Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 954. Bọc hậu (2)



Chương 954. Bọc hậu (2)




Bổn tông chủ muốn các ngươi mang theo ta chạy trốn mà, ai muốn cùng các ngươi đoạn hậu chứ?
Mà các ngươi vây bổn tông chủ ở đây làm gì?
Giết người à!
Trương Mạc trợn tròn mắt, lập tức muốn đẩy họ ra. 
Nhưng tay Trương Mạc vừa mới duỗi ra, lại bị người vừa hét lên kia túm lấy. 
- Ngài yên tâm, Mão Nhật thần sứ đại nhân, ta sẽ chiến đấu với ngài đến hơi thở cuối cùng.  
Trương Mạc ngước mắt nhìn, thì ra người lên tiếng là một tên quen biết cũ. 
Ngô Thành!
Lần ‘Lên tiếng’ này của ngươi quả thực là ‘súc sinh’ mà. 
Đây là muốn hại bổn tông chủ đến chết à. 
Một cơn gió lạnh lại ập đến, Trương Mạc đột nhiên cảm thấy không ổn. 
Tiếp tục tấn công ngay lập tức. 
Cởi giáp!
Ầm ầm ầm ầm!
Sau một loạt tiếng nổ vang lên, không một tu sĩ nào trong đám người đang giúp đỡ hậu phương còn mặc quần áo. 
Bao gồm cả Ngô Thành, hắn cũng lập tức trần truồng. Nhưng hắn vẫn rất bình tĩnh, giơ tay lên để ngọn lửa lại chiếu sáng xung quanh. 
Ngô Thành hét lớn:
- Kẻ địch truy đuổi đã không còn một mống, rút lui!
Lúc này, mấy người cuối cùng cũng nâng Trương Mạc lên cao một cái rồi nhanh chóng rút lui. 
Mấy người đỡ Trương Mạc, chạy nhanh theo đội ngũ, khiến Trương Mạc thực sự cảm động. 
Được rồi, cuối cùng các ngươi cũng không quên bổn tông chủ!
Nếu thực sự bỏ rơi bổn tông chủ. 
Bổn tông chủ sẽ... Vẽ một vòng tròn nguyền rủa cả nhà các ngươi đến chết a!
Bọn người Phòng Nhật Thần sứ ở phía trước đều cảm động đến phát khóc. 
Vào thời khắc mấu chốt, Mão Nhật thần sứ Trương Lão Bát vẫn đáng tin cậy. 
Khí Quân đại nhân và Kiếm Ngô đại nhân cũng không có cách nào tốt hơn, chỉ có thể chạy trốn. 
Nhưng Trương Lão Bát, Mão Nhật thần sứ đã có thể ‘không chút do dự” đi ở phía sau bộc hậu để câu giờ cho tất cả mọi người có thời gian chạy trốn. 
Hắn thực sự là… Ta khóc chết mất!
Đã bao nhiêu năm rồi chưa thấy một vị thần sứ dũng cảm như vậy. 
Khí Quân đại nhân và Kiếm Ngô đại nhân cũng liên tục gật đầu. 
Trương Lão Bát trông có vẻ không đáng tin cậy, nhưng vào thời khắc quan trọng, hắn thực sự dám xông pha ở tuyến đầu!
- Tăng tốc!
Khí Quân cũng vung tay, tiếp tục chạy trốn. 
Chạy mãi không biết bao xa, cuối cùng cảnh vật trước mặt cũng thay đổi, xuất hiện một ngọn núi nhỏ màu đen, cao khoảng vài trăm trượng, xung quanh trơ trọi một màu. 
Mọi người vừa chạy đến trước ngọn núi nhỏ, quay đầu lại phóng ra từng ngọn lửa quan sát, lập tức phát hiện những con quái vật trong suốt kia cuối cùng cũng không đuổi theo nữa. 
Leo lên núi, Khí Quân quan sát một vòng, xác định nơi này không có gì phiền phức, mới vẫy tay ra hiệu cho mọi người dừng lại. 
- May quá, nơi này không còn những con quái vật đó nữa. 
 
