Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 244. Che chở



Chương 244. Che chở






Gần đây khắp nơi trên giang hồ tuyên truyền bổn tông chủ là lão biến thái.

Ở đây, ta muốn trịnh trọng làm sáng tỏ một vấn đề.

Ta không già!

—— Trích từ Chương 4284, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Răng rắc!

Kinh Lôi xuất hiện trong đêm tối, nổ vang toàn bộ Hắc Phong Lĩnh.

Trương Mạc ngay cả giày cũng không kịp mặc, liền tranh thủ thời gian đi tới cổng.

- Sét đánh? Hay là có người đang chiến đấu?

Dương Sở, lão Cẩu sau lưng đều lộ ra sắc mặt khó coi.

Lấy nhãn lực của bọn hắn phán đoán, tám chín phần mười là nơi nào phát sinh chiến đấu. Hơn nữa còn là chiến đấu không giống bình thường.

Quả nhiên, không cần một lát liền ma tu có tiến đến dò xét trở về.

Trên mặt mang sợ hãi, cấp tốc một gối quỳ xuống đất trước mặt Trương Mạc nói:

- Bẩm tông chủ, chỗ cửa lớn Hắc Phong trại phát sinh đại chiến. Đại khái phán đoánm chính là hai vị ma tu cực mạnh.

Trương Mạc trợn mắt nói:

- Ta đương nhiên biết là ma tu tu vi cực mạnh. Nơi này người nào ma tu đều không phải rất mạnh. Ngươi trực tiếp nói cho ta biết, ngươi phán đoán là ai đang đánh?

Ma tu kia cắn răng nói:

- Thuộc hạ phán đoán, là Lục Cửu Mệnh Lục Quỷ Vương cùng Nguyệt Ma đại nhân. Trừ hai vị ra, thuộc hạ nghĩ không ra có ai có thể quỷ ảnh che trời, lại có ai có thể thả ra quỷ hỏa đầy trời.

- Quỷ hỏa, quỷ ảnh!

- Đúng vậy.

- Trời ạ, Lục Quỷ Vương cũng trúng chiêu?

Toàn thân Trương Mạc lắc một cái, lập tức đưa tay giữ chặt Dương Sở nói:

- Lão Dương, ngươi có cảm giác đột nhiên có một luồng hơi lạnh từ phía dưới bay thẳng đến trán hay không.

Dương Sở cúi đầu nhìn thoáng qua, sau đó nói:

- Tông chủ, có phải là bởi vì ngài đi chân trần hay không.

Trương Mạc nghe vậy khẽ giật mình, tiếp đó cúi đầu xem xét.

À, nguyên lai là quên đi giày.

Tranh thủ thời gian về phòng trước.

Sắc mặt khó coi, Trương Mạc cũng biết đây là trước mắt sống chết.

Lục Cửu Mệnh khẳng định cũng là vì chạy trốn, mới có thể đi đến chỗ cửa lớn.

Quá độc ác, ngăn cửa.

Đây là đạo đãi khách sao?

Lão gia hỏa không nói Võ Đức.

Tiếp theo nên làm cái gì? Nguyệt Ma kia có thể vọt thẳng đến ta hay không?

Trương Mạc càng nghĩ càng thấy có khả năng, nhịn không được muốn trực tiếp lấy bình ra, ngồi lên liền chạy.

...

Cùng lúc đó, Diệu Ly, Trần Tiểu Tiểu đều chiếm được tin tức giống nhau.

Diệu Ly cũng là bảo thuộc hạ đi dò xét, mà Trần Tiểu Tiểu thì ngồi trên vai thỏ đen, nhìn xa xa Nguyệt Ma xuất thủ.

Ý nghĩ hai người lúc này đều không khác mấy, tất cả đều là mấy chữ.

- Muốn xong đời!

Diệu Ly nghe xong tin tức, cả người cũng bắt đầu run.

Hùng Vô Địch xảy ra chuyện, Lục Cửu Mệnh bị bắt.

