Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 519. Bắt đầu! (2)



Chương 519. Bắt đầu! (2)




Thánh nữ lớn tiếng nói:
- Từ xưa chính tà không thể dung hòa, liên minh của chúng ta, ta thấy đến hôm nay cũng nên chấm dứt thôi.
Trương Mạc đáp lời:
- Sao, Thánh nữ muốn tá ma giết lừa (*)? Phỉ phỉ phỉ, ngươi mới là lừa!
(*Tá ma sát lư (卸磨杀驴): Tá: tháo dỡ - ma: cối xay – sát: giết – lư: con lừa. Sau khi xay xong thì giết chết lừa | qua sông dỡ cầu; qua cầu rút ván; ăn cháo đá bát;)
Trương đại tông chủ đột ngột đứng dậy, bỗng nhiên cũng có chút tức giận.
- Thánh nữ, ban đầu bản tông chủ còn định sắp xếp cho ngươi, để ngươi có một kết cục tốt đẹp. Nhưng bây giờ xem ra, ngươi đối với bản tông chủ vẫn còn toan tính bất chính đây! Bản tông chủ chân thành đối đãi với ngươi, ngươi thế mà còn muốn hãm hại bản tông chủ, trời không dung đất không tha!
Trương Mạc hét rất to, tiếng nhạc xung quanh cũng theo đó mà dừng lại.
Thánh nữ đều bị Trương Mạc nói đến có chút ngây người, ý gì, làm như ngươi là chính đạo vậy.
Trừng to mắt, khoảnh khắc sau, Thánh nữ lại thấy Trương đại ma đầu giật phắt lấy chiếc cốc trong tay nàng.
Lấy hết đà, hắn đập mạnh xuống đất!
Làm gì vậy? Sao ngươi lại cướp cốc ném đất của ta!
Đoàng!
Chiếc cốc rơi xuống đất, nhưng lại không vỡ, nảy lên một cái, thiếu chút nữa lại nhảy về tay Trương Mạc.
Ai làm ra cái cốc cứng thế này!
A, hơi sai sót một chút, làm lại lần nữa!
Cả hội trường nhìn Trương Mạc lại nhặt chiếc cốc lên.
Sau đó lại hét lên một tiếng:
- Trời không dung đất không tha!
Xắn tay áo lên khạc nhổ, nhảy ném một cú, lại một lần nữa ném mạnh xuống đất.
Lần này cuối cùng cũng vỡ tan tành.
Khoảnh khắc sau, Dương Sở lão Cẩu cùng một đám ma tu của Thiên Ma tông lóe lên chắn trước người Trương Mạc, đao kiếm tuốt ra, ma nguyên hộ thể!
Thánh nữ sắc mặt khó coi, trong lòng gào thét, sao ngươi cũng ném cốc vậy!
Còn ném cốc của lão nương!
- Giết!
Không quan tâm đến những thứ khác nữa, Thánh nữ giơ tay lên hét lớn một tiếng, các tu sĩ Nguyên Môn cũng lập tức chắn Thánh nữ ở phía sau.
Đại chiến sắp nổ ra, Bệ hạ béo chết cùng nhiều đại thần thấy tình hình không ổn, quay người bỏ chạy.
Tốc độ đó, không chậm hơn bao nhiêu so với những võ giả có tốc độ nhanh.
Chớp mắt đã biến mất, trên mặt đất chỉ còn lại vài cây cải bắp vẫn đang xoay tròn.
Bách tính, người của ban nhạc, binh lính duy trì trật tự càng giống như chim thú tản mát.
- Sắp đánh nhau rồi!
- Thiên Ma tông và Nguyên Môn khai chiến rồi!
- Sớm không đánh, giờ mới đánh.
- Chết, chết, chết!
Theo chân bách tính nhanh chóng rút lui, bên này Thiên Ma tông và Nguyên Môn kinh hoàng giao thủ.
