Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1131 - Ta có một câu hỏi! (1)



Chương 1131 - Ta có một câu hỏi! (1)




Quá béo thì phải làm sao?
Bản tông chủ có một mẹo nhỏ rất hữu dụng.
Mỗi sáng thức dậy, đứng ở nơi đông người, hét lớn:
- Ta là gầy, ta là gầy!
Một ngày mười lần, đây là nguyện vọng lớn.
Thời gian trôi qua, tự nhiên mà thành……
Da mặt của ngươi sẽ dày lắm.
Sẽ không quan tâm đến chuyện béo hay không béo nữa!
—— Trích từ Chương 3653, Nhật ký của ta - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

- Ờ, hắn ta là quá kích động, hay là bị động kinh rồi?
Cơ mặt Giả Minh run rẩy, rõ ràng là bị dọa ngất đi.
Hắn còn muốn giúp tìm lý do, đột phát bệnh tật gì đó.
Kết quả là Thang Cát sau lưng Trương Mạc tiến lên xem xét rồi nói:
- Tông chủ, hắn bị ngài dọa sợ rồi, ngài xem, còn tè ra quần rồi kìa.
Trương Mạc ồ lên một tiếng.
Xem ra nổi tiếng cũng không hoàn toàn là chuyện xấu nhỉ.
Không phải sao, còn có thể giải quyết đối thủ theo cách này.
Phi phi, để ngươi muốn giết bổn tông chủ, với cái gan này của ngươi, lần sau gặp bổn tông chủ thì mang theo thêm mấy cái quần nhé.
Giả Minh xấu hổ vô cùng, vội vàng vừa đánh vừa đá, đuổi đám người này đi.
- Đi, đi, đi, khiêng hắn đi. Thật mất mặt!
Đám người lập tức rụt đầu, vội vàng khiêng người chuồn mất, căn bản không dám nhìn thẳng vào Trương Mạc.
Như thể bị Trương Mạc nhìn một cái là sẽ có thai tại chỗ.
Thậm chí, Trương Mạc còn có thể nghe thấy tiếng thì thầm của họ.
- Trương Lão Bát quá đáng sợ!
- Đúng vậy, trước giờ vẫn nghe nói hắn khủng bố, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là yêu thú đội lốt người.
- Dọa chết ta rồi, xem ra muốn giết hắn còn phải tính toán lâu dài!
- Vừa nãy hắn nhìn ta một cái, không lẽ ta bị hắn tính kế rồi.
……
Đám người nhanh chóng rời đi, Giả Minh khẽ ho hai tiếng:
- Trương huynh đừng để bụng. Đều là đám người bên dưới làm bậy mà thôi. Hôm nay ta sẽ cho người dỡ bỏ nơi này ngay lập tức. Đảm bảo sẽ không còn loại người này làm vướng mắt nữa.
- Được thôi.
Trương Mạc còn có thể nói gì, địa bàn của ngươi thì ngươi làm chủ chứ.
- Mời, Trương huynh.
Giả Minh dẫn theo người tiếp tục đi vào trong.
Lúc này, từ các điện khác, mọi người lần lượt đi ra, bắt đầu điên cuồng dò hỏi vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, sao lại vừa khiêng người vừa kêu gào như
vậy. Nhanh chóng, tin tức còn nhanh hơn cả bước chân của Trương Mạc, bắt đầu lan truyền.
- Trương lão bát đến rồi ư? Vừa đến đã dọa chết một người?
- Thật quá đáng sợ. Không có ai quản sao?
- Quản gì chứ, trên kia đã nói rồi, Trương Lão Bát hiện giờ là khách quý, biết đâu hắn có thể giúp chúng ta đánh bại Thần cung?
- Chậc chậc chậc, những chuyện này ta không quan tâm, ta chỉ muốn biết hắn dọa chết ai thôi?
- Không biết. Nhưng có một chuyện có thể đi dò hỏi thêm.
- Chuyện gì?
- Tất nhiên là đi dò hỏi xem Trương lão bát rốt cuộc xấu xí đến mức nào chứ gì!

Tổng điện của Vô Cực Minh còn hơi rộng.
Có lẽ cũng sợ Trương Mạc lại nhìn thấy những thứ không nên nhìn thấy.
Vì vậy, Giả Minh dường như bắt đầu dẫn Trương Mạc đi vòng vòng.
Trương Mạc cũng không để ý, mắng thì mắng.
Bản tông chủ mà sợ cái này thì đã tức chết từ lâu rồi.
Lúc này hắn còn tâm trạng để nói chuyện phiếm với Giả Minh.
- Vừa rồi ngươi không phải nói rằng ngươi tên là Hạo Minh sao, tại sao bọn họ lại gọi ngươi là Giả đại nhân. Tiểu tử, ngươi không thành thật lắm nhỉ!
Giả Minh bị vạch trần, chỉ có thể nở nụ cười khác thường nói:
- Trương huynh, không còn cách nào khác. Danh tiếng của huynh ở bên ngoài, ta thật không dám dùng tên thật trước mặt huynh, ta sợ có ngày ta chết không rõ ràng. Vì vậy, chỉ có thể nói một cái tên giả.
- Vậy bây giờ Giả đại nhân này của ngươi là thật sao?
Giả Minh cười nói:
- Đều nói họ Giả rồi, đương nhiên cũng không phải là thật. Bây giờ ma tu quá nhiều, đều phải phòng bị.
- Có lý!
Trương Mạc gật đầu, rất đồng tình.
Giống như bản tông chủ thích dùng cái tên Trương Lão Bát này vậy.
Không dùng đồ giả, sớm đã chết không biết bao nhiêu lần rồi.
Mọi người đều nói ta gian xảo vô liêm sỉ.
Nhưng không biết thế sự đã ép ta đến mức như vậy!
Cuối cùng, Giả Minh cũng đưa Trương Mạc đến nơi, tay phải hắn đưa ra, khom người rời đi.
Trương Mạc bước vào đại điện, lập tức nhìn thấy Tả Thu cùng một nhóm cao tầng của Vô Cực Minh đứng dậy.
Từng ánh mắt lạnh lùng và sắc bén, vun vút rơi vào người hắn.
Cảm giác như muốn nhìn thấu cả quần lót của hắn vậy!
- Trương huynh, lâu rồi không gặp.
Tả Thu dang rộng vòng tay, chào đón sự xuất hiện của Trương Mạc.
Trương Mạc mỉm cười, bước lớn về phía trước, rồi từ từ ngồi xuống bên cạnh Tả Thu.
Đi theo Trương Mạc đến đây, Thang Cát cùng đám yêu thú nhỏ đều ngoan ngoãn đứng sau lưng Trương Mạc.
Đặc biệt là Tiểu Long Quân, vừa nhìn thấy bọn người Tả Thu liền cúi đầu.
Trong lòng không ngừng chửi rủa!
Trương Lão Bát tốt lắm, vậy mà còn thực sự lấy nối với Vô Cực Minh.
Tả Thu, Nhân hoàng, các ngươi đúng là đồ ngu.
Thế mà lại có thể tin tưởng Trương Lão Bát sao?
Các ngươi sẽ bị hắn hại chết!



Bạn cần đăng nhập để bình luận