Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 296. Ác danh ngút trời (1)



Chương 296. Ác danh ngút trời (1)




Hôm qua nhâm nhi vài ly, cảm thấy suy nghĩ miên man.
Mở nhật ký ra xem, quả nhiên là bút pháp tuyệt vời.
Trông có vẻ toàn là lời vô nghĩa, nhưng thực ra chữ nào cũng sáng ngời.
Không hiểu thì đừng nói linh tinh, quên mất bản chất của ma là gì à.
Cẩn thận lời ăn tiếng nói, kẻo trứng chọi đá vỡ.
Hê hê hê!
— Trích từ Chương 2891, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Trong nháy mắt, hồn phách của Hắc Ảnh bay thẳng ra khỏi mệnh ngọc.
- Hắc Ảnh!
Tông chủ khẽ quát một tiếng, trực tiếp giúp Hắc Ảnh tỉnh hồn.
Sau đó, hồn phách của Hắc Ảnh lập tức quỳ xuống hư không.
- Đệ tử bái kiến sư tôn!
Tông chủ bình tĩnh nói:
- Hồn phách vẫn còn, tam hồn không thiếu, thất phách không mất. Tự mình đến đài Sinh Tử để hồi phục đi. Chết trong tay Trương Ma tuy không mất mặt, nhưng vẫn ảnh hưởng đến uy danh của tông môn, phạt ngươi hai năm không được ra khỏi tông môn, tu luyện cho tốt.
Tông chủ nói xong liền định cho họ lui xuống.
Nhưng ngay lúc này, Hắc Ảnh lại nhanh chóng nói:
- Bẩm sư tôn, đệ tử ở phủ Trương đại ma đầu có phát hiện trọng đại, có lẽ có ích cho việc tu luyện của sư tôn!
Nghe vậy, không chỉ Tử Hoàng tỏ ra hứng thú.
Vài vị trưởng lão trên đài sen đen, kể cả Tông chủ đều rõ ràng tỏ ra hứng thú, cả sương đen cũng trở nên rõ ràng hơn vài phần, mơ hồ có thể nhìn thấy đường viền.
- Ồ?
Tông chủ hiển nhiên không tin lắm, đến cảnh giới như hắn, những thứ có thể giúp hắn tu luyện thực sự không nhiều, có thể nói là phượng mao lân giác.
Hắc Ảnh thì tỏ ra rất tự tin, trước mặt các vị trưởng lão và Tông chủ Hồn Tông, nhanh chóng dùng hồn phách vẽ ra ma ấn.
Bây giờ nàng chỉ có thể dựa vào trí nhớ của mình để vẽ, vẽ đến một nửa, liền cảm thấy có chút không thể vẽ tiếp được nữa.
Nhưng cho dù chỉ có một nửa, các vị trưởng lão và Tông chủ Hồn Tông cũng có thể nhận ra sự đặc biệt.
- Sinh Tử Ma ấn?
- Không đúng, đây là Sinh Linh ấn!”.
- Trương Ma thế mà còn hiểu ma ấn?
- Ma ấn ngắn ngủi như vậy, nhưng lại cảm thấy thâm sâu khó lường, cảnh giới thật cao thâm!
- Tất cả im lặng!
Giọng nói của các trưởng lão truyền đến rõ ràng đã làm phiền đến tông chủ.
Sau một tiếng ‘im lặng’, tất cả các trưởng lão đồng thời im lặng.
Đợi thêm một lúc nữa, giọng nói của tông chủ Hồn Tông lại mang theo vài phần kích động.
- Thì ra là vậy, thì ra là vậy! Thì ra lý do khiến ta bị kẹt ở thời điểm quan trọng là vì thiếu đi sự cảm ngộ như thế này. Trương Ma Thanh quận, hay cho một Trương Ma Thanh quận. Hắc hắc.
- Hắc Ảnh làm tốt lắm, nếu bổn tông chủ có thể vượt qua cửa ải cuối cùng này, coi như ngươi có một phần công lớn. Tất cả mọi người, nghe lệnh của bổn tông chủ. Nếu không có lệnh của bổn tông chủ, không được đến sáu quận Giang Nam tìm Trương Ma gây phiền phức, bổn tông chủ sẽ lập tức bế quan xung kích, các ngươi nhất định phải kiên trì chờ lệnh! Ha ha ha ha, Trương Ma giúp ta!

Thanh Quận.
Đội ngũ tiến về phía trước, lòng nóng như lửa đốt muốn về nhà.
Trên xe ngựa, Trương Đại Ma Đầu được cả thiên hạ kính trọng, vừa mới dừng xe để đi vệ sinh buổi sáng.
Có câu: Đọc báo, hút lá, và đi vệ sinh mới là tuyệt phối.
Đào thải độc tố, cả người nhẹ nhõm.
Trương Mạc nhìn tờ báo, vừa đọc xong đoạn đầu tiên thì bắt đầu chửi thề.
- Mẹ kiếp, rõ ràng là Ma Lão Quỷ muốn hãm hại chúng ta, sao lại thành ra là bổn tông chủ cố tình lật đổ mâm cơm của hắn vậy. Tử Hoàng con nhóc này, viết cái gì vậy, quá đáng rồi!
Bên ngoài xe ngựa, Lão Cẩu cười nói:
- Tông chủ, Tử Hoàng cũng là người của Hồn Tông. Tất nhiên không thể viết ra kế hoạch thực sự của Nguyệt Ma được. Ả ta không viết ngài là người chiến thắng Nguyệt Ma Lão Quỷ nhờ đánh hội đồng thì đã là tốt lắm rồi. Cũng coi như đã ghi lại một phần sự thật.
Trương Mạc vỗ tờ Thánh Đạo Báo:
- Ta còn muốn ả ta nói ta thắng nhờ đánh hội đồng cơ. Bây giờ thì hay rồi, thiên hạ nhìn thấy bản tin này, không coi ta là Đại Ma Đầu thì mới lạ. Ngươi xem tên gọi là Chính Đạo Tiểu Lang Quân này viết thế nào, hắn nói bổn tông chủ là heo ma chuyển kiếp, kiếp trước là một con lợn rừng to lớn, bị người ta giết chết, oán khí trải qua ngàn năm ngưng tụ, cuối cùng chuyển kiếp thành bổn tông chủ, tự mang theo thần công Thôn Thiên Ma công. Chết tiệt, đừng để bổn tông chủ bắt được hắn, nếu không, bổn tông chủ sẽ cho hắn biết, người cũng có thể biến thành heo, mà không cần phải chuyển kiếp! ”.
Trương Mạc tức đến nổ tung, Thánh Đạo Báo càng viết càng vô lý, hắn sắp thành tinh heo rồi.
Lão Cẩu cười híp mắt lại lấy ra một tờ báo khác nói:
- Tông chủ, hay là xem Chính Đạo Báo để nguôi giận.
Trương Mạc nhận lấy Chính Đạo Báo:
- Sao, bọn họ còn có thể viết lời hay về bổn tông chủ sao?
Lão Cẩu lắc đầu nói:
- Không phải vậy. Chỉ là Chính Đạo Báo cho rằng ngài là thiên tai giáng thế, kiếp trước hẳn là một tên đồ tể không tu đức hạnh, giết người hại mạng.
Trương Mạc vung tay ném Chính Đạo Báo đi. Đồ khốn nạn, chửi người còn vòng vo tam quốc. Hết chương 296.



Bạn cần đăng nhập để bình luận