Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 860. Lão Lục! (1)



Chương 860. Lão Lục! (1)




Đêm đã khuya.
Lý trí bảo ta:
- Đã muộn rồi, ngươi nên đi ngủ.
Ta bảo lý trí:
- Ngươi cứ ngủ trước đi. Ta đợi ăn đêm đã!
——Trích từ chương 3605, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Thang Cát cắn răng tức giận, sau đó bắt đầu kéo quần xuống.
Thử thách, toàn bộ đều là thử thách của đại nhân!
Lão Hán càng khó hiểu nói:
- Không phải phân heo sao? Ngươi như vậy không được, đại nhân sẽ không thích.

Trương Mạc nhạy bén nắm bắt được từ khóa, quay đầu hỏi:
- Đại nhân? Đại nhân nào? Vị đại nhân nào?
Lão Hán nói:
- Tất nhiên là Thương Đạo Cực, Thương đại nhân.
Trương Mạc trợn tròn mắt nói:
- Ngươi không phải Thương Đạo Cực đại nhân sao. Vậy ngươi là ai?
Lão Hán nói:
- Ta là Vương lão Hán, Thương đại nhân bảo ta đến trông vườn. Ngươi xem, vị kia mới là Thương đại nhân!

Lão Hán ngẩng đầu chỉ.
Trương Mạc cùng Thang Cát đã cởi một nửa quần ngạc nhiên nhìn một bóng người bay tới.
Làn da trên người thành dạng vảy, vẫn đang từ từ biến đổi, quan trọng hơn là bóng người này có một mái tóc đỏ, giống hệt bộ lông đỏ của con rùa vừa nãy.
Áo xanh lục, eo thon, nửa già nửa trẻ, xinh đẹp yêu kiều.
Ơ... Trương Mạc và Thang Cát hít một hơi.
Người đến bình tĩnh nói:
- Lão Vương, hôm nay ngươi về sớm đi. Còn lại để ta làm là được!
- Vâng, đại nhân!
Vương lão Hán vừa hát vừa đi.
Trương Mạc im lặng một lúc không biết nên nói gì.
Thang Cát lặng lẽ kéo quần lên, may quá, chưa ị ra, suýt nữa thì sợ đến ị ra quần.
Ba người trừng mắt nhìn nhau, gió thổi qua, cảnh tượng thực sự có chút ngượng ngùng.
Một lát sau, Trương Mạc lên tiếng trước:
- Thương... Thương Cực Cực đại nhân.

- Thương Đạo Cực, không phải Tàng Cực Cực. Các ngươi có thể gọi ta là Thương đại nhân, hoặc Thương di!

Thương Đạo Cực chủ sứ sửa lại lời cho Trương Mạc.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Thương đại nhân, người biến thành vương bát (con rùa), thật xanh!

Hiếm khi Trương đại tông chủ nịnh nọt một lần. Nhưng rõ ràng, đây không phải là nịnh nọt, mà là nịnh hỏng bét.
Bà lão trừng mắt nhìn Trương Mạc và Thang Cát nói:
- Hai người đến đây để đi ị à!

Thang Cát liên tục xua tay, sau đó lặng lẽ đứng sau lưng Trương Mạc. Đây gọi là có chuyện gì thì tông chủ đứng ra gánh trước!
Trời sập xuống thì tông chủ chết trước.
Trương Mạc đáp:
- Thương đại nhân, đây là hiểu lầm, ngài tin ta đi, thực sự là hiểu lầm.
Thương đại nhân nói:
- Thật sao? Sao ta nghe hai người gọi nhau là đồ khốn nạn, còn muốn hạ độc ta nữa. Ma tu cũng không tàn nhẫn như hai người các ngươi! Giải thích cho ta đi.
Trương Mạc đỏ cả mặt.
Cuối cùng, Trương Mạc nặn ra một câu:
- Thương đại nhân, hôm nay thời tiết thật đẹp a!


Ngẩng đầu nhìn trời.
Trương Đại tông chủ cố tình chuyển chủ đề.
Thang Cát cũng lập tức nói theo:
- Đúng vậy, đúng vậy. Ngươi xem trời hôm nay trong xanh thế kia kìa!
Thương Di ngẩng đầu nhìn bầu trời xám xịt. Hai tên khốn này đúng là có thể nói bừa được!
May là Thương Di cũng không thực sự muốn làm gì chúng, bà ta nói lớn:
- Thôi được rồi, kẻ không biết thì không có tội.
Nói xong, Thương Di phi thân về phía trước, rồi ngồi xuống ghế gỗ.
Trương Mạc và Thang Cát đều lén lau mồ hôi trên trán.
Mẹ kiếp, suýt thì mất mạng rồi.
Xem ra là không thể nói rùa trước mặt rùa.
Phải lấy đó làm bài học.
Nếu không thì ‘rùa” sẽ thật sự cắn người.
- Ngươi chính là tân nhiệm Mão Nhật Thần Sứ phải không!
Thương Di nhìn Trương Mạc nói.
Trương Mạc gật đầu nói:
- Là ta.
Thương Di tiếp tục nói:
- Giết chết U Uyên Huyết Nguyên giả, bắt giết Kiếp Điện Vận Mệnh, còn sáng lập ra Thiên Thần Báo. Công lao của ngươi không nhỏ đâu!
Trương Mạc bình tĩnh nói:
- Chỉ là may mắn thôi.
Thương Di cười nói:
- Quả là khiêm tốn. Nhưng tại sao ngươi lại muốn viết chuyện nhảm nhí của Long Quân và Nhân Hoàng? Ngươi không biết rằng, như vậy chỉ khiến họ tức giận hơn thôi sao? Khiến họ đến giết ngươi sao?
Trương Mạc há hốc mồm, cái quái gì thế?
Hắn chỉ nói bừa thôi, ai ngờ nói bừa cũng trúng.
Thấy Trương Mạc không nói gì, Thương Di mỉm cười, nói:
- Được rồi, ta không hỏi nguồn tin của ngươi nữa. Ta chỉ nhắc nhở ngươi rằng, ngươi chọc giận Long Quân như vậy, sẽ bị trả thù.
- Điện chủ Kiếp Điện cũng thế, Nhân Hoàng cũng vậy, đều là những người có khí phách. Ngươi có mắng họ, thì nhiều nhất họ cũng chỉ mỉm cười. Nhưng chỉ có Long Quân, bà ta nhiều năm như vậy muốn có được Nhân Hoàng mà không được, từ lâu đã không cam lòng. Ngươi viết như vậy, càng giống như đang chế giễu bà ta. Bà ta rất có thể sẽ đích thân đến giết ngươi.
Trương Mạc trợn mắt nói:
- Không đến nỗi chứ. Đường đường là chủ nhân U Uyên, sao lại hẹp hòi như vậy.
Thương Di gật đầu nói:
- Ngươi nói đúng rồi đấy. Bà ta chính là hẹp hòi như vậy, năm xưa ta rời khỏi bà ta, bà ta còn muốn lấy mạng ta. Dù ta và bà ta có bao nhiêu năm tình nghĩa.
Thương Di dường như đã chìm vào hồi ức.
Trương Mạc nói:
- Có Thương đại nhân ở đây, cho dù bà ta đến, ta cũng không sợ.
Hết chương 860.



Bạn cần đăng nhập để bình luận