Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 666. Tàn huyết cùng nhặt nhạnh chỗ tốt (2)



Chương 666. Tàn huyết cùng nhặt nhạnh chỗ tốt (2)




Để các ngươi đến, các ngươi đều biến mất hết, bản tông chủ to như vậy mà các ngươi không nhìn thấy sao.
Lần này về phải phạt tiền thôi.
Trương Mạc nghĩ có nên gọi hai tiếng không, có lẽ họ sẽ nghe thấy.
Hoặc là đang ở trong thành?
Thật sự, thuộc hạ không có mắt nhìn, thật khiến người ta khó chịu.
Bổn tông chủ bây giờ rất nhớ lão Lý.
Ít nhất lão Lý sẽ không để bổn tông chủ ở đây chờ đợi một cách ngốc nghếch.
Hắn sẽ trượt một bước lao tới, sau đó bị bổn tông chủ đánh ngã xuống đất.
- Triệu......
Trương Mạc lớn tiếng chuẩn bị gọi.
Bỗng nhiên, Trương Mạc nhìn thấy hai luồng sáng, rơi thẳng vào Ô Đầu sơn.
Ý gì đây?
Đây là đang phát tín hiệu cho bổn tông chủ sao?
Bảo các ngươi tiếp ứng, các ngươi lại chạy vào trong Ô Đầu sơn hết rồi à.
Vậy thì các ngươi cứ cướp luôn đi, còn chờ bổn tông chủ làm gì?
Mặt Trương Mạc lộ vẻ không vui, nhưng vẫn điều khiển ưng đầu chó bay tới, theo dấu vết của luồng sáng, đến ngay phía trên Ô Đầu sơn.
Phải nói là, sau khi vào trong, Trương Mạc lại thấy xung quanh đều có dấu vết của trận pháp vô hình.
Từ bên ngoài không thể nhìn thấy, vào trong mới có thể thấy có dao động trận pháp, chỉ để lại một lối vào vừa nãy, bây giờ còn đang khép lại.
Nói cách khác, nếu không đi theo dấu vết của luồng sáng mà vào, sẽ kích hoạt trận pháp đúng không.
Triệu Thế các ngươi đúng là biết chơi nhỉ.
Bổn tông chủ đã coi thường các ngươi rồi.
Trận pháp này, nhìn không tệ, có vẻ rất lợi hại.
Khoan đã, Triệu Thế có bản lĩnh này sao?
Trương Mạc xoa cằm, cảm thấy không ổn lắm.
Nếu Triệu Thế hiểu những thứ này, thì hắn còn chỉ là một Võ cảnh sao?
Càng nghĩ càng thấy không ổn, Trương Mạc bắt đầu cẩn thận chỉ huy ưng đầu chó hạ xuống, đồng thời lén lút tiến về phía có người.
Lúc này, ở lưng chừng Ô Đầu sơn.
Hai luồng sáng vừa rơi xuống đập thẳng xuống đất.
Trong đó có một luồng sáng vừa đáp xuống đã phun ra một ngụm máu tươi, suýt nữa thì ngất đi.
- Chết tiệt, chết tiệt!
- Thần Cung đáng ghét, lão phu không đội trời chung với các ngươi!
Thủy đại nhân gầm lên một tiếng, như muốn trút hết nỗi uất ức trong lòng.
Mẫn đại nhân bên cạnh nghiến răng nói:
- Bọn người Thần Cung đó đúng là có chút bản lĩnh, thế mà có thể một địch hai, khiến chúng ta bị thương.
Thủy đại nhân lớn tiếng nói:
- Đánh lén, hắn đánh lén. Đợi lão phu bình phục, lại đến huyện Giang Nguyên một lần nữa, nhất định sẽ dìm chết hắn.
Giọng nói của Thủy đại nhân làm vang vọng cả Ô Đầu sơn.
Ngay lập tức, một nhóm tu sĩ chạy nhanh tới, dường như muốn đỡ hai người.
Thủy đại nhân đẩy một tu sĩ ra, nói:
- Bổn đại nhân vẫn chưa đến mức cần các ngươi dìu, tuy ta không bay được nữa, nhưng vẫn có thể đi.
Mẫn đại nhân càng lớn tiếng hỏi:
- Trận pháp bẫy đã mở đến mức tối đa chưa? Hai chúng ta bị thương, cần phải bế quan chữa thương ngay. Nếu lúc này có ai dám xông vào Ô Đầu sơn, lập tức dùng trận pháp bẫy ngăn cản.
- Vâng, đại nhân!
Các tu sĩ lần lượt tránh ra, nhường đường cho hai người.
Thủy đại nhân vẫn mặt đầy tức giận, nhưng vừa đi được vài bước.
Bỗng nhiên, Thủy đại nhân như phát hiện ra điều gì, ngẩng đầu nhìn lên.
Chỉ một cái liếc mắt, Thủy đại nhân đã nhìn thấy Trương Mạc đang lén lút trên bầu trời.
- Có người!
Thủy đại nhân giơ tay chỉ, mọi người đều nhìn về phía Trương Mạc.
Lúc này, Trương Mạc đang tiêu hóa lời nói vừa nãy của Thủy đại nhân.
Ách.....
Hai người này hình như đã đến huyện Giang Nguyên rồi phải không.
Còn đánh nhau với một người của Thần Cung, chẳng phải là Thang Cát sao?
Hai người bị thương nặng, không thể bay được nữa.
Đúng là Đăng Long Cảnh tàn khuyết yếu đuối.
Có phải là cái bẫy lớn không, cũng là vừa vặn trở về khi bổn tông chủ vừa đến à?
Các ngươi ngược lại để bổn tông chủ biết nhiều nhiều kiểu chơi a.
- Là ai?
Thủy đại nhân quát to.
Trương Mạc ngay lập tức ra lệnh cho ưng đầu chó bay lên cao, sau đó đáp lại một cách rõ ràng:
- Bổn tông chủ chính là người mà các người muốn giết.
Một câu nói khiến Thủy đại nhân và Mẫn đại nhân ngay lập tức sửng sốt.
- Các người thật không ngờ đã theo đuổi tới?
- Bị lừa rồi, tên này hoàn toàn không ở trong thành. Đó cũng chỉ là mưu kế, hắn luôn theo dõi chúng ta.
- Ma tu thật âm hiểm, biện pháp thật độc ác.
Thủy đại nhân và Mẫn đại nhân ngay lập tức ‘hiểu’được sự thật của vụ việc.
Ánh mắt nhìn lên Trương Mạc mang theo sự sợ hãi và kinh hãi.
Ách…
Trương Mạc quá quen thuộc với ánh mắt của họ.
Suốt những năm qua, hắn đã xem qua vô số lần.
Các người lại hiểu sai vấn đề rồi đúng không.
A, tại sao đi đâu cũng có loại người như các ngươi vậy?
Có phải lại nghĩ rằng bổn tông chủ gian trá vô song đúng không.
Có cần cho các người một tờ báo để các người viết về sự tinh quái của bổn tông chủ không.
Bổn tông ta cảm thấy làm người điệu thấp rât khó, quên hết cả tình yêu.
Trước khi Trương Mạc giải thích, Thủy đại nhân đã phát ra một tiếng hét:
- Giết hắn!
Tiếng tên vào dây cung vang lên, Trương Mạc ngay lập tức bay lên cao thêm một lần nữa.
Khá lắm, các ngươi đều không bay nổi, còn dám động thủ với bổn tông chủ.
Đường đi thật hẹp a!
Ăn sát ý bạo động của bổn tông chủ! Hết chương 666.



Bạn cần đăng nhập để bình luận