Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 891. Chủ tọa! (2)



Chương 891. Chủ tọa! (2)




Ánh mắt lại đảo qua một vòng, được rồi, thật sự không có một ai dám nhảy ra.
Được rồi, giờ chỉ vậy thôi.
Các ngươi muốn chết, vậy ta sẽ chôn.
- Cái đó...
Trương Mạc lên tiếng.
Lập tức, mọi người thẳng lưng, chồm người về phía trước, như đang chăm chú lắng nghe, không dám bỏ sót bất kỳ ‘câu thần chú” nào của Trương Mạc.
Trương Mạc nhìn biểu cảm của bọn họ, trong lòng thở dài một tiếng.
Giống như cảm thấy lại nhìn thấy chính mình khi mới vào Thiên Ma tông.
Lại đến một lần thổi phồng bản thân rồi.
Bản tông chủ cũng coi như là quen đường.
Mông cọ trên ghế một cái.
Cả người Trương Mạc đều thả lỏng, phải nói, ngồi trên chiếc ghế chủ tọa rộng lớn này, cảm thấy rất thân thiết.
Giống như cái ghế này chính là được thiết kế riêng cho mông của hắn vậy.
- Báo cáo tình hình!
Trương Mạc lớn tiếng nói.
Khí độ này, phong thái này, ngữ điệu này, tư thế này lập tức lại chinh phục không ít người.
Nhìn đi, người mạnh chính là người mạnh.
Nhìn là biết ngay phong thái của một ông trùm!
Người thường ngồi lên, không run rẩy mới là lạ, sợ nói sai, sợ tư thế không phù hợp.
Nhìn Mão Nhât thần sứ của chúng ta này, đã bắt đầu ngoáy mũi rồi.
Ước chừng lát nữa sẽ cởi giày ra rồi bắt đầu kỳ cọ da chân. Nhưng dù vậy, động tác vẫn tao nhã như thường!
- Thưa đại nhân, lần này chúng ta và U Uyên đều tổn thất nặng nề. Xung thành hoàn toàn biến mất, liên lụy đến mấy thành xung quanh đều bắt đầu có dân chạy trốn.
- Thưa đại nhân, tình hình ở dãy núi Tuyết Phong có biến. Vô Cực Minh và Kiếp Điện vội vã rút lui, nhường lại những ngọn núi mà họ kiểm soát.
- Thưa đại nhân, U Uyên rút lui, bọn chúng từ bỏ Huyền Dực Quốc, xem lộ trình là định rút lui về Tướng Quốc.
Trương Mạc nghe mọi người báo cáo, gật đầu hiểu rõ.
Đây là dọa sợ Vô Cực Minh, Kiếp Điện, U Uyên rồi!
Đặc biệt là U Uyên, tên Long Quân này khi có ưu thế thì vô cùng kiêu ngạo.
Bây giờ cảm thấy bản thân có hơi đánh không lại, lại sợ chết không chịu được.
Trương Mạc nhìn mọi người nói:
- Các ngươi nói xem nên làm thế nào?
Nghe vậy, mọi người lập tức im bặt.
Còn làm thế nào nữa?
Ngài nói làm thế nào thì làm thế nào thôi chứ?
Ở đây mà nói đến gian xảo xảo quyệt... Không phải, phải nói là trí tuệ hơn người, thì nhất định phải là ngài rồi!
Nhìn ánh mắt chờ mong của mọi người, Trương Mạc biết xem ra vẫn phải mình ra lệnh.
Quay đầu nhìn Phòng Nhật thần sứ, Trương Mạc nảy ra một kế.
Con thỏ chết tiệt, để ngươi trốn, lần này ngươi không trốn được đâu.
- Phòng Nhật thần sứ, lần này làm phiền ngươi chạy một chuyến đến dãy núi Tuyết Phong, hỗ trợ bên đó một chút, xem có thể đánh lui Vô Cực Minh bao xa!
Trương Mạc vừa dứt lời, mặt Phòng Nhật thần sứ đã bắt đầu méo mó. Hắn rất muốn nói, đồ gà gian xảo, ngươi cố tình chỉnh ta phải không!
Nhưng hắn thực sự không nói nên lời, bởi vì dù sao thì Trương Mạc cũng đã cứu hắn một mạng, nhắc nhở hắn một lần.
Cuối cùng Phòng Nhật thần sứ cũng chỉ có thể ừ một tiếng.
Đồng thời hy vọng Trương Mạc thực sự không chỉnh hắn, thực sự là tính toán bình thường.
Nhưng hắn lại nhìn Trương Mạc thêm một lần nữa.
Chỉ cần nhìn nụ cười của Trương Mạc này, thế nào cũng có vấn đề!
Trương Mạc không để ý đến hắn, lại nhìn về phía Khuê Mộc thần sứ.
Tên này còn lợi hại hơn, cướp mất lời thoại của bản tôn chủ chưa nói gì, còn tự mình chạy trước.
Thật sự là nhảy cao trong hố xí, quá đáng (phân)!
Sau đó lại ngã vào hố xí, đáng chết (phân)!
Trương Mạc trực tiếp nói với hắn:
- Khuê Mộc thần sứ, ngươi cũng dẫn một đội quân đến Huyền Dực Quốc đi, xem có thể chiếm được không. Tốt nhất là có thể liên kết với dãy núi Tuyết Phong.
Khuê Mộc thần sứ mấp máy môi hai lần.
Hắn sao có thể không biết nhiệm vụ này nguy hiểm.
Nhẹ giọng, Khuê Mộc thần sứ tiến đến bên tai Trương Mạc nói:
- Mão Nhật đại nhân thân ái của ta, , có phải nơi đây hơi nguy hiểm một chút không. Nếu Long Quân quay lại, chẳng phải ta sẽ chết tại chỗ sao!
Trương Mạc nói:
- Không đáng sợ như vậy. Thực ra không cần Long Quân quay lại. Chỉ cần Vô Cực Minh và Kiếp Điện nhanh tay một chút, phái người đi chiếm trước, ngươi cũng sẽ bị bao vây tấn công, chết tại chỗ.
Mặt Khuê Mộc thần sứ gần như xanh mét, nói:
- Vậy thì nhiệm vụ này có phải hơi quá nguy hiểm không!
Trương Mạc nói:
- Nếu không nguy hiểm thì tại sao phải đi? Khuê Mộc thần sứ, ngươi sinh ra là vì nguy hiểm. Ta coi trọng ngươi, vậy thì đi đi!
Khuê Mộc thần sứ mặt đầy vẻ ngơ ngác, đột nhiên hắn lại nghĩ ra điều gì đó, áp thấp giọng bên tai Trương Mạc nói:
- Mão Nhật đại nhân, ta còn có thứ lợi hại hơn muốn dâng cho ngài!
Trương Mạc trừng mắt nhìn hắn. Này, bổn tông chủ là người nhận hối lộ sao?
Ngươi coi thường bổn tông chủ quá rồi.
Thứ còn mạnh hơn nữa!
Mạnh hơn nữa là như thế nào…
Trong đầu Trương Mạc hiện lên đủ loại hình ảnh, cuối cùng vẫn nói với Đấu Mộc thần sứ bên cạnh:
- Ngươi cũng đi theo đi. Cũng coi như có người giúp đỡ!
Đấu Mộc thần sứ chỉ biết Trương Lão Bát tính toán giỏi, không có lý do gì để hại mình.
Gật đầu ngay:
- Được, Mão Nhật thần sứ đại nhân!
Nhìn, đây mới là ‘người thật thà” chứ! Hết chương 891.



Bạn cần đăng nhập để bình luận