Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 56. Viên đan dược



Chương 56. Viên đan dược





Giá như trên đời này không có cuộc chiến giữa chính tà thì tốt biết bao!

Mọi người hòa thuận vui vẻ không tốt sao? Tại sao nhất định phải phân chia sống chết?

Ngay cả khi chính đạo thắng, thiên hạ sẽ thái bình sao?

Không gì khác ngoài việc từ chính đạo phân ra những kẻ chính hơn, những kẻ không chính lắm lại trở thành tà ác mà thôi.

— Trích từ Chương 5100, 《 Nhật ký của ta 》- Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Huyện Tiểu Thánh, phủ nha.

Binh lính triều đình quỳ hai bên, huyện lệnh cũng cúi mình đứng bên cửa, trán không ngừng toát mồ hôi.

Gia quyến trong phủ nha đều bị khống chế toàn bộ, đệ tử chính đạo không chạy thoát được thì bị giết sạch, thậm chí xa xa còn có thể nhìn thấy lửa ở một nơi nào đó trong phủ nha.

Ánh sáng dần tắt.

Hỏi thăm một chút mới biết đó là những tu sĩ chính đạo không có khả năng chạy trốn, liều chết đốt nhà, muốn cùng ma tu đồng quy vu tận.

Đáng tiếc là ma tu rõ ràng mạnh hơn một chút, kế hoạch của họ không thành, không thể thiêu chết ma tu, chỉ toàn bộ tự thiêu.

Bây giờ ngọn lửa đã được dập tắt, từng xác chết của đệ tử chính đạo được khiêng ra. Dương Sở còn đặc biệt truyền lệnh lại điều thêm một số ma tu của Thiên Ma tông đến.

Hiện tại, toàn bộ huyện Tiểu Thánh đã hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của Thiên Ma Tông.

Trương Mạc khoanh tay, đứng trước cửa phủ nha nhìn tất cả những điều này, hồi lâu không nói một lời.

Hắn không nói, những người như lão Lý phía sau cũng không dám thúc giục, chỉ có thể cùng nhau đứng đây chờ đợi.

Không ai biết lúc này trong lòng tông chủ đang nghĩ gì. Dù sao mọi người cũng hiểu được, tông chủ đại nhân cơ hồ là không đánh mà thắng chiếm được huyện Tiểu Thánh mấu chốt nhất.

Không chỉ dùng kế đuổi quân liên minh chính đạo, mà ngay cả Sư Ma cũng bị giáo chủ đại nhân dọa lui. Quả thực là thần thông quảng đại, không thể không phục.

Những ma tu hiện tại, nhìn giáo chủ đại nhân, ai mà không thấy như thấy ma thần.

Theo một giáo chủ như vậy, tiền đồ của họ sau này sẽ rộng mở.

Huyện Tiểu Thánh nhỏ bé, không đáng kể, không cần nói nhiều, chỉ riêng Thanh quận này, e rằng rất nhanh cũng sẽ trở thành vật trong túi của Thiên Ma Tông.

Mà lúc này, suy nghĩ thực sự trong lòng Trương Mạc, không ai biết được.

Hắn nhìn huyện lệnh, lại nhìn một chút huyện thừa, sư gia sau lưng huyện lệnh, thậm chí nha dịch, kém quân phía sau sư gia.

Những người này, trước khi hắn vào Ma Tông, ai mà không phải là ác bá nổi tiếng, là nhân vật có máu mặt. Cho dù là nha dịch không đáng chú ý nào đó phía sau, Trương Mạc đã gặp vài lần khi còn nhỏ.

Mỗi lần đến làng của hắn, đều hung thần ác sát, động một tí là đánh chửi. Đặc biệt là lúc giao hoàng lương, bộ mặt của nha dịch đó càng đáng ghét.

Thóc đã được chất thành đống, hắn nhất định phải tiến lên đá một cước. Những hạt thóc rơi ra ngoài sẽ không được tính, gọi là hao tổn. Còn cái gọi là hao tổn thì trở thành lương thực riêng của họ.

Có lúc, hao tổn còn nhiều hơn cả số lương thực phải nộp, khiến cho nông dân nghèo khổ không chịu nổi. Triều đình đôi khi chỉ thu hai ba phần, nhưng khi họ thực sự nộp thì ít nhất cũng phải sáu phần trở lên.

Lúc Trương Mạc còn nhỏ, đã có một nguyện vọng, sau này nếu thành tài, nhất định phải khiến những tên nha dịch bắt nạt dân thường, quan lại tham ô phải trả giá.

Bây giờ nhìn thấy bộ dạng run rẩy của những người này, trong lòng Trương Mạc có một ngọn lửa bắt đầu bùng cháy.

Im lặng hồi lâu, Trương Mạc cuối cùng cũng vẫy tay về phía sau.

Dương Sở không có ở đây, lão Lý vội vàng bước tới, khom người nói:

- Tông chủ, xin hãy ra lệnh cho ta.

Trương Mạc chỉ tay vào huyện lệnh, còn một đám nha dịch, dùng tay vẽ một vòng tròn nói:

- Đưa chúng thăng đường, để bách tính đến cáo quan. Cáo thực một người, giết một người, các ngươi có thể tự do xử lý xác chết. Không có lỗi lầm gì, tiếp tục làm việc cho chúng ta, các ngươi có thể chọn một vài người có năng lực, bổ sung vào phủ nha.

- Rõ!

Lão Lý vừa nghe lời Trương Mạc nói, liền biết ý là gì.

Giết người để thiết lập quyền lực, xoa dịu người dân và định hình lại các quy tắc trong lãnh thổ. Chuyện này tất cả ma tu đều biết. Chỉ là cách tiếp cận của mỗi người là khác nhau.

Có tông môn ma tu thích trước tiên ăn sạch sẽ quan lại, sau đó giết một nửa người, giữ lại một nửa người, như nuôi gia súc.

Có tông môn ma tu thích không động đến cấu trúc ban đầu, thậm chí liên hợp với quan lại địa phương để tiếp tục bóc lột bách tính, dù sao thì những người làm quan này chỉ cần nghe lời, dễ dùng là được, thậm chí còn có thể thu nạp một bộ phận vào ma môn, khiến cho nơi này càng thêm trung thành với ma môn.

Có rất ít người như Thiên Ma tông giết quan lại trước để xoa dịu dân chúng. Có vẻ như đó là cách tiếp cận đúng đắn hơn.

Nhưng không ai so đo chuyện này, chỉ cần xem qua cách tông chủ ngày hôm nay đối phó với Vân Phiến công tử và Sư Ma, đại khái đều có thể đoán được sở thích của giáo chủ.

Ha ha, giết người diệt tâm!





Bạn cần đăng nhập để bình luận