Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 210. Thỏ cô nương



Chương 210. Thỏ cô nương




Hiện thực tàn nhẫn như vậy.
Làm gì còn ước muốn đơn thuần.
Thế giới đen tối như vậy.
Không cần mọi chuyện đều thân mật.
—— Trích từ Chương 5763, « Nhật ký của ta » Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Ban đêm, xây dựng cơ sở tạm thời, đống lửa cháy hừng hực.
Trương Mạc ăn tay gấu đáng yêu, biểu thị tốc độ tiến lên có thể chậm thêm một chút nữa, non sông tươi đẹp còn không có ăn hết... Không đúng, là đi hết đâu.
Biết bao như thứ khiến người ta thèm thuồng, không phải, là những thứ nhỏ nhắn đáng yêu động lòng người đang chờ hắn sủng ái.
Tử Hoàng ở bên cạnh thật sự nhìn không được, dù có nguy hiểm khi có thể đắc tội Trương đại ma đầu, nàng cũng muốn lên tiếng nói:
- Tông chủ, ta thấy thời gian đã đến gần, không thể lại trì hoãn. Mặc dù, hiện tại Ninh quận nhìn qua thái bình, nhưng trên thực tế không có chút an bình. Không giống Thanh quận mà ngài đã quét sạch hết thảy chính đạo. Chính ma hai đạo ở Ninh quận bên này còn chưa phân ra thắng bại. Không có đến Sơn thành, tông chủ ngài cũng rất có thể gặp chính đạo Ninh quận đánh lén.
Tử Hoàng nói rất thành khẩn, đương nhiên cũng có mấy phần hù dọa.
Lấy thanh danh hiện tại của Trương đại ma đầu, nói thật, Tử Hoàng không cảm thấy những chính đạo trong Ninh quận thật dám ngăn chặn.

