Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1178 - Câu cá?



Chương 1178 - Câu cá?




Cuộc sống là vậy, có tiếng cười cũng có nước mắt.
Chủ yếu là một số người chủ yếu chịu trách nhiệm về tiếng cười.
Một số người khác chủ yếu chịu trách nhiệm về nước mắt.
-- Trích từ Chương 6409,《 Nhật ký của ta 》 - Thiên địa Ma Thánh vô thượng, Trương Ma Thần.

Hai người nhìn nhau như thể muốn ăn tươi nuốt sống đối phương.
Thực ra cũng chỉ là hù dọa người khác mà thôi.
Nhất là Chư Hoài giả vờ như đã bàn bạc xong với Trương đại chủ sứ.
Khiến cho sắc mặt của những ma tu khác đột nhiên thay đổi.
Bản thân Chư Hoài đã có thế lực rất lớn, giờ lại thêm Trương Lão Bát ngầm giúp đỡ, chẳng phải là vô địch sao?
Chư Hoài cười cao thâm khó lường.
Nhật Ma cũng lập tức phản ứng lại, nói:
- Ngươi nói đến chuyện đó à, đúng là đã bàn bạc xong một chút rồi.
Hai người giả bộ rất giỏi.
Chỉ có lão trọc biết sự thật, không biết có nên vạch trần họ không.
Đúng là đồ khốn nạn, đi ăn tiệc mà cũng phải chơi trò thủ đoạn.
Tông chủ phái ta đến đây, chẳng lẽ chỉ là một sai lầm thuần túy sao?
Lão trọc ta thật sự không chơi lại được bọn họ.
Nhìn thấy mục đích đã đạt được đôi chút, Chư Hoài đứng dậy nói:
- Các ngươi cứ ăn trước đi. Ta đi kính Trương đại chủ sứ một chén rượu. Nào, đại trưởng lão, giới thiệu cho ta một chút đi. Ta tự đi, sợ rằng Trương đại chủ sứ hiểu lầm mất.
- Được thôi, được thôi!
Lão trọc cũng đứng dậy rời đi.
Những người khác đều suy nghĩ ngầm.
Không ai để ý đến việc Chư Hoài đi đâu.
Hắn đi rồi, tất nhiên là chuyện tốt.
Nhật Ma lập tức cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Khóe miệng nở nụ cười, Nhật Ma nhìn những người khác nói:
- Các ngươi à, phải sớm quyết định đi. Đến lúc đó đứng sai hàng ngũ, có thể sẽ hồn phi phách tán, chết rất thảm.
Những người khác đều biến sắc.
Nhưng có một người lại nói lớn:
- Ngươi nói đúng. Cho nên nếu thực sự không được thì ta đành đầu quân cho Trương đại chủ sứ vậy.
- Đúng vậy, Trương đại chủ sứ có vẻ đối xử với ma tu cũng không tệ!
- Đúng vậy, ngay cả tên hói chết tiệt đó cũng có thể làm trưởng lão, nếu ta đến, ít nhất cũng phải làm thần sứ chứ.
Nhật Ma nghe thấy họ trả lời như vậy, nhất thời tức giận, trán hơi đỏ.
Tình hình thế nào, sao lại để Trương Lão Bát chặn đường được.
Chết tiệt, tên Trương Lão Bát cố tình phái tên hói chết tiệt kia đến đây để mất mặt, chẳng lẽ là để cho họ thấy rằng hắn ta muốn tất cả ma tu sao.
Trương Lão Bát đúng là xảo quyệt và gian trá.
Bên kia.
Lão trọc chậm rãi dẫn Chư Hoài đến bên Trương Mạc.
Nhưng vừa đi được vài bước, Chư Hoài đã kéo lão trọc sang một bên, trốn vào chỗ tối.
- Làm gì vậy? Ngươi muốn làm gì? Đừng có làm bậy, ta sẽ hét lên đấy.
Lão trọc thực sự có chút hoảng sợ.
Bàn tay đưa ra sau, che lấy chỗ hiểm yếu.
Chư Hoài cười đưa cho lão trọc một thứ gì đó rồi nói:
- Đừng căng thẳng. Đại trưởng lão, ta chỉ muốn hỏi một chút về Trương đại chủ sứ. Ta thực sự muốn hợp tác với Trương chủ sứ!
Lão trọc nhìn thứ trong tay mình rồi nói:
- Đây là cái gì? Nhỏ xíu như vậy, ngươi lấy thứ này ra để thử thách bản trưởng lão, trưởng lão nào chịu nổi thử thách như vậy.
Chư Hoài cười nói:
- Đây là bột tóc của cấm yêu, nghe nói pha nước uống có thể mọc tóc.
Lão trọc nghe vậy, mắt sáng lên, lập tức nhét vào trong ngực rồi nói:
- Hối lộ à, không được đâu. Ta tuy cũng là ma tu, nhưng ta công bằng liêm chính, chưa bao giờ làm những chuyện tà ma ngoại đạo này. Cầm lấy, cầm lấy, cầm đồng tiền này đi, coi như ta mua của ngươi. Cứ như vậy mà nói, về sau chú ý một chút, đừng lấy loại đồ này ra làm ô uế ta.
Chu Hoài nhìn đồng tiền trong tay, trong lòng cũng thốt lên một câu ‘WTF’.
Ngươi đúng là vô liêm sỉ, tu vi thì chẳng ra gì, tu ma thì lại là ma tu chính hiệu.
Được lắm, chẳng trách được mà có thể làm trưởng lão dưới trướng Trương Lão Bát, không học được gì khác thì cái bản lĩnh vô liêm sỉ chắc chắn đã học được tám phần.
Chu Hoài cất đồng tiền đi rồi nói:
- Hiểu hiểu. Thủ hạ của Trương đại chủ sứ, chắc chắn là liêm minh không chê vào đâu được.
Lão Trọc gật đầu nói:
- Vậy thì đúng rồi, muốn hỏi gì thì hỏi nhanh đi. Đừng hỏi những chuyện quá nhạy cảm nhé! Ta không muốn bị tông chủ biết được, rồi điều ta ra tiền tuyến Thần cung làm khổ sai đâu.
- Không nhạy cảm, tuyệt đối không nhạy cảm. Ta chỉ muốn hỏi, ta thấy Trương đại chủ sứ dường như nuôi rất nhiều yêu thú nhỏ. Có phải Trương đại chủ sứ thích thứ này không, ta cũng có không ít. Lấy vài con đem tặng Trương đại chủ sứ, ngươi thấy thế nào? Đúng rồi, ta thấy thủ hạ của Trương đại chủ sứ có một con rồng nhỏ năm màu, rất đẹp. Không biết loại yêu thú này kiếm ở đâu, ngươi chỉ cho ta, ta sẽ đi kiếm thêm vài con nữa, cùng đem tặng, Trương đại chủ sứ hẳn sẽ thích chứ.
Mắt Chu Hoài sáng lên, chờ đợi câu trả lời của Lão Trọc.
Lão Trọc suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu nói:
- Không biết.



Bạn cần đăng nhập để bình luận