Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1290 - Nơi tốt đẹp (1)



Chương 1290 - Nơi tốt đẹp (1)




Tại sao bây giờ các tờ báo đều nói rằng ăn cơm phải ăn bảy phần no?
Đây không phải là hoàn toàn kỳ thị người như bản tông chủ sao?
Sau đó nghĩ lại.
Có lẽ người ta nói có lý.
Còn phải để lại ba phần ăn đêm chứ.
— Trích từ Chương 1201,《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Vẫy tay nói:
- Tiếp tục đi về phía trước, ta nhìn xem chỗ ở của Long Quân.
- Vâng, tông chủ.
Tăng nhanh bước chân, hai người hướng về trung tâm thành chính mà tiến lên.
Có lẽ là Thang Cát trông quá giống ma tu, khí thế đủ để dọa người, cho nên vẫn chưa có ai dám đến gây phiền phức.
Chỉ là phía sau có một đám ma tu bám theo, giống như chó rừng vậy, theo sau Trương Đại tông chủ.
Nhìn vào còn có chút rợn người.
Còn chưa đi đến ma cung đại điện chính giữa, vừa đến cửa, Trương Đại tông chủ rốt cuộc cũng gặp được người quen cũ.
Đầu trâu!
Từ xa, Trương Đại tông chủ đã nhìn thấy Đầu trâu đang dạy dỗ đám thuộc hạ của mình.
- Bắt người phải chuẩn, kiếm tiền phải tàn nhẫn. Không tàn nhẫn lại không chuẩn, cẩn thận địa vị của các ngươi không vững. Bây giờ các ngươi đã không còn là các ngươi của năm xưa nữa. Các ngươi bây giờ là các ngươi của hiện tại. Các ngươi của hiện tại hoàn toàn không giống các ngươi của năm xưa, cụ thể là không giống ở điểm nào, ngươi nói xem, không giống ở điểm nào?
- A? ta không biết!
- Không biết thì đúng rồi, chính là sự không giống mà nói không nên lời này!
Đầu trâu nước bọt phun tung tóe, Trương Đại tông chủ nghe mà có chút ngơ ngác.
Cái gì cái gì cái gì, ngươi đang dạy người ta cái gì vậy?
Lại là kiếm tiền, lại là nói nhảm.
Cứ như vậy mà dẫn thuộc hạ đến cho bổn tông chủ sao.
- Đầu trâu!
Trương Đại tông chủ nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Ngay lập tức, Đầu trâu quay đầu lại, lớn tiếng nói:
- Ngươi cũng gọi được Đầu trâu sao? Có tin bản trưởng lão ra một cái tát lớn quạt ngươi vào tường, có muốn xuống mà cũng không xuống được không.
Ôi má ơi.
Má ơi, tông chủ!
Đầu trâu vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Vừa nghe thấy hai chữ tông chủ, đám ma tu trước mặt lúc đầu sửng sốt, sau đó cũng quỳ xuống theo.
Trương tông chủ?
Trương Đại chủ sử?
Trương Lão Bát?
Chính là tên mập chết tiệt trước mặt này...... Không đúng, là nam tử đẹp trai, phong độ, anh tuấn, dũng mãnh vô địch, thông minh tuyệt đỉnh trước mặt này sao?
Quá đẹp trai rồi.
Đẹp chết ta mất!
Đám ma tu theo sau, vừa nghe thấy hai chữ tông chủ, lập tức tản ra như chim muông.
Trời ơi, hóa ra vừa nãy bọn họ lại đi theo Trương Lão bát.
Không ít người trong số bọn họ còn muốn ‘làm gì đó’ nữa.
Muốn chết sao.
Thật sự là suýt chút nữa thì muốn chết rồi.
Lúc này không chạy, sợ rằng mạng nhỏ không giữ được.
Đừng nhìn Trương Lão bát có vẻ hòa nhã, dáng vẻ vô hại.
Trên thực tế, người đời đều biết, hắn mới là ‘súc sinh’ thực sự.

- Đứng dậy đi, đứng dậy đi!
Trương Mạc vừa dứt lời đứng dậy đi.
Con lợn rừng to lớn bên dưới hắn lại quỳ xuống bịch một tiếng.
Ma tu lợn rừng lúc này sợ đến nỗi tè ra quần.
Lúc đầu hắn còn tưởng hai người này là khoác lác.
Kết quả là không ngờ tới, đúng là do Trương Đại chủ sứ.
Sao ngươi lại lớn thế này?
Hoàn toàn không giống với những gì ta nghe được.
Ma tu luyện lợn rừng đột nhiên có cảm giác như gặp ‘Chân thần’, nhưng Chân thần lại đang ngoáy chân.
Trương Mạc lật người xuống khỏi con lợn, đá vào chân hắn một cái rồi nói:
- Thứ vô dụng. Cút đi!
Ma tu luyện lợn rừng lại một trận kích động.
Nhưng vẫn nhanh chân rời đi.
Đầu trâu nhìn hắn nói:
- Đây là ma tu phải không? Có thể làm tọa kỵ cho tông chủ, hắn ta cả đời này không còn gì hối tiếc nữa!
Trương Mạc khoát tay nói:
- Nịnh hót thì ít thôi. Sao ngươi lại đến đây?
Đầu trâu nhanh chóng nói:
- Trọc trưởng lão bảo ta đến. Những nơi khác có thể không cần quan tâm trước, nơi này nhất định phải nhanh chóng nắm giữ hoàn toàn. Tông chủ, ngài cũng nghĩ như vậy đúng không? Cho nên ngài mới đích thân đến đây.
Trương Mạc suy nghĩ kỹ càng, tự mình nói là bị Hành Kim Thần sứ tùy tiện ném ở đây, không biết có hơi mất uy nghiêm quá không.
Vì vậy, Trương Mạc lập tức gật đầu nói:
- Không sai. Chính là như vậy.
Đầu trâu càng thêm kích động nói:
- Tông chủ, vậy thì ngài đến đúng lúc rồi, ta còn đang lo không tìm thấy ngài. Ngay hôm qua, đột nhiên có một kẻ mặc đồ đen, đội mũ đen, che mặt đen chạy đến. Hắn ta ném cho ta một lệnh bài, nói là bạn cũ của ngài, sau đó xông vào trong cùng của đại điện. Không những chiếm giữ nơi này mà còn thiết lập cấm chế, không cho bất kỳ ai vào.
- Là ai? Ai dám mạo d hắn làm bậy? Bạn cũ của ta? Bản tông chủ có bạn sao?
Trương Mạc quay đầu nhìn về phía Thang Cát.
Thang Cát phản ứng khá nhanh, nhẹ giọng nói:
- Tông chủ, có phải là Kiếp ……
Trương Mạc lập tức nhớ ra.
Đúng rồi, chỉ có thể là lão già đó.
Quả nhiên, Đầu trâu lại cầm lệnh bài nhìn kỹ, rõ ràng là lệnh bài của Kiếp điện.
Chết tiệt, tên Kiếp Tam này đang làm gì vậy?
Ngươi cũng cướp địa bàn của ta à?.
- Hắn còn nói gì nữa không?
Trương Mạc hỏi.



Bạn cần đăng nhập để bình luận