Nếu nàng thật sự không làm cái gì, chẳng khác nào hẳn phải chết.

Không thể do dự nữa, nàng không phải Trương đại ma đầu, không có tư cách tiếp tục bình tĩnh.

Mất thể diện thì mất mặt, nhận sợ liền nhận sợ, hiện tại nàng cần Trương đại ma đầu phù hộ.

- Nhanh, tiến về trụ sở của Trương đại ma đầu. Đều đi theo ta.

Diệu Ly không có chút gì do dự, lập tức mang theo tất cả cấp dưới của mình, thẳng đến chỗ ở Trương Mạc mà đi.

Giống nhau, giờ phút này làm ra quyết định còn có Trần Tiểu Tiểu.

Nàng mặc dù một triệu cái không tình nguyện, nhưng vì mạng sống, nàng cũng chỉ có thể lựa chọn đi đầu quân cho Trương đại ma đầu.

Chính như nàng ban ngày nói, muốn nói ôm cùng một chỗ, Trương đại ma đầu nhìn qua đều có cảm giác an tâm hơn so với những người khác nhiều.

- Đi, Hắc Hắc. Chúng ta đi tìm Trương đại ma đầu. Chờ đến đó, ngươi tránh xa ra một chút. Trương đại ma đầu thích ăn thỏ thỏ!

Thỏ đen nghe thế lộ ra thần sắc ủy khuất, nó không muốn gặp Trương đại ma đầu.

Trương đại ma đầu kia thật đáng sợ, quả thực là ma đầu đáng sợ nhất.

Một lát sau.

Nguyệt Ma thân chim mặt quỷ biến mất, bản tôn ngồi trong phòng chậm rãi mở hai mắt ra.

Ho nhẹ hai tiếng, Nguyệt Ma rất hài lòng đối với mình mỗi lần xuất thủ. Lấy thêm ra một cái bình nhỏ, Nguyệt Ma nhẹ nhàng phun ra hồn phách, hồn phách thuộc về Lục Cửu Mệnh cũng bị bỏ vào trong bình.

Tên thứ hai!

Thứ hai trên năm người, còn lại ba người muốn nhất cổ tác khí thu sạch hay không?

Nguyệt Ma thật ra cũng không nghĩ nhanh như thế ngả bài, chỉ là hắn cũng không có khả năng nhìn Lục Cửu Mệnh chạy trốn.

Đứng dậy, Nguyệt Ma ngoắc nói:

- Nửa mặt, đám tiểu ma đầu khác hiện tại đang làm cái gì?

Nửa mặt nghe tiếng vội vàng tiến đến, nhanh chóng nói:

- Đại nhân. Loạn đi rồi, Diệu tông chủ, còn có Trần Tiểu Tiểu đều đi Trương tông chủ bên kia!

- Cái gì?

Tình huống này, Nguyệt Ma ngược lại không nghĩ tới.

Ba người còn lại, nhanh như vậy đã liên hợp lại cùng nhau?

Ngược lại thật quả quyết, hoàn toàn không cho hắn cơ hội.

Nguyệt Ma nheo mắt lại, cảm giác được chuyện có biến hóa. Ba người này tập hợp một chỗ như thế, hạ quyết tâm cưỡng ép rời đi.

Vậy hắn muốn ngăn cản, chẳng phải lấy một địch ba?

Đối phó một người, Nguyệt Ma cảm thấy là mặt hắn nắn bóp.

Đối phó hai người, Nguyệt Ma cũng cảm thấy đơn giản là thêm chút thủ đoạn.

Nhưng đối phó với ba người, nhất là bên trong còn có Trương đại ma đầu đến nay để hắn đều nhìn không hiểu nhiều.

Nguyệt Ma đều cảm giác có chút nguy hiểm. Chủ yếu là hắn còn bị Trương đại ma đầu âm một tay, có thương tích trong người.

Hết chương 244.



Bạn cần đăng nhập để bình luận