Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 138. Uy lực của cái bình khổng lồ (1)



Chương 138. Uy lực của cái bình khổng lồ (1)





Gần đây ta đang suy nghĩ về một vấn đề.

Cá Chình điện giật cá Chình điện, cá Chình điện có bị cá Chình điện giật chết không? Hay hai con cá Chình điện chỉ giật qua giật lại với nhau, rồi kiệt sức mà chết?

— Trích từ Chương 5915, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.



Dương Sở nghiến răng thầm nghĩ, những chính phái này không làm gì khác giỏi, chỉ có chạy trốn là giỏi thật.

Hắn dẫn người đuổi theo một đường, vậy mà không đuổi kịp, cứ thế để bọn họ trốn trước vào huyện Tiểu Thánh.

Lúc này không dễ đánh, cho dù có thể phá vỡ cổng thành thì họ cũng phải trả giá đắt.

Dương Sở lấy ra viên đan dược cầm máu chữa thương, trước tiên cho mình uống.

Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng liều mạng.

Hôm nay, nhất định phải diệt trừ toàn bộ liên quân chính đạo của Thanh quận tại đây. Vì tông môn, vì tông chủ, cũng vì chính mình!

- Xung...

Hai chữ xung phong còn chưa kịp nói ra, thì phía sau đột nhiên truyền đến tiếng rung chuyển dữ dội.

Âm thanh ngày càng gần, không nói đến Dương Sở mà những người khác cũng lập tức quay đầu lại.

Kể cả Vân Phiến công tử cũng vội vàng lên thành, trèo cao nhìn xa.

- Thứ gì đang đến gần, mà lại có uy lực như vậy!

- Không biết, nghe động tĩnh thì là một thứ khổng lồ.

- Thanh quận còn có quái vật cổ xưa sao? Không thể nào!

- Ta cũng thấy không thể, xem mô tả về huyện thì yêu thú lớn ở đây đã tuyệt tích hơn một trăm năm rồi.

- Vậy động tĩnh này là gì?

- Có thể là đại sát khí do Thiên Ma tông tạo ra!

Đất rung chuyển, tường thành rung chuyển, lòng Vân Phiến công tử, Thôi trưởng lão bọn người cũng theo đó mà rung chuyển.

Trong chớp mắt, cuối tầm mắt bắt đầu xuất hiện một chấm đen, sau đó chấm đen ngày càng lớn, đến khi nhìn rõ thì Vân Phiến công tử suýt rơi cả tròng mắt ra ngoài.

Thứ kia là cái gì vậy?

- Ước đi, ước đi, ước đi!

Chiếc bình khổng lồ vẫn đang tăng tốc, Dương Sở nhìn rõ đó là bình, lúc đầu thì mặt đầy vẻ kinh ngạc, sau đó thì sắc mặt mừng như điên.

- Là tông chủ, tông chủ đến rồi, tránh ra, nhường đường, tông chủ đâm chết các người thì đừng trách!

- Chết tiệt, thứ kia là tông chủ sao?

- Nhanh tránh ra, tông chủ nổi giận rồi.

- Tránh ra hết đi!

Những người như lão Lý đi theo sau chiếc bình khổng lồ cũng điên cuồng hét lên nhường đường.

Nghe nói chiếc bình khổng lồ là ‘tông chủ’, không một ma tu nào không kinh ngạc.

Đó là tông chủ sao? Quá lợi hại rồi!

Nhưng bên trong cái nồi khổng lồ, tông chủ của bọn hắn thực sự sắp bị đánh bật ra khỏi khung, cuối cùng hắn cũng ổn định được dáng người và gần như bị ném ra ngoài.

- Chuyện gì đang xảy ra vậy? Ta đang mang bình xung phong sao?

Dốc hết sức, Trương Mạc trèo lên mép bình, hai tay bám chặt vào những khối sắt thô ráp, nhô ra ở mép bình, rồi hắn nhìn thấy bức tường thành không xa,.

Và Vân Phiến công tử cùng Thôi trưởng lão trên tường thành.

- Chết tiệt, sắp đâm vào tường rồi!

- Trời ơi, ta sắp bị đâm chết rồi!



Trên tường thành, Vân Phiến công tử cứng đờ người tại chỗ.

- Quá lớn … Cục sắt này quá lớn!

- Công tử, tránh mau!

Thôi trưởng lão nắm chặt tay Vân Phiến công tử, né người rồi nhảy xuống tường thành.

Còn chiếc bình khổng lồ thì nhắm thẳng vào hướng Vân Phiến công tử, xuyên qua bức tường lửa, đâm thẳng vào tường thành.

Trong ánh mắt kinh hoàng của vô số người, gạch thành bay loạn, lửa bắn tung tóe, tiếng nổ ầm ầm.

Chỉ một lần, tường thành đột nhiên bị đâm thủng một lỗ lớn, kéo theo cả liên quân chính đạo trên tường thành, đều bay ra ngoài mấy người, như muốn biến thành sao băng.

Dương Sở nhìn thấy nhãn cầu run rẩy, đây chính là việc mà tông chủ vẫn làm gần đây sao?

Quả nhiên, tông chủ đã tính toán được mọi thứ.

Quá mạnh!

- Xông lên!

Dương Sở gầm lên một tiếng, lúc này không xông lên thì xông lên lúc nào.

Tất cả ma tu của Thiên ma tông lập tức khí thế tăng vọt, điên cuồng xông về phía chỗ hổng bị đâm thủng.

Trận hình của liên quân chính đạo đã loạn, không thể kết trận ngăn cản được nữa.

Ma tu điên cuồng xông vào, còn lúc này chiếc bình khổng lồ cũng xông đến trước mặt Vân Phiến công tử.

- Cầu nguyện......

Thôi trưởng lão đẩy Vân Phiến công tử ra, tự mình dùng nguyên khí màu vàng đón đỡ.

Hỗn nguyên nhất khí, du giáp công, Man Tượng chi lực!

Nguyên khí trên người hóa thành đôi cánh tay màu vàng, đập mạnh vào thân chiếc bình khổng lồ.

Với lực xung phong của chiếc bình khổng lồ, vậy mà cũng bị đập ngã về sau, lập tức sắp đổ xuống.

Trương Mạc trong bình trước thì bị mưa gạch đá đủ kiểu đập cho kêu thảm thiết. Bây giờ cảm thấy mình sắp bị bình - đổ ra ngoài.

Vội vàng dùng cả hai tay nắm chặt mép bình, mở tuyệt chiêu.

- Bất động như sơn!

Một cái, thân bình không thể đổ thêm được nữa, nhưng hai cánh tay liên tục vung vẩy, trông rất kỳ quái.

Thôi trưởng lão đều ngây người, tình hình gì vậy, vậy mà có thể cứng rắn ăn một chiêu Man Tượng chi lực của hắn mà không đổ, phải biết rằng, đây đã là chiêu thức tiêu hao nguyên khí nhiều nhất của hắn.

Còn đây là tư thế quái quỷ gì vậy?

Cắn răng, Thôi trưởng lão một lần nữa tích tụ sức mạnh, chuẩn bị tuyệt chiêu cuối cùng.

Còn lúc này, bình ước nguyện cuối cùng cũng dùng hai cánh tay chống đỡ mặt đất.

Hết chương 138.



Bạn cần đăng nhập để bình luận