- Xây dựng phòng thủ, thiết lập trận địa!
Khí Quân chỉ huy thêm một lần nữa, mọi người không còn nguy hiểm đến tính mạng, lập tức lại bắt đầu bận rộn. 
Trương Mạc cũng có thể nghỉ ngơi, ngồi phịch xuống đất.
Nơi quỷ quái gì thế này, mới đến đã nguy hiểm như vậy. 
Tiếp tục như vậy, e là sẽ chết ở đây mất. 
Lần này may mắn, cởi giáp vẫn có hiệu quả, lần sau, e là không may mắn như vậy nữa. 
- Mão Nhật thần sứ!
Khí Quân vẫy tay với Trương Mạc, ra hiệu cho Trương Mạc đi lên đỉnh núi. 
Vẻ mặt Trương Mạc bất đắc dĩ đi về phía đỉnh núi, Khí Quân nói: 
- Mão Nhật thần sứ, lần này lại là nhờ có ngươi. 
- Không có gì, không có gì!
 
Trương Mạc khoát tay nói. 
Khí Quân lại nói: 
- Tiếp theo ngươi xem nên làm thế nào. Hình như chúng ta vẫn chưa ra khỏi khu rừng này!
 
Khí Quân vô cùng lo lắng, ngay cả với thực lực của mình, hắn cũng không nghĩ ra cách nào tốt. 
Kiếm Ngô đại nhân lúc này cũng đi tới, nói: 
- Mão Nhật thần sứ, xin cho chúng ta một lời khuyên. Mọi người cũng không thể ở chỗ này mãi.
 
Khuôn mặt Trương Mạc gần như nhăn nhó, hỏi ý kiến ​​ta, ta thì có, nhưng sợ các người không đồng ý. 
- Ta có ý kiến, nhưng vấn đề là ta nói các người cũng chưa chắc đã nghe!
Trương Mạc từ từ nói.
Lập tức, Khí Quân biết Trương Mạc muốn nói gì, sắc mặt cực kỳ khó coi nói: 
- Ngươi định nói quay người nhanh chóng trở về sao? Mão Nhật Thần sứ, ngươi đã đến nước này, ngươi có thể nói cái gì đó khác không? ?
Trương Mạc gật đầu nói: 
- Được, vậy nói gì khác. 
Sắc mặt Khí Quân dịu lại nói: 
- Ngươi nói đi. 
Trương Mạc nói: 
- Nếu các ngươi không quay lại, ta có thể dẫn một số người quay lại trước không?
Khí Quân lớn tiếng nói: 
- Ngươi không muốn nói chuyện khác sao?
Trương Mạc xòe hai tay nói: 
- Đây không phải là chuyện khác sao. Ta dẫn người khác về chứ không dẫn ngươi về!
- Thằng nhóc này đáng đánh thật!
Khí Quân tức giận đến râu bắt đầu run lên. 
Nhìn vẻ mặt của hắn, lúc này chỉ hận không thể cởi giày ra mà tát vào mồm Trương Mạc. Nhất định phải để mồm Trương Mạc dính mùi hôi chân, trị chứng hôi miệng cho Trương Mạc. 
Kiếm Ngô đại nhân vội vàng tiến lên hòa giải: 
- Được rồi, được rồi. Nghe ta nói một câu, cho ta chút thể diện, mọi người nhượng bộ một chút được không?
- Nhượng bộ thế nào?
Trương Mạc hỏi. 
Kiếm Ngô đại nhân nói: 
- Thế này, Mão Nhật thần sứ, bây giờ chúng ta tạm thời không hỏi ý kiến của ngươi nữa, ngươi cũng đừng đi trước, được không, cứ như vậy đi!  Hết chương 954.



Bạn cần đăng nhập để bình luận