Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1276 - Vô thượng ước (2)



Chương 1276 - Vô thượng ước (2)




Tông chủ chính là tông chủ, khí thế này so với Thượng chủ cũng không hề kém cạnh.
Nhìn động tác của Tông chủ, có vẻ như khoảnh khắc tiếp theo sẽ cởi giày, rồi khoanh chân ngồi xuống.
Nổi bật chính là một chữ ‘phóng túng.’
Bên này, Thượng chủ lấy cành Hoàng Kim thụ mà Trương Mạc đưa cho và nói:
- Cành cây ngươi đưa cho không có vấn đề gì lớn, chỉ có một điểm, bên trong dường như có ý thức hỗn loạn còn sót lại.
- Thật sao?
Trương Mạc tỏ vẻ ngạc nhiên.
Chết tiệt, Thượng chủ quả là lão làng, điều này cũng nghiên cứu ra được sao?
Đó không phải là có ý thức hỗn loạn thì sao có thể trồng ra cây điên được chứ.
Nó còn biết hát và đánh người nữa.
Thượng chủ thấy Trương Mạc ngạc nhiên không giống ‘giả”, lại tiếp tục nói:
- Ý thức hỗn loạn không dễ xóa bỏ, ngươi có cách nào không?
Trương Mạc xoa cằm, suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hay là thử hỗn loạn hơn cả nó, dọa chết nó, lấy độc trị độc xem.
Trương Mạc nói xong, Thượng chủ lập tức im lặng.
Một lúc lâu sau, Thượng chủ đột nhiên cười nhẹ.
Trương Mạc không biết tình hình gì, lão già này sẽ không thực sự tin chứ.
Vậy thì ngươi thực sự …
Có vấn đề à!
Vẫy tay, Thượng chủ nói:
- Được rồi. Biết ngay là không thể moi được kết quả gì từ miệng ngươi. Biết là ngươi cũng sẽ không nói cho ta biết.
Trương Mạc vội vàng nói:
- Đừng nói như vậy, ta thực sự không biết. Thật hơn cả vàng thật, ngươi tin ta đi!
Thượng chủ lười tranh cãi với hắn nữa, cất cành Hoàng Kim thụ đi, nói:
- Nói chuyện khác đi. Vô Cực minh cho ngươi lợi ích gì, ngươi định giúp Vô Cực minh, hay là định ở lại Thần cung sao?
Lời này nói đủ thẳng thắn, Trương Mạc lại nhất thời không trả lời được.
Hắn hiện tại nói muốn ở lại Vô Cực minh, lão già kia sẽ nhảy dựng lên cho hắn một cước mất.
Trương Mạc im lặng một hồi, Thượng chủ lại tự giác nhìn ra suy nghĩ của Trương Mạc nói:
- Vẫn chưa đưa ra quyết định sao? Hay là, thật ra ngươi không muốn chọn bên nào, ngươi chỉ tin tưởng bản thân, chỉ muốn nắm giữ vận mệnh của mình, bất kỳ kẻ nào cũng không thể đè đầu cưỡi cổ ngươi. Ta không được, Thần linh cũng không được, đúng không.
Trương Mạc vội xua tay nói:
- Đừng nói thế. Thần linh ta không chọc nổi đâu, hắn sẽ lấy sấm sét đánh chết ta mất.
Thượng chủ cười nói:
- Sao ta lại không nhìn ra, ngươi có dáng vẻ gì tin thần linh chứ.
Vừa nói, Thượng chủ bỗng lấy ra một tờ giấy vàng như nước chảy, lòng bàn tay khẽ điểm một cái, những chữ vàng trên đó lập lòe.
Lại vung tay, tờ giấy vàng rơi xuống trước người Trương Mạc.
- Xem đi, để lại cho ngươi, Thần cung vô thượng ước..
Trương Mạc nhíu mày, đây là cái quái gì vậy?
Nghe có vẻ như bản nâng cấp của Thiên mệnh ước.
Nhận lấy trong tay xem xét, hàng chữ đầu tiên đã làm Trương Mạc giật mình.
- Thần cung tân nhiệm kế vị giả, Thần thụ thủ hộ giả, Thiên mệnh giả, Thần đạo giả, Trương Lão Bát!
Trương Mạc kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn về phía Thượng chủ.
Thượng chủ nói:
- Cầm ước này, sau khi ta chết, ngươi sẽ kế nhiệm chức Thượng chủ của Thần cung.
- Cái gì cơ? Vội vàng thế sao?
Trương Mạc vô cùng không hiểu.
Thượng chủ đây là đang làm gì? Lôi kéo hắn cũng không phải kiểu chơi này chứ.
Thượng chủ cười nói:
- Ngươi khẳng định là cảm thấy ta đang lừa ngươi đúng không. Hay là loại ước này, ta nhất định cũng đã đưa cho Linh quan, Kiếm Ngô bọn họ. Nhưng ta ở đây có thể thành thật nói với ngươi, không có! Ước này, ta chỉ đưa cho ngươi, và cũng thực sự là chân thành.
Trương Mạc trợn tròn mắt, hắn thậm chí không muốn nhìn xuống nữa.
Chiếc bánh này quá lớn, hắn có hơi không nuốt trôi.
Ngay lập tức khép lại, Trương Mạc nói:
- Chắc chắn có điều kiện.
Thượng chủ gật đầu nói:
- Đó là đương nhiên.
Trương Mạc lại suy nghĩ một chút rồi nói:
- Bên trong điều kiện, chắc chắn có đánh bại Vô Cực minh.
Thượng chủ lại gật đầu nói:
- Cái đó cũng là tất nhiên.
Trương Mạc hít sâu một hơi nói:
- Ngươi cũng quá coi trọng ta rồi. Ngươi cho rằng ta có thể đánh bại Nhân hoàng, hay có thể giết chết Nhân hoàng? Thượng chủ à, ta còn trẻ, ta còn muốn sống thêm vài năm nữa.
Thượng chủ đáp:
- Sau khi ta đi, toàn bộ Thần cung, có cơ hội, có năng lực đánh bại Nhân hoàng, có lẽ chỉ có ngươi rồi. Linh quan, Kiếm Ngô, Khí Quân bọn họ? Hừ hừ, thực lực bình thường, cảnh giới không được, trình độ càng kém Nhân hoàng xa. Nếu như lần xông Thần cảnh này của ta có gì bất trắc, Thần cung sẽ gặp phải phiền phức lớn, ta cho rằng lựa chọn của ta không tệ. Có ngươi ở đây, Nhân hoàng muốn thắng cũng không dễ dàng như vậy.
Trương Mạc không hiểu nói:
- Phiền phức như vậy, vậy thì đừng xông Thần cảnh được không, làm một người phàm cũng khá tốt.
Thượng chủ cười nhẹ nhìn Trương Mạc một cái, nói:
- Người phàm, chung quy là người phàm. Trương chủ sứ, ngươi nhìn, ta hiện tại cho ngươi triệt để tự do, ngươi tiếp nhận hay không tiếp thu? Ta nghi Nhân Hoàng hắn cho không ra điều kiện như ta đâu. Hai chọn một, thậm chí ba chọn một, ngươi có thể chọn.
Trương Mạc không biết phải nói gì lúc này.
Chuyện gì thế, sao cứ thế mà ta lại thành lão đại rồi.
Cái này có vấn đề.



Bạn cần đăng nhập để bình luận