Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1288 - Uyên quốc (2)



Chương 1288 - Uyên quốc (2)




Tên ma tu này đang lững thững trên cánh đồng, bụng phệ, đầu lợn, vừa đi vừa nhét đồ vào mồm.
Bỗng nhiên thấy một con ‘lợn’ đào đất bay tới, đáp xuống trước mặt hắn.
Chưa kịp định thần thì bên cạnh xuất hiện một bộ xương, túm chặt lấy hắn. Rồi hỏi ba câu hỏi về mục đích sống.
- Ngươi là ai? Ngươi đi đâu? Ngươi theo phe nào?
Lúc đó tên ma tu này không vui.
Bây giờ ta là người của Thiên Thần Tông, theo phe Trương Đại Chủ sứ.
Mẹ ngươi là ai, dám nói chuyện với ta như vậy.
Cái gì?
Ngươi chính là Trương Đại Chủ sứ?
Mẹ ngươi mới là Trương Đại Chủ sứ, nếu ngươi là Trương Đại Chủ sứ thì ta chính là Nhân Hoàng!.
Cái gì?
Ngươi còn có lệnh bài?
Thứ này của ngươi có thật không?
Huống hồ ta không biết chữ.
Cái gì? Ngươi còn muốn động thủ.
Ta sợ ngươi cái này ……
Được rồi, được rồi, ta phục rồi, ta phục rồi.
Ta thừa nhận ngươi là Trương Đại Chủ sứ.
Qua một hồi hỏi han thân thiện, nơi đây chính là Uyên Quốc, vốn là hậu phương của U Uyên.
Nơi này không xa Tân Linh Quốc, Kiếm Ngô, Tả Thu bọn họ muốn chiếm lấy Tân Linh Quốc, chính là để có thể đánh bại Uyên Quốc bất cứ lúc nào.
Thang Cát lấy bản đồ ra, cùng Trương Đại Chủ sứ ngồi xổm trên bờ ruộng nghiên cứu kỹ lưỡng.
Tên ma tu đầu lợn bên cạnh nhanh nhẹn làm chút đồ ăn, đang nướng cho hai vị đại ca.
Thang Cát chỉ vào bản đồ nói:
- Tông chủ, nơi này chính là sào huyệt cũ của U Uyên. Đã đến đây rồi, chúng ta cứ xem thử đi. Nếu tốt hơn Nguyệt Ẩn Quốc, chúng ta có thể chuyển đại bản doanh đến đây.
Trương Đại Chủ soái cau mày nói:
- Xem thì xem được. Chuyển đến đây thì không cần đâu. Ta ở Nguyệt Ẩn Quốc cũng khá tốt.
Thang Cát nói:
- Tông chủ, dù tốt đến đâu cũng không bằng nơi này. Ta nghe nói Uyên Quốc có thể trở thành hậu phương của U Uyên, không phải giống như Thần Cung, từng bước phát triển từ nơi này. Mà là ở đây có thông đạo dẫn đến vực sâu. Ma tu ở đây, thực lực chắc chắn tăng nhanh hơn nhiều. Hơn nữa, vực sâu có rất nhiều bảo vật, chẳng hạn như quặng mà ngài thích, nơi này có thể sản xuất ra loại tốt nhất của vạn quốc. Còn những thứ khác thì không cần nói nữa ……
Trương Đại Chủ sứ ngắt lời hắn:
- Được rồi, ta biết ý ngươi rồi. Đây là một vùng đất tốt phải không? Xem thử đi, xem thử rồi hãy nói.
- Được, xem thử. Có cần gọi Trọc Trưởng lão đến xem cùng không?
- Được chứ. Gọi hắn đến luôn đi.
Dù sao thì hai người cũng không có việc gì.
Đi dạo thì đi dạo.
Đối với vực sâu, vùng đất tốt hay gì đó.
Trương Mạc không có nhiều hy vọng báo cáo lại, vậy làm thế nào lãnh thổ của Ma tu có thể được cải thiện?
Ước chừng cũng giống như Nguyệt Ẩn Quốc năm xưa, đất đai cằn cỗi.
Ngay cả khi tốt hơn một chút, thì cũng có hạn.
Ngược lại, Thang Cát lại rất phấn khích.
Hắn thực sự muốn xem, trước giờ vẫn chưa có cơ hội.
Dù sao năm đó đây chính là hang ổ của ma tu, tu sĩ nào của Thần Cung dám đi đéen.
Đừng nói đến Thần Cung, ngay cả Vô Cực Minh và Kiếp Điện đã kết minh với U Uyên, thì có bao nhiêu người trong số họ đã từng đến đây?
Lần này, ít nhất cũng có thể mở rộng tầm mắt.
Truyền thuyết về vực sâu, ta cũng phải nhìn một lần.
- Hai vị đại lão, ăn gà, ăn gà!
Ma tu đầu heo gật đầu cúi chào, đưa thức ăn cho hai người.
Trương Mạc nói với hắn:
- Ngươi làm hướng dẫn cho chúng ta, chúng ta muốn đi dạo quanh Uyên Quốc. Đúng rồi, ngươi còn phải giúp ta đưa một lá thư cho Lão trọc.
- Lão trọc?
Ma tu đầu heo không phản ứng kịp.
Thang Cát ở bên cạnh nói:
- Chính là Trọc Trưởng lão.
Mặt của ma tu đầu heo giật giật.
Hai người trước mặt này khẩu khí thật lớn, Trọc Trưởng lão mà các ngươi cũng dám gọi là Lão trọc.
Lần này hai người các ngươi quá trâu bò rồi.
Thật sự cho rằng mình là Trương Đại Chủ sứ rồi sao.
Theo truyền thuyết, Trương Đại chủ sứ đẹp trai, lịch lãm, tài hoa, có khí thế thượng vị giả, không giận tự uy.
Nào giống như hai người các ngươi, ngồi xổm ở đó như đang ị vậy.
Ma tu đầu heo trong lòng đầy lời oán thán, nhưng cũng không dám từ chối, chỉ theo đó gật đầu nói:
- Vâng, vâng, vâng.
Trương Mạc nhận lấy đồ từ tay ma tu đầu heo.
Nhìn xung quanh nói:
- Trước tiên phải tìm một thứ gì đó có thể ngồi được. Bổn tông chủ không thể đi bộ bằng hai chân được.
Thang Cát trực tiếp nhìn về phía ma tu đầu heo nói:
- Nhìn dáng vẻ của ngươi, có biết công pháp biến thân không ?
Ma tu đầu heo theo bản năng trả lời:
- Biết một chút, nhưng không phải rất tinh...
Lời còn chưa dứt, ma tu đầu heo cuối cùng cũng phản ứng lại.
Thang Cát đá hắn một cái nói:
- Vậy thì biến thân đi, nói nhảm cái gì.
Trương Đại Chủ soái theo đó nói:
- Nhìn nữa, nhìn nữa là đánh ngươi đấy!
Ma tu đầu heo phát ra tiếng ư ử, nhưng vẫn từ từ biến thân, trở thành một con lợn rừng.
- Tông chủ, mời!
Dưới sự dìu đỡ của Thang Cát, Trương Đại tông chủ nhích mông, từ từ ngồi lên.
- Đi, xuất phát!



Bạn cần đăng nhập để bình luận