Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1069. Cường hóa



Chương 1069. Cường hóa




Không tu luyện thì nhiều nhất là thực lực hơi kém.
Một khi tu luyện, tố chất của ta rất thấp!
—— Trích từ Chương 1583, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Thứ mà luôn muốn có?
Phá vỡ xiềng xích?
Còn cảm ơn Trương Lão Bát?
Hành Kim thần sứ nhất thời sững sờ.
Ngay lập tức, hắn phản ứng lại được Long Quân vừa ăn thứ gì.
Không thể nào, không thể nào!
Thật sự để cho nàng ta tìm được?
Thương Đạo Cực Chủ sứ nghiên cứu bao nhiêu năm cũng không tìm được. Nàng ta dựa vào đâu mà tìm được!
Trương Lão Bát, đúng rồi, nàng ta nói muốn cảm ơn Trương Lão Bát!
Quay đầu lại, Hành Kim thần sứ trợn mắt nhìn Trương Mạc.
Lúc này, Trương Mạc đang trốn sau cánh cửa, chỉ thò đầu ra nhìn về phía này.
Cái gì thế!
Nhìn ta làm gì?
Ngươi tiếp tục đánh đi chứ!
Muốn tìm Bản tông chủ giúp đỡ đúng không, không được đâu.
Bản tông chủ lên đó chỉ giúp thêm phiền phức thôi!
Bên phía Long Quân, thân hình nhanh chóng phình to, nghênh đón gió bão mà tăng lên.
Chỉ trong vài hơi thở, đã hóa thành một gã khổng lồ cao trăm trượng, dù là thân xác hay ma nguyên đều vẫn đang tăng lên.
Đôi cánh rồng khổng lồ hơi rung lên, liền thổi bay mọi cơn gió dữ.
Trong mắt lóe lên ánh đỏ, như trăng máu treo lơ lửng trên không.
- Hủy nguyên!
Long Quân lại ra tay, một chiêu đánh ra, vậy mà lại mang theo ánh sáng năm màu.
Chỉ nhìn màu sắc, cũng thấy đáng sợ hơn cả tử lôi vừa rồi.
Hành Kim thần sứ cũng dùng một chiêu ‘Thế giới nhất kích” để đón đỡ.
Trước đó, chiêu này đối phó với Long Quân đều rất hữu dụng.
Nhưng lần này, lực lượng của hắn còn chưa kịp triển khai hoàn toàn, thì đã bị lôi năm màu của Long Quân tiêu tan hết.
Cái gì?
Ngay cả lực lượng tập hợp phóng ra cũng bị tan chảy!
Hành Kim thần sứ cảm thấy không ổn, muốn dịch chuyển không gian rời đi.
Nhưng vừa động lực lượng không gian, thì thấy mọi thứ xung quanh đều hóa thành năm màu.
- Lôi Long dực!
Long Quân vung cánh một cái, liền đánh bay Hành Kim thần sứ.
Lực lượng to lớn khiến cho Hành Kim thần sứ khi bay ra ngoài, đều mang theo lôi đình năm màu.
Nơi đi qua, mọi thứ đều hóa thành tro bụi, chỉ để lại một vệt trắng xóa, thật lâu không tiêu tan.
- Ối trời đất ơi!
Bọn người Trương Mạc nhìn thấy Hành Kim thần sứ lại bay tới.
Nhanh chóng né sang một bên ‘chó ngáp phải ruồi” để tránh né.
May mà né kịp, Hành Kim thần sứ không đâm vào người họ.
Tin tốt, không ai thương vong.
Tin xấu, lần này Hành Kim thần sứ không chỉ đập hỏng cổng chính, mà còn đập gãy cả mấy cây cột trụ.
- Rút lui!
Trương Mạc phất tay, nhanh chóng dẫn người rời khỏi điện bế quan.
Sau đó, toàn bộ điện bế quan cũng đổ sụp.
Được rồi, nơi này cũng không thể bảo vệ được tính mạng của họ.
Xong rồi, xong rồi.
Hành Kim thần sứ cũng xong rồi.
Lần này là chết chắc rồi.
Người khác còn có thể đầu hàng, vậy Bản Thần sứ phải làm sao đây?
Phụt!
Loạng choạng, Hành Kim thần sứ vậy mà còn chui ra từ trong đống đổ nát.
Lần này, hắn không nói mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát nữa.
Ngược lại, đi đến trước mặt Trương Mạc nói:
- Trương Lão Bát, ngươi đã cho nàng ta cái gì?
Trương Mạc nói:
- Chỉ là một củ cải trắng lớn thôi, tin ta đi!
Hành Kim thần sứ không còn chút khiếu hài hước nào nữa, trực tiếp phun nước bọt vào mặt Trương Mạc.
- Ta tin ông nội của ông nội ngươi!
Trương Mạc lau mặt, xem ra sau này nói chuyện với Hành Kim thần sứ phải mang theo ô.
Hắn là bình xịt à!
Khoan đã, có lẽ cũng chẳng còn sau này nữa.
Hành Kim thần sứ nhìn lại Long Quân càng lúc càng lớn, ánh sáng trong mắt cũng bắt đầu lóe lên.
Trương Mạc ở bên cạnh nói:
- Có được không vậy, nếu không được thì chúng ta chạy thôi.
Hành Kim thần sứ lớn tiếng nói:
- Đại trượng phu, nếu chết thì sẽ chết, làm sao có thể cahyj trốn được!

Trương Mạc mở to mắt, còn ‘lên gân’ nữa.
Vậy thì ngươi tự chết ở đây đi, dù sao thì bản tông chủ cũng định chạy rồi.
Khoan đã, ngươi kéo bản tông chủ làm gì?
Buông ra, buông ra!
Ta không muốn chết cùng ngươi đâu!
Hành Kim thần sứ nắm chặt cánh tay Trương Mạc, tiếp tục nói:
- Dù sao cũng không chạy thoát được, chi bằng chết vinh quang.

Trương Mạc thầm chửi thề.
Đây mới là lời nói trong lòng ngươi đúng không.
Vẻ mặt Trương Mạc tuyệt vọng, ngươi có thể chết vinh quang.
Bản tông chủ không có thực lực như ngươi, sợ rằng sẽ chết rất khó coi, chẳng vinh quang gì cả.
Thử thêm hai lần nữa, vẫn không thể thoát khỏi tay của Hành Kim thần sứ.
Trương Mạc cũng bắt đầu lắc đầu.
Được rồi, coi như ngươi lợi hại.
Nhưng dù có chết cùng nhau, ngươi cũng đừng mong bản tông chủ sẽ nói tốt về ngươi trước Diêm Vương.
- Các ngươi, mau đưa Tiểu Hoàng đi!
Trương Mạc chỉ huy những tu sĩ và yêu thú khác.
Giọng điệu dứt khoát của hắn lập tức khiến bao nhiêu người rơi nước mắt.
Mão Nhật thần sứ đại nhân ngươi quả là nanh hùng!
Yêu thú và các tu sĩ của Thần cung nhanh chóng rời đi.
Trương Mạc nhìn bóng lưng của họ, vẫn còn chút cảm xúc.
Bảo các ngươi đi, các ngươi lại đi thật.
Thật sự không định đợi bản tông chủ một chút nào đúng không.
Tiếc là, chưa kịp để những người này chạy xa, Long Quân đã giơ tay lên vung một cái. Hết chương 1069.



Bạn cần đăng nhập để bình luận