Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 510. Diệt sát! (2)



Chương 510. Diệt sát! (2)




- Chết tiệt
Gã xui xẻo hét lớn, như muốn trút hết nỗi bực tức của mình.
Trương Mạc nghe thấy giọng nói này, lập tức có thể xác định.
- Thật sự là ngươi, Hoàng Tuyền Cốt Ma! Hôm nay ngươi không thoát được đâu!
Trương Mạc bên này vừa hét lên, những người khác xung quanh cũng ùa đến xem.
- Thật sự bắt được rồi sao!
- Có phải quá khéo không vậy!
- Khéo đến mức ta không dám tin.
- Đây là thủ đoạn của Trương đại Tông chủ sao?
Dương Sở, lão Cẩu đều trừng mắt nhìn, Thánh nữ không màng hình tượng chạy đến, thậm chí ngay cả tên mập chết tiệt chẳng quan tâm đến điều gì, cũng tiến đến.
Trương Mạc tiếp tục trừng mắt, gã xui xẻo Hoàng Tuyền Cốt Ma đã hoàn toàn không còn khả năng chống cự.
- Trương đại ma đầu! Khốn kiếp!
Theo tiếng rống to cuối cùng của Hoàng Tuyền Cốt Ma, đôi mắt của hắn ta hoàn toàn hóa thành màu đỏ.
Sau đó, cảnh tượng quen thuộc lại xuất hiện, Hoàng Tuyền Cốt Ma điên cuồng giơ tay, Trương đại Tông chủ tiếp tục trừng mắt.
Cảnh tượng có vẻ hơi ngượng ngùng, nhưng may là mọi người đều đã quen rồi.
Năng ca cùng những người khác nhìn cảnh này, cũng không biết nên làm gì.
Hóa ra hắn ta chính là Hoàng Tuyền Cốt Ma, suýt chút nữa thì thả mất con cá lớn rồi.
May quá, may quá.
Nếu để Hoàng Tuyền Cốt Ma thực sự trốn thoát khỏi tầm mắt, hắn ta có mười cái mạng cũng không đủ để Tông chủ giết.
Đoán rằng tông chủ sẽ lột da hắn, trực tiếp bày lên vỉ nướng, rắc chút thì là, thêm chút ớt bột, bọn trẻ con hàng xóm đều khóc thét.
Lau đi mồ hôi lạnh trên trán, họ đều im lặng chờ đợi, rốt cuộc thì Tông chủ đã làm thế nào?
Một lát sau, có thể thấy rõ ràng, Hoàng Tuyền Cốt Ma không xong rồi.
Nâng lên cũng không nhấc nổi, nhìn có vẻ hơi yếu, ăn ít thận dê quá.
Từng chút một, Hoàng Tuyền Cốt Ma héo đi.
Cuối cùng nằm gục xuống đất, run rẩy lần cuối, rồi từ trong cơ thể trôi ra một ma hồn màu xanh lục.
Ma hồn lang thang một vòng, không tìm được vật chủ, cuối cùng theo gió tan biến.
Mọi người nhìn cảnh này, nhưng không ai dám tiến lên.
Á!
Trương Mạc trừng mắt nhìn Hoàng Tuyền Cốt Ma thêm trăm hơi thở, mới lớn tiếng nói:
- Các ngươi, đi, kéo xác Hoàng Tuyền Cốt Ma về, nhớ, phải bổ thêm một nhát.
- Vâng, tông chủ!
Dám người Năng ca cẩn thận tiến lên, chưa đến gần, đã chém ra mấy luồng kiếm khí, lập tức chặt xác Hoàng Tuyền Cốt Ma thành từng mảnh.
Vẫn chưa hài lòng, lại chặt đầu Hoàng Tuyền Cốt Ma thành từng mảnh nhỏ hơn, mấy người mới thở phào nhẹ nhõm.
Chặt thành như vậy, trừ khi Hoàng Tuyền Cốt Ma là cha của Diêm Vương, nếu không thì chắc chắn không sống nổi.
Giống như thu gom rác, Năng ca lấy ra một cái túi vải rách, đựng xác Hoàng Tuyền Cốt Ma vào, rồi nhanh chóng gánh về.
- Tông chủ, ngài xem!
Mở túi ra, xác chết rơi đầy đất.
Trương Mạc nhìn thấy cảnh tượng này, mới thu lại sát ý bạo động.
Hoàng Tuyền Tiểu Ma Ma à, lần này ngươi chết hẳn rồi chứ.
Trong lòng cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Trương Mạc cười nói với gương:
- Các ngươi làm tốt lắm, tên cầm đầu kia, ngươi tên gì ấy nhỉ?.
Năng ca kích động đáp:
- Tông chủ, ngài gọi ta Tiểu Năng là được, hoặc Tiểu Lưu cũng được.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Công lao của các ngươi đã được ghi nhớ, nhớ mang xác Hoàng Tuyền Cốt Ma về, có thưởng.
- Cảm ơn tông chủ!
Theo tiếng reo hò phấn khích của Năng ca, Trương Mạc đóng gương lại.
Nhìn xung quanh, Trương Mạc cười nói:
- Vậy là giải quyết xong rồi chứ?
Sắc mặt Thánh nữ đầy phức tạp, một đám tu sĩ chính đạo không nhịn được cười.
Lần này xem ra là chết thật rồi, chư vị trưởng lão, tông chủ, chúng ta có thể báo thù cho ngài rồi.
Ngay tại chỗ, có mấy tu sĩ của Nguyên Môn khóc nức nở.
Lần này thánh nữ thật sự nguyện ý bái lạy Trương Mạc, nói:
- Trương tông chủ, xin hãy nhận lễ của ta!
- Tông chủ vô địch!
- Tông chủ đỉnh quá!
Dương Sở, lão Cẩu đám người cũng cúi chào theo.
Hoàng Tuyền Cốt Ma làm loạn thiên hạ, lần này cuối cùng cũng chết, chết trong tay tông chủ.
Thật là con bò cái, nụ nội nó—— ngưu bức!
Trương Mạc cười gật đầu, lần này tốt rồi, không cần lo ngày nào đó Hoàng Tuyền Cốt Ma lại kéo theo một đám thi quỷ nữa.
Ha ha, hắn không thể tách ra thêm một tên nữa chứ.
Nhìn biểu hiện của đám người Thánh nữ, có lẽ là sẽ không còn nữa. Nếu không, chiêu này của Hoàng Tuyền Cốt Ma sẽ biến thái đến vô địch, sao hắn có thể xếp dưới Nguyệt Ma được.
Cuộc đại chiến cuối cùng cũng tạm thời lắng xuống.
Trương Mạc cười nói:
- Đứng đây làm gì, ăn, ăn, ăn, ăn hết đi! Đừng lãng phí, bản tông chủ ghét nhất là lãng phí. Nào, cho ta thêm hai cái đùi giò nữa.
Mọi người lập tức ngồi xuống, Thánh nữ dường như vẫn đang cố gắng kìm nén cảm xúc của mình.
Dương Sở đến gần Trương Mạc, thì thầm:
- Tông chủ, có nên cân nhắc bước tiếp theo không?
Trương Mạc nhìn Thánh nữ, mỉm cười gật đầu. Hết chương 510.



Bạn cần đăng nhập để bình luận