giả đang đánh giá Trương Mạc từ trên xuống dưới.
Một lát sau, lão giả nói:
- Tuổi không lớn, tu vi rất kém, trên người ngươi sao lại có hơi thở của ma tu, ngươi trà trộn vào thần sứ như thế nào?
Trương Mạc nghe lão giả một hơi nói không ít ‘bí mật nhỏ” của mình, không khỏi có chút kinh ngạc.
Ôi chao, đây vẫn là lần đầu tiên hắn đi giang hồ nhiều năm như vậy. Có người một phát là nhìn thấu hắn.
Không tự chủ được, Trương Mạc liền che ngay vị trí quan trọng của mình, nói:
- Ngươi sẽ không có mắt nhìn thấu chứ. Lão lưu manh!
Lão giả ước chừng là đã nhiều năm không bị người ta mắng. Lúc này bị Trương Mạc mắng một câu, sắc mặt lập tức khác thường.
- Cẩn thận lời nói!
Lão giả nói.
Trương Mạc nhíu mày nói:
- Sao thế, thận của ngươi còn có vấn đề sao? Viêm thận? Không phải là thận hư chứ, ăn nhiều hẹ một chút là tốt hơn.
Lão giả bất đắc dĩ nói:
- Đừng có nói nhảm nữa. Ngồi xuống đi, chúng ta trò chuyện một lát.
Trương Mạc nhìn trái nhìn phải, xung quanh đúng là không có gì để xem.
- Được rồi, trò chuyện thì trò chuyện.
Ngồi xếp bằng trên đất, Trương Mạc thuận tay lấy ra hai cái giò heo từ trong nhẫn. Đưa cho lão giả một cái, mình bắt đầu gặm rôm rốp.
- Không cần khách sáo!
Trương Mạc nói.
Lão giả cầm lấy giò heo, vẻ mặt không biết nên nói gì.
Từ từ đặt giò heo sang một bên, lão giả nhìn Trương Mạc nói:
- Làm thần sứ, ngươi muốn làm gì?
Trương Mạc lắc đầu nói:
- Không có gì muốn làm. Lăn lộn chốn giang hồ thôi mà, còn có thể làm gì nữa.
Lão giả lại hỏi:
- Không có lý tưởng gì sao, không có mục tiêu gì sao?
Trương Mạc nói:
- Đừng có nhắc đến cái này. Lý tưởng gì, mục tiêu gì, chỉ cần ngươi nói, đó chính là điểm yếu để người khác nắm thóp ngươi.
- Ta chưa bao giờ nói mình muốn gì, hai tay dang ra, ngươi làm gì được ta.
Lão giả cười nhẹ:
- Ngươi thật thú vị. Nhưng nghe có vẻ hơi giống ma tu!
Trương Mạc nhíu mày nói:
- Thật sao? Nằm ngữa chính là ma tu? Ngươi hơi quá đáng rồi đấy. Bọn ta lười thì sao? Bọn ta chẳng làm gì cả!
Lão giả nói:
- Không phải lười, mà là ta nghe ra, ngươi hình như không thích bị ràng buộc.
Trương Mạc mở to mắt nói:
- Được đấy, ngươi đều nhìn ra được. Thôi vậy, nói một chút, đúng là, đến bây giờ nghĩ lại, có lẽ mục tiêu duy nhất, chính là vô tư vô lo, sống vì chính mình.
Lão giả cười nói:
- Ngươi xem, suy nghĩ của ngươi, thật giống ma tu!
- Có sao?
Trương Mạc càng nhíu mày hơn.
Lão giả nói:
- Vô tư vô lo, chỉ vì bản thân, không chịu sự quản giáo, không có quy củ. Không phải là ma triệt để thì là gì. Thanh niên à, tư tưởng của ngươi rất nguy hiểm!
Trương Mạc hé miệng.
Một lát sau, Trương Mạc nói:
- Ngươi nói rất có lý. Nhưng, như vậy có gì sai?
Lão giả nói:
- Không có quy củ, chính là sai.

Trương Mạc cười nói:
- Vậy quy củ do ta định ra có được tính là quy củ không.

Lão giả nhìn mặt Trương Mạc, nhìn một lúc rồi nói:
- Ý nghĩ này của ngươi, càng nguy hiểm hơn.

Trương Mạc nhìn vẻ mặt nghiêm túc của lão giả, đột nhiên cảm thấy lão giả trước mặt này mới nguy hiểm, mông không tự chủ dịch về phía sau một chút.
Nhưng khoảnh khắc sau, lão giả lại cười ha ha nói:
- Nhưng cũng may, ngươi đã gia nhập Thần cung, vẫn có thể từ từ sửa đổi. Thần cung không có gì khác, quy củ thì rất nhiều, ngươi có thể từ từ thích ứng.
Trương Mạc không biết nên nói gì nữa.
Nghe ý của lão giả này, có nhiều quy củ vẫn là chuyện tốt sao?
Ngươi có muốn nghe lại xem ngươi nói gì không!
Lão giả mỉm cười nói tiếp:
- Thành thật mà nói, vừa rồi ta còn tưởng rằng ngươi là gián điệp của ma tu.
Một câu nói, lập tức khiến tim Trương Mạc đập thình thịch. Chết tiệt, bị phát hiện rồi sao?
Vậy ta có phải mau chóng chạy trốn không?
- Bất quá, thông qua vừa rồi nói chuyện, ta có thể xác nhận, ngươi không phải nội gián ma tu phái tới.
Lão giả tự tin cười.
Trương Mạc mím môi, sau đó vẻ mặt ‘kính phục’ hỏi:
- Sao ngài nhìn ra được.

Lão giả nói:
- Ma tu không thể phái loại người không hề ngụy trang như ngươi đến, như vậy thì quá ngu ngốc.
Hết chương 772.



Bạn cần đăng nhập để bình luận