Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 648. Lão trọc (2)



Chương 648. Lão trọc (2)




Lão Trọc gật đầu nói:
- Đổi sang lúc khác, tông chủ ngài đã không dễ dàng vào được như vậy rồi.
Trương Mạc ồ một tiếng, rồi lại vỗ đầu Lão Trọc nói:
- Duyên phận, xem ra đều là duyên phận.
Lão giả đầu trọc gật đầu trong nước mắt.
Trương Mạc lại đi về phía yêu thú đầu lợn nói:
- Vậy thì con này cũng là thú khâu của ngươi rồi. Tại sao lại thiết kế ra thứ mới lạ như mông phun lửa vậy?
Lão Trọc hói nói với vẻ bối rối:
- Xuất kì bất ý mà.
Trương Mạc quay đầu nhìn lão ta nói:
- Dùng mông hướng về phía người khác, còn vểnh lên, thế mà gọi là bất ngờ sao?
Lão Trọc hói nói:
- Tông chủ, ngài cứ nói xem có bất ngờ không?
Được rồi, Trương Mạc bị thuyết phục rồi.
Thật vậy, thứ phun ra không phải là phân, thật bất ngờ.
Lão Trọc hói lúc này đột nhiên hỏi:
- Tông chủ. Ngài rốt cuộc là chính đạo hay ma tu? Ngài là người của Thiên Huyền phái sao?
- Thiên Huyền phái gì cơ? Không biết. Nên coi như ta là ma tu đi!
Trương Mạc cũng có chút không chắc chắn. Bản thân hắn là tông chủ Ma tông không sai, nhưng hắn tu luyện công pháp chính đạo, vậy thì tính sao đây?
Nghe Trương Mạc vừa không phải là người của Thiên Huyền phái, lại vừa không phải là chính đạo.
Lão Trọc cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm nói:
- Tốt quá rồi. Chỉ cần ngài không phải là người của Thiên Huyền phái là được.
- Sao thế, Thiên Huyền phái truy sát ngươi à!
Trương Mạc cười nói.
Lão giả đầu trọc trừng mắt đáp:
- Không phải ngài cũng đang bị truy sát sao? Trong lãnh thổ của Thiên Huyền quốc, chỉ có hai loại tu sĩ, hoặc là người của Thiên Huyền phái hoặc là người mà Thiên Huyền phái muốn bắt.
- Độc đoán như vậy sao?
Trương Mạc nói.
Lão Trọc liên tục gật đầu nói tiếp:
- Vẫn luôn như vậy. Nếu không thì tại sao ta lại phải trốn đến nơi chim không thèm ỉa này để nghiên cứu thú khâu chứ.
Trương Mạc khoát tay nói:
- Ta mới đến, tạm thời còn chưa biết những điều này. Nhưng ngươi cũng đáng bị bắt, ngươi phá hoại hoa màu của người khác, còn thả thú dữ làm hại người, không bắt ngươi thì bắt ai nữa.
Lão Trọc đột nhiên nói:
- Tông chủ, ngài tìm đến đây là vì chuyện này sao?
Trương Mạc gật đầu nói:
- Đúng vậy. Nếu không thì ta có bệnh à, tìm lão giả như ngươi làm gì.
Lão Trọc lập tức đập chân dậm ngực, liên tục kêu gào:
- Chỉ vì một chút hoa màu, mấy mạng người thối tha, mà ta lại phải hiến hồn. Quá thiệt thòi rồi!
Trương Mạc vung tay tát cho lão ta một cái.
Chát một tiếng.
Trương Mạc tiếp tục nói:
- Ta thấy ngươi cũng là mạng thối tha.
Vỗ tay, Trương Mạc nói:
- Không nói nhiều nữa. Theo ta về thôn đi. Con yêu thú này của ngươi thì đừng giữ lại nữa, ta mang về kết án. Còn những thứ khác, ngươi tự thu dọn đi.
- Về thôn?
Lão Trọc nghe vậy thì liên tục lắc đầu.
- Không được, không được. Ta là ma tu, ta phải trốn đi. Dám chạy ra ngoài, sẽ bị người ta đánh chết ngay. Tông chủ, ngài tha cho ta đi.
Trương Mạc cau mày nói:
- Là ma tu thì sẽ bị đánh chết sao?
Lão Trọc liên tục gật đầu nói:
- Đúng vậy. Họ không quan tâm ngươi trở thành ma tu như thế nào, dù sao thì gặp là đánh chết. Có lúc, xấu xí cũng bị coi là Ma tu rồi bị thiêu chết. Như ta đây, có thể sống đến bây giờ, đã là sống lâu rồi.
Trương Mạc hỏi:
- Sống lâu? Ngươi bao nhiêu tuổi?
Lão Trọc hói đáp:
- Hai mươi.
Trương Mạc nhìn vào cái đầu hói của hắn, trợn tròn mắt.
Mẹ kiếp, đây mà là hai mươi sao?
Trương Mạc đột nhiên không biết nói gì cho phải.
Lão hói lại chẳng hề bận tâm, hất tóc một cái rồi nói:
- Ta trong đám ma tu cũng được coi là đẹp trai lắm rồi!
Trương Mạc đột nhiên cảm thấy có lẽ hắn hiểu nhầm thế nào về khái niệm đẹp trai rồi.
Trương Mạc tiến lên, thầm lặng cúi người vỗ nhẹ lên vai hắn, sau đó nói:
- Đẹp trai đến nỗi ta xiêu lòng rồi. Đúng rồi, ngươi có tiền không?
Lão Trọc lấy ra một ít vàng bạc, khẽ nói:
- Tiền ư? Còn một ít, sao thế?
Trương Mạc giật phắt lấy rồi nói:
- Được rồi, về thôn xin lỗi đi.
Lão Trọc tiếng nói:
- Tông chủ, ngươi muốn ta bồi tiền xin lỗi? Chuyện này sao có thể làm được? Ta đường đường là một tu sĩ. Lại đi xin lỗi một đám thôn dân!
Trương Mạc giơ tay tát hắn ta một cái nữa rồi nói:
- Ai bảo ngươi phải bồi thường tiền bạc?
Lão Trọc cau mày nói:
- Không bồi thường tiền bạc thì ta cũng không xin lỗi đâu. Đợi đã, tông chủ, không bồi thường tiền bạc thì người lấy tiền để làm gì?
Trương Mạc cất tiền vào trong nhẫn rồi nói:
- Ồ, ta lấy tiền cũng không cần giải thích với ngươi chứ. Hoàn toàn là vì ta hiện tại cần một ít tiền mà thôi. Còn chuyện xin lỗi của ngươi, ngươi tự nghĩ xem, làm sao để đền mạng cho họ, còn cả chuyện đốt lúa nữa.
Lão Trọc lập tức cạn lời. Lão Trọc trọc lập tức không nói nên lời.
Một lúc sau mới nói:
- Tông chủ, tông môn của chúng ta có phải là tông môn lừa đảo không!
Trương Mạc lười để ý đến hắn ta, đột nhiên lại vỗ đùi một cái rồi nói:
- Còn một chuyện quan trọng nữa mà ta suýt quên!
Lão Trọc lập tức hỏi:
- Sao thế tông chủ, chuyện gì lớn vậy?
Trương Mạc che mông lại rồi nói:
- Ở đây của ngươi có nhà vệ sinh không? Hết chương 648.



Bạn cần đăng nhập để bình luận