So sánh với liên quân chính đạo trước đó của Thanh quận, chính đạo Ninh quận ‌ bên này, dù là cao thủ cũng tốt, năng lực cũng được, đều kém rất nhiều.
- Có đúng không? Còn có tình huống này?
Trương Mạc thả xuống tay gấu, nhìn về phía lão ‌ Cẩu.
Loại sự tình này, hiện ‌ tại đều là lão Cẩu phụ trách.
Lão Cẩu nghe vậy gật đầu nói:
- Xác thực giống như Tử Hoàng cô nương nói. Bất quá, chính đạo Ninh quận, theo ta thấy không chịu nổi một kích. Có tông ‌ chủ ngài tọa trấn, không cần lo ngại.
Con mắt Trương Mạc thoáng chốc trợn tròn, đi du sơn ngoạn thủy cũng có thể gặp nguy hiểm.
Các ngươi đều không xem ra gì, ‌là dự định đến lúc đó trực tiếp mời ta ra ngoài có đúng không?
Mẹ ơi, cũng may là ‌biết sớm, nếu không thật sẽ xảy ra chuyện tới.
Lập tức, Trương Mạc đứng lên nói:
- Không thể để cho chính đạo bất kỳ cơ hội nào. Theo lời Tử Hoàng cô nương nói, không thể lại kéo dài, tất cả mọi người lên ngựa, ‌ xuất phát! Lấy tốc độ nhanh nhất, tiến về Nhai Sơn thành, không được sai sót!
- A?
- A cái gì a? Ngươi có ý kiến gì không?
- Không có gì. Hết thảy dựa theo ý nguyện của ngài, tông chủ!
...
Một ngày sau.
Ninh quận, dãy núi Xích Tiêu.
Nơi đây chính là đường phải qua khi tiến về Nhai Sơn thành, núi non chập chùng, thế núi dốc đứng, từ xưa đều là nơi tốt đẹp nhất để mai phục.
Thiên địa Nhai Sơn.
Chính là một chỗ tuyệt cảnh nổi danh nơi đây.
Tựa như có thần nhân một kiếm bổ ra sơn phong, chém ra một con đường rộng lớn dài đến ngàn trượng.
Hai bên đều là tuyệt bích, bóng loáng như gương, khó mà leo trèo, cao không chỉ trăm trượng.
Đứng ở lối vào con đường, chỉ cảm thấy đường này thông hướng chân trời, lại xưng ‘Nhất Tuyến Thiên!’.
Qua con đường này, chính là tiến vào nơi thế núi nhẹ nhàng, có ruộng tốt vô số. Lại hướng phía trước, liền là Nhai Sơn thành, Hắc Phong Lĩnh.
Lúc này, trên vách đá dựng đứng của thiên địa Nhai Sơn, một đám người đang bố trí mai phục.
Quần áo bọn hắn tươi sáng, trên thân nguyên khí lóe sáng, chính là tu sĩ chính đạo của Ninh quận.
- Khâu trưởng lão, có tin tức hồi báo chưa?
Người lên tiếng chính là đệ nhất nhân chính đạo Ninh quận, chưởng môn Thương Kiếm phái, Tào Chính.
Khác biệt với thế cục trước đó ở Thanh quận, Ninh quận đánh đến bây giờ, chính ma hai đạo thế lực cân đối, không ai phục ai.
Ma đạo thì là từng tiểu môn phái tạo thành liên quân, nguyên lai một mực bị áp chế đánh, thẳng đến về sau Hồn Tông phái người đến đây trợ giúp, mới đứng vững gót chân.
Chính đạo là lấy Thương Kiếm phái cầm đầu, thậm chí có thể nói, là lấy thực lực một Thương Kiếm phái để đánh, những tiểu môn phái chính đạo khác bây giờ không có lấy ra được cao thủ.
Trước đó Thương Kiếm phái mười phần thuận lợi, nhưng về sau, Hồn Tông phái người đến, trực tiếp đồng quy vu tận với lão chưởng môn của Thương Kiếm phái, ngay tiếp theo nổ chết một đám cao thủ chính ma hai đạo.
Đến tận đây, Ninh quận tiến nhập‌ thế cục đàn gà cùng nhau mổ, cho đến hôm nay.
- Bẩm chưởng môn, thám tử hồi báo. Trương ma đầu hành quân cẩn thận, tiến lên thật chậm, dự đoán còn có hai ba ngày mới có thể đạt đến nơi đây.
Khâu trưởng lão trả lời.
Mày kiếm Tào Chính dựng lên, nghiêm nghị nói:
- Ma đầu khá lắm, cư nhiên ‌ cẩn thận như thế, thật khó đối phó. Để bọn hắn lại dò xét, dùng nhiều pháp môn khống thú, tạo ra tai mắt.
Khâu trưởng lão nghe vậy mặt lộ vẻ khó xử nói:
- Người phía dưới sớm đã làm như vậy. Chỉ là thật giống như bị bọn người ma đầu xem thấu, linh thú phái đi ra, đều đã ‌mất đi bóng dáng. Hôm qua, một đầu Linh Hùng cuối cùng của bản môn, cũng cắt đứt liên lạc.
- Đáng giận! Trương đại ma đầu, quả nhiên lợi hại. Cái này đều bị hắn xem thấu. Không được, nắm chặt thời gian bố trí mai phục. Chúng ta có cơ hội xuất thủ, khả năng chỉ có một lần. Như nếu có thể ở chỗ này bắt được Trương đại ma đầu, chúng ta nhất định sẽ danh chấn thiên ‌ hạ, để Thương Kiếm phái ta uy danh hiển hách.

- Minh bạch, tông chủ. Sẽ làm cho ‌Trương đại ma đầu kia có đến mà không có về!
Khâu trưởng lão tranh thủ thời gian lại đi an bài.
Muốn nói thực lực, bọn hắn cùng Thiên Ma Tông đối kháng chính diện, vậy là không có phần thắng. Nhưng hết lần này tới lần khác, để bọn hắn biết Trương đại ma đầu muốn tới Ninh quận, lại xem xét là hướng đến Nhai Sơn thành. Hết chương 210.



Bạn cần đăng nhập để bình luận