Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 622. Đá từ trên trời rơi xuống



Chương 622. Đá từ trên trời rơi xuống




Hôm nay ba câu nói khiến nam tử tiêu cho ta mười tám vạn.
Ba câu nói này, lần lượt là.
Mở bát!
Hoa trên quầy rượu!
Hú la!
- Trích từ Chương 2836, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương ma thần.
….

Thánh thụ?
Tiểu Hoàng lại bắt đầu cào vỏ cây.
- Ý ngươi là ta sao? Ta lợi hại đến vậy ư?
Nói xong, Tiểu Hoàng lại bắt đầu vặn vẹo, trông rất lẳng lơ.
Đại thụ màu trắng nào từng thấy thánh thụ như vậy, dường như nhất thời ngẩn người.
Sau đó vội vàng phản ứng lại:
- Thưa thánh thụ đại nhân vĩ đại, chúng ta vẫn luôn chờ đợi sự chỉ dẫn của ngài.
Tiểu Hoàng vẻ mặt khó hiểu, chỉ dẫn? Chỉ dẫn cái gì?
Thêm nữa, thân phận của ta cao quý đến vậy sao?
Tiểu Hoàng suy nghĩ một chút, nói:
- Ta sẽ chỉ dẫn cho các ngươi. Nhưng trước tiên ngươi phải kể hết mọi chuyện cho ta.
Đại thụ màu trắng toát hiểu ý gật đầu:
- Vâng, thưa thánh thụ đại nhân vĩ đại, xem ra ngài đã mất trí nhớ. Chuyện này phải kể từ vạn năm trước.
Tiểu Hoàng vừa nghe đến vạn năm trước, lập tức chặn lại:
- Nói tóm tắt thôi!
Đại thụ màu trắng toát đáp:
- Vâng, nói đơn giản thì, ngài phải đưa chúng ta trở về thần vực.
Hả?
Tiểu Hoàng trợn mắt nói:
- Cũng không cần đơn giản như vậy. Thần vực lại là nơi nào? Thôi bỏ đi, bây giờ không cần giải thích với ta. Trước tiên hãy nói cho ta biết, các ngươi có nghe lời ta không?
Đại thụ màu trắng nói:
- Vâng, thưa thánh thụ đại nhân!
Tiểu Hoàng lập tức nở một nụ cười khác thường.
- Tốt, rất tốt!
Đại thụ màu trắng toát nhìn nụ cười của Tiểu Hoàng nói:
- Thưa thánh thụ đại nhân, xin ngài tự trọng một chút, chúng ta đều là cây trong sáng.
Tiểu Hoàng lớn tiếng nói:
- Ai không phải chứ. Tên thân mật của ta là thuần khiết đây. Nào nào, nào nào, ta kể cho các ngươi nghe một câu chuyện về hốc cây.
Xoa xoa tay, Tiểu Hoàng cười gian đi về phía đại thụ màu trắng.
Sáng sớm hôm sau.
Vân Phiến công tử nhận được thư hồi âm của Trương đại ma đầu.
Để ngăn Vân Phiến công tử suy nghĩ lung tung.
Trương đại ma đầu trả lời thư rất ngắn gọn, chỉ một chữ.
- Đổi!
Vân Phiến công tử nhìn bức thư, khóe miệng nở nụ cười.
Bên cạnh Hư Nhật thần sứ nhìn bức thư nói:
- Ha ha, xem ra Hắc bào này đúng là điểm yếu của Trương đại ma đầu. Không chút do dự liền nói đổi.
Vân Phiến công tử lắc đầu, chỉ vào bức thư nói:
- Thần sứ đại nhân, ngài nhìn quá nông cạn rồi. Nghe lời nghe âm, xem chữ xem tâm. Trương đại ma đầu không phải tùy tiện viết chữ này đâu. Ngài xem chữ này, hắn cố ý viết xấu như vậy, thực ra ẩn chứa huyền cơ. Hắn đường đường là Bá Nguyên cảnh, sao có thể không khống chế được bút. Đây là cố ý làm vậy, là cố ý khiến chúng ta cảm thấy hắn đã loạn tâm. Đòn này, ta đã sớm thấy rồi, hắn còn muốn dùng lại chiêu cũ, thật nực cười.
Hư Nhật thần sứ trợn tròn mắt nói:
- Thế ư? Tâm cơ lại thâm độc đến vậy? Quả nhiên là Trương đại ma đầu.
Vân Phiến công tử lại chỉ vào chữ nói:
- Thứ hai, ngươi xem cách dùng bút này, có phải khác với cách viết thông thường không? Có phải có một loại cảm giác tâm trí hỗn loạn, bị thương không?
Hư Nhật thần sứ xem kỹ, nói:
- Ngươi nói vậy, còn đúng là như vậy thật.
Vân Phiến công tử mở quạt xếp, nhẹ nhàng phe phẩy nói:
- Thật giả lẫn lộn, hư hư thực thực. Trương Đại ma đầu chắc chắn đã tính toán trước, sau khi Hắc bào bị bắt, chắc chắn sẽ nói hắn bị thương. Chuyện này chắc chắn là kế hoạch mà hắn và Hắc bào đã bàn bạc từ trước. Thuộc về kế trong kế. Nếu đổi lại là người khác, nhìn thấy chữ này, đoán ra Trương Đại ma đầu bị thương, rồi liên tưởng đến chuyện Hắc bào trước đây cũng từng nói Trương Đại ma đầu bị thương, hai bên đối chiếu, thì sẽ tin là thật, không biết rằng, như vậy là thực sự trúng kế của Trương Đại ma đầu rồi.
Hư Nhật thần sứ vẻ mặt kinh ngạc.
- Tính toán lại sâu sắc đến thế ư? Mở rộng tầm mắt rồi, thật sự mở rộng tầm mắt rồi.
Hư Nhật thần sứ vẫn luôn cho rằng mình khá thông minh, nếu không thì cũng không thể ở Thần cung trổ hết tài năng, trở thành một Thần sứ.
Nhưng mấy ngày nay xem Vân Phiến công tử và Trương Đại ma đầu đấu với nhau, hắn mới cảm thấy đầu óc mình thật không được tốt lắm.
Nếu để hắn chủ trận, e là đã sớm bị Trương Đại ma đầu đùa giỡn trong lòng bàn tay rồi.
Vân Phiến công tử hơi nhíu mày nói:
- Xem ra Trương Đại ma đầu đã có chuẩn bị từ trước. Thôi, ra lệnh đi, để đội ám sát rút lui về, tránh gặp bất trắc.
- Đội ám sát?
Hư Nhật thần sứ kinh ngạc nói:
- Sao ta không biết còn có một đội như vậy.
Vân Phiến công tử đáp:
- Hôm kia bắt xong Hắc bào mới phái đi. Đương nhiên ngươi không biết, người dẫn đầu là quốc quân Ngạo quốc.
Hư Nhật thần sứ nói:
- Ngươi thực sự tin lời Hắc bào, rồi phái người đi ám sát sao?
Vân Phiến công tử nói:
- Chỉ thử thôi, ai biết được hắn nói thật giả thế nào. Nhưng bây giờ thì có thể hiểu được rồi, tên Hắc bào này, thực sự là không có một câu nào nói thật cả! Thôi, đến bước tiếp theo thôi. Hết chương 622.



Bạn cần đăng nhập để bình luận