Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 69. Không tín nhiệm (1)



Chương 69. Không tín nhiệm (1)





Có những lúc, ta thật sự không hiểu, ý nghĩa của cuộc sống là gì.

Sau đó ta đã hiểu ra, đó chính là trang bức.

— Trích từ Chương 5802, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Vân Phiên công tử suy nghĩ trăm lần cũng không nghĩ ra được. Thôi trưởng lão còn có một đám cao thủ như môn chủ Thanh Môn, phong trần mệt mỏi chạy về.

Mọi người đều có vẻ buồn bã khi nhìn thấy vẻ giận dữ của Vân Phiến công tử.

Thôi trưởng lão không biết phải nói gì. Nhưng vẫn phải cố nói:

- Công tử, kế hoạch của chúng ta thất bại rồi.

Đúng vậy, đây là một kế hoạch tiêu chuẩn để đánh lừa kẻ thù, tiêu diệt ma tu.

Đầu tiên, Vân Phiến công tử cố tình tung tin, cố tình để Thiên Ma Tông nghĩ rằng mình đã bất hòa với Chính Nhất Tông, khiến liên quân chính đạo bị mất đoàn kết.

Sau đó, cố tình để cấp dưới thua vài trận khi từ bỏ thành trì, tạo nên vẻ tan rã. Khiến cho ma tu của Thiên Ma Tông càng coi thường liên quân chính đạo.

Cuối cùng, lại tung tin đồn rằng liên quân chính đạo đã từ bỏ Chính Nhất Tông. Đưa ra một con cá lớn, đưa cho Thiên Ma Tông.

Chỉ cần Thiên Ma Tông tấn công Chính Nhất Tông, coi như đã chính thức vào tròng.

Đến lúc đó, liên quân chính đạo chuẩn bị sẵn sàng, phái các cao thủ đi, sẽ khiến Thiên Ma Tông hiểu sâu sắc, cái gì gọi là sức mạnh của sơn môn, cái nào là hợp vây.

Vì trận chiến này, Chính Nhất tông ngay cả bảo khí hộ núi Thiên La võng đều khởi động.

Ma tu dám đến, sẽ lập tức tiến vào ảo cảnh của ảo ảnh. Sau đó, những gì chờ đợi ma tu, sẽ là một cuộc tàn sát.

Ngay cả khi tông chủ Thiên Ma Tông đích thân đến, cũng tuyệt đối không phá vỡ được ảo ảnh này.

Mọi thứ đã chuẩn bị chu đáo, chỉ không ngờ Thiên Ma Tông lại từ bỏ vào phút cuối.

Tất cả đầu tư, tất cả chuẩn bị của họ, bỗng chốc trở thành công cốc.

Tệ nhất chính là Thiên La võng, thứ này một khi kích hoạt một lần, lần sau sẽ phải mất cả năm mới kích hoạt được.

Không còn cách nào khác, Thôi trưởng lão đành phải dẫn người đến quận thành trước, những đệ tử khác của Chính Nhất Tông cũng đã rời khỏi sơn môn gần hết.

Nếu vài ngày nữa ma tu lại quay lại, thì Chính Nhất Tông thực sự sẽ không giữ được sơn môn.

Thôi trưởng lão trông rất khó coi, cả người như già đi rất nhiều.

Vân Phiến công tử nhìn sâu vào mắt hắn rồi nói:

- Sở Nhiễm, thế nào rồi?



Lúc này, Vân Phiến công tử nhắc đến Sở Nhiễm, ngay cả kẻ ngốc cũng hiểu ý hắn.

Thôi trưởng lão nghiến răng nói:

- Sở Nhiễm đã bị cấm túc. Trong thời gian gần đây, cô ta không thể truyền bất kỳ tin tức nào ra ngoài được.

- Thật sao?

Vân Phiến công tử rõ ràng không tin.

Không còn cách nào khác, tình hình thực tế khiến hắn không thể không nghi ngờ có người đang cung cấp thông tin cho Thiên Ma tông.

Hơn nữa, chỉ có những người cấp cao của liên minh Chính đạo mới có thể truyền tin chính xác như vậy.

Nếu không, cục diện Thiên Ma tông đang tốt đẹp dựa vào đâu mà không tấn công mạnh mẽ? Tại sao lại rút lui vào thời điểm quan trọng nhất? Mọi thứ, mọi thứ đều chỉ ra rằng trong Liên quân Chính đạo có kẻ phản bội.

Vân Phiến công tử nghi ngờ nhiều nhất, tất nhiên là Sở Nhiễm, người đã chạy về từ huyện Tiểu Thánh.

Vài vị môn chủ khác cũng nhìn Thôi trưởng lão với ánh mắt phức tạp.

Nói thật, họ cũng cảm thấy bên trong Chính Nhất tông có vấn đề. Sự nghi ngờ của Vân Phiến công tử rất có lý.

Hãy xem Sư Ma đã chết như thế nào, báo Chính đạo đều muốn mổ xẻ cho ra lẽ.

Đó là vì Thiên Ma tông đã sớm cấu kết với Quân sư đầu chó, thuộc hạ của Sư Ma.

Một sáng một tối, giết chết Sư Ma, cướp đoạt tất cả mọi thứ của Sư Ma.

Nói thật, khi tin Sư Ma chết truyền đến, Vân Phiến công tử suýt nữa thì tức đến phun máu. Đây là thất bại hoàn toàn, cả Chính lẫn Tà đều bị tên ma đầu của Thiên Ma tông đùa giỡn trong lòng bàn tay.

Có tiền lệ trước đó, Vân Phiến công tử nghi ngờ thế nào cũng không quá đáng. Nếu Thôi trưởng lão không thể tự chứng minh mình trong sạch, họ sẽ ra tay giết chết Sở Nhiễm trước.

Thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

Thôi trưởng lão thấy ánh mắt của mọi người không mấy thiện cảm, cũng biết rằng lúc này hắn phải giải thích cho mọi người.

May mắn thay, khi trở về, hắn đã nghĩ xong, lúc này nhanh chóng nói:

- Công tử, chư vị. Ta quyết định ngay bây giờ sẽ đưa Sở Nhiễm trở về sơn môn, cô ta sẽ không tiếp tục theo chúng ta ở lại Quận thành nữa. Đồng thời, ta sẽ để cô ta suy ngẫm ở hậu sơn của tông môn, không có lệnh, không được xuống núi.

Nghe vậy, sắc mặt Vân Phiến công tử hơi dịu xuống:

- Để cô ta trở về sơn môn ư? Ừm, cũng là một cách. Nhưng, Thôi trưởng lão, ngươi đã nghĩ kỹ chưa? Thiên Ma tông có thể sẽ sớm quay trở lại, tấn công Chính Nhất tông lần nữa. Cô ta trở về có thể sẽ chết.

Thôi trưởng lão thở dài một tiếng:

- Nếu thực sự như vậy, thì coi như là số mệnh của cô ta đi. Ít nhất thì cô ta cũng chết trong trận chiến chống lại ma tu. Chứ không phải bị chúng ta giết chết. Giết đúng người, ta đau lòng, giết nhầm người, ta càng đau lòng hơn.

Hết chương 69.



Bạn cần đăng nhập để bình luận