Bùm bùm bùm!
Rầm rầm rầm.
Thình thịch thình thịch.
Các loại ánh sáng rực rỡ bay múa, nguyên khí tứ tán, ma khí ngang dọc.
- Tông chủ, bên này!
Lão cẩu bảo vệ Trương Mạc rời khỏi quảng trường Càn Khôn, một đường chạy thẳng đến ngã tư bên ngoài quảng trường.
Nơi đó, một đám ma tu đứng im không nhúc nhích, đang canh giữ ma khôi của Trương đại tông chủ, Cự bình vô địch.
Trương Mạc quay đầu nhìn thoáng qua cuộc chiến của mấy người Dương Sở, gần như chỉ trong nháy mắt, chư vị của Thiên Ma tông đã chế ngự hoàn toàn những người của Nguyên Môn.
Nhưng các tu sĩ của Nguyên Môn và Chính Đạo thực sự rất kiên cường, vậy mà lại chặn đứng được đợt xung phong đầu tiên của đám người Dương Sở.
Trận hỗn chiến bắt đầu, Trương Mạc tất nhiên là chạy thẳng đến chiếc bình lớn của mình.
Có chiếc bình lớn ở đó, hắn mới không hoảng sợ.
Có chiếc bình lớn ở đó, hắn có thể đánh cho Nguyên Môn phải kêu cha gọi mẹ.
Nguyên Môn nhỏ bé, chẳng lẽ quên mất bản Tông chủ của chúng ta có tuyệt chiêu Bình lớn từ trên trời giáng xuống sao.
Trương Mạc nhanh chân chạy đến ngã tư đường, nhưng ngay lúc này, bên kia ngã tư đường, từ trong một ngôi nhà đột nhiên có một đội quân xông ra.
Người cầm đầu cầm quạt xếp, cưỡi gió đến, chính là Vân Phiến công tử được Nguyên Môn bí mật triệu hồi.
Theo sau hắn là Hỏa Kiếm như rồng, chính là Tiêu Long với sát khí ngút trời.
- Trương đại ma đầu, chịu chết đi!!
Lúc này, Tiêu Long thực sự đã giải phóng toàn bộ sát khí mà mình đã kìm nén trong nhiều năm.
Thù mới hận cũ, hôm nay sẽ báo một thể!
- Tại sao bản yông chủ lại phải chết đói! Béo một chút thì không tốt sao?
Trương Mạc khẽ hừ một tiếng.
Chỉ hai người các ngươi mà muốn giết bản Tông chủ sao, đừng nói là cửa, ngay cả cửa sổ cũng không có.
Không cần Trương Mạc chỉ huy, Vân Phiến công tử và Tiêu Long vừa xông đến một nửa thì bên kia ngã tư đường, một đám bóng đen cũng phá cửa xông ra.
- Gia gia ở đây, ai dám hỗn láo.
Hùng Vô Địch mặc trọng giáp, mang theo hắc lôi, xông lên phía trước.
Diệu Ly cầm phi đao, mang theo tiếng cười trong trẻo, đi theo phía sau.
Bùm!
Hùng Vô Địch và Vân Phiến công tử đối chiêu, gió sấm chớp nhoáng.
- Vân Phiến công tử, mạng của ngươi là của ta!
Hùng Vô Địch cười lớn một cách ngông cuồng.
Bên này, Tiêu Long bị một phi đao đánh lùi lại mấy bước, định thần nhìn lại, thì thấy Diệu Ly như ma quỷ bay đến trước mặt.
- Công tử phun máu, đại danh của ngươi, đã nghe từ lâu!
Diệu Ly cười nói.
Tiêu Long lập tức sửng sốt, ngươi vừa gọi ta là gì?
Công tử phun máu, đây là danh hiệu quỷ quái gì vậy?
Thiên Ma Tông, thực sự khiến ta tức điên lên được. Hết chương 519.



Bạn cần đăng nhập để bình luận