Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 78. Nội ứng (1)



Chương 78. Nội ứng (1)





Ta luôn nghĩ rằng mình là một tông chủ rất vô trách nhiệm, cho đến khi gần đây ta gặp một vài tông chủ khác, ta mới nhận ra mình đáng tin cậy như thế nào.

Có tông chủ để thuộc hạ gọi mình là cha, còn có tông chủ ngày nào cũng chơi với thuộc hạ của mình.

Chậc chậc chậc.

Không trách gì khi thuộc hạ của họ đều thích chạy đến chỗ ta.

Ít nhất thì tông chủ này vẫn còn bình thường.

Chỉ cần ta có cơm ăn, thì họ sẽ có bát để rửa.

— Trích từ Chương 4847, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.



Hắn rất muốn giải thích, nhưng sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy.

Trương Mạc hiểu rõ, giải thích là vô dụng, đám người này chỉ nghĩ càng ngày càng lệch lạc, càng nghĩ càng vô lý.

Thôi, cứ để họ nghĩ vậy đi.

Dù sao đi nữa, hình ảnh ‘gian xảo, xảo quyệt’, ‘xấu xa lại tà ác” của hắn đã lan rộng khắp thiên hạ.

Thêm một nét nữa thì có vẻ cũng chẳng sao.

Chấy rận nhiều thì không lo, nợ nần nhiều thì không sợ.

Có câu ‘Kỹ nhiều không ép thân’.

Đợi đã, đúng là ‘Kỹ’ này rồi.

Ta sẽ không cảm thấy mình thất học ngu dốt nữa a.

Gật đầu một cách tự phụ, Trương Mạc nói:

- Án binh bất động.

Nhiều lời, không cần nói nữa. Cũng không thể giải thích cái gì cho đámngười.

Cái gọi là nói càng ngắn, càng tỏ ra thần bí khó lường.

Làm Tông chủ lâu như vậy, không học được gì khác, chỉ có một bộ kỹ năng trang bức.

Còn lại, Dương Sở bọn họ sẽ tự bổ não.

Quả nhiên, Dương Sở nghe vậy lập tức gật đầu nói:

- Vâng, mọi chuyện đều như ý ngài.

Dương Sở căn bản sẽ không hỏi tại sao không được tùy tiện hành động, lão Lý bọn họ thì muốn hỏi, nhưng cũng không có gan đó.

Thân hình Trương Mạc hơi ngả về phía sau, sau đó khoát tay nói:

- Được rồi, hôm nay đến đây thôi. Mệt rồi, các ngươi cũng nghỉ ngơi đi.

Mọi người lần lượt đứng dậy, cúi người rời đi.

Mãi đến khi đi ra khỏi đại điện, lão Lý mới kéo Dương Sở lại nói:

- Lão Dương, Tông chủ có ý gì. Cơ hội tốt như vậy, tại sao vẫn không hành động?

Dương Sở khinh thường liếc lão Lý một cái nói:

- Lần trước cơ hội còn tốt hơn. Nghe lời ngươi hành động thì chết rồi.

Lão Lý cũng nghẹn không nói nên lời, cuối cùng cười ngượng ngùng nói:

- Đó là Tông chủ anh minh, liếc mắt đã nhìn thấu âm mưu của đối phương. Ta không có bản lĩnh đó, tự nhiên kém chút nữa.

- Lần này Tông chủ cũng đã lên tiếng rồi. Sao, ngươi muốn nghi ngờ quyết định của Tông chủ sao?

Dương Sở lại hỏi.

Lão Lý vội vàng nói:

- Ta không có ý đó. Ta ủng hộ quyết định của Tông chủ nhất. Tông chủ nói không động, ta nhất định không động, ai dám động, ta đánh chết kẻ đó. Nhưng ta không hiểu, Tông chủ rốt cuộc đã nhìn ra điều gì.

Dương Sở lắc đầu cũng tỏ vẻ không biết, ngược lại lão cẩu đứng sau khẽ ho một tiếng, lắc đầu lắc cổ nói:

- Ta thì biết đôi chút, hai vị trưởng lão, hay là nghe ta nói thử xem.

Hai người quay đầu nhìn lão cẩu, gật đầu lia lịa.

Lão cẩu thần bí nhìn quanh, xác định những người khác xung quanh không nghe thấy tiếng họ nói, mới hạ giọng nói:

- Theo tin tức ta nhận được. nội bộ Chính Nhất tông chia rẽ, e rằng không lâu nữa sẽ tự đánh nhau.

- Cái gì?

Dương Sở và Lão Lý nghe vậy thì giật mình, đây quả là một tin động trời.

- Chắc chắn chứ?

Lão Lý hỏi lại.

Dương Sở cũng nói theo:

- Chuyện này cũng là chuyện quan trọng hàng đầu. Không đùa được đâu, lão cẩu, ngươi chắc chắn chứ?

Lão cẩu cười hì hì nói:

- Ta cũng chỉ biết được chút tin tức mà thôi. Nhờ vào tin tức vỉa hè giang hồ. Nếu thực sự muốn xác định, chúng ta phải tìm cách thâm nhập vào nội bộ của Liên quân Chính đạo mới biết được.

Dương Sở cau mày nói:

- Thâm nhập vào nội bộ của đối phương, ta cũng muốn lắm chứ. Đáng tiếc, vẫn chưa có cách nào.

Lão cẩu mỉm cười, sau đó nghiêng người nhường chỗ cho Hắc bào phía sau.

Nam tử mặc áo choàng đen đi về phía trước với nụ cười nham hiểm và nói:

- Hai vị trưởng lão. Tại hạ mặc dù bất tài, nhưng vẫn hiểu được biến hóa chi pháp. Am hiểu nhất là làm nội ứng tìm hiểu tin tức. Không bằng để ta đi thử xem?

Dương Sở liếc nhìn Lão cẩu và Hắc bào, trong lòng lập tức sáng tỏ, cười toe toét nói:

- Hai người muốn lập công?

Lão cẩu và Hắc bào cũng không khách sáo, đều nhẹ nhàng gật đầu.

Dương Sở nói tiếp:

- Hai người đều là những người đã hiến dâng linh hồn, lòng trung thành với tông chủ, ta tuyệt đối không nghi ngờ. Nhưng nói trước, chuyện này rất quan trọng. Làm không tốt, sẽ bị phạt. Nhưng chỉ cần thực sự làm nên thành tích, ta đảm bảo với hai người, chức trưởng lão, hai người sẽ sớm có thể ngồi lên.

Dương Sở cũng không phải là người ham quyền lực, hắn hiểu rõ, muốn để thuộc hạ làm việc, tự nhiên phải trả công hậu hĩnh.

Chức trưởng lão, là tông chủ đã hứa từ lâu với hai người. Bây giờ hắn đưa ra, cũng rất bình thường.

Nghĩ đến hai người này, cũng có chút không chờ đợi được.

Nếu không thì đã không thể lúc này liền ra mặt muốn lập công.

Quả nhiên, hai người căn bản không coi cái gọi là hình phạt là chuyện gì to tát.

Lão cẩu cười nói:

- Có Hắc bào huynh đi Liên quân Chính đạo, chúng ta nhất định có thể giành được lợi thế trước.

Hết chương 78.



Bạn cần đăng nhập để bình luận