Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 245. Không thể không tin (1)



Chương 245. Không thể không tin (1)





Cá mặn tươi ngon là vì xoay đủ mặt, phơi đủ năng.

Mà bổn tông chủ xoay người...

Thì là bởi vì đi ngủ đè tay tê.

—— Trích từ Chương 1453, « Nhật ký của ta » - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.



Lấy trạng thái hiện tại đi liều mạng cùng ba người bọn hắn, thắng bại không biết.

Tuyệt không thể xuất hiện loại tình huống này, Nguyệt Ma lập tức nói:

- Mang người, theo ta gặp gỡ bọn họ.

Nửa mặt kinh ngạc nói:

- Hiện tại sao? Đại nhân?

Nguyệt Ma nghiêm nghị nói:

- Đương nhiên là hiện tại. Chậm thêm một hồi. Chỉ sợ bọn hắn liền muốn bỏ chạy!

...

Lúc này.

Ngoài phòng ngủ Trương Mạc, Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu đang khom mình hành lễ.

- Mong rằng Trương tông chủ thu lưu.

- Mời Trương tông chủ làm viện thủ.

Eo hai người đều cong rất thấp.

Một đám ma tu của Tử Sam môn càng trực tiếp quỳ một chân trên đất.

Trương Mạc đứng ở cửa ra vào nhìn, có chút hé miệng.

- Tình huống như thế nào? Hai vị này thế nào cầu tới cửa?

Dương Sở cùng lão Cẩu sau lưng ngược lại phản ứng.

Dương Sở ở sau lưng Trương Mạc thấp giọng nói:

- Tông chủ. Xem ra đều là bị Nguyệt Ma hù dọa, tìm chúng ta che chở.

- Có đúng không? Vậy ta cũng muốn tìm kiếm che chở, làm sao xử lý?

Trương Mạc hỏi vấn đề mấu chốt.

Dương Sở trả lời:

- Tông chủ, ngài hiện tại là người mạnh nhất đối kháng Nguyệt Ma. Ngài còn có thể tìm ai che chở đây.

- Ân?-

Mí mắt Trương Mạc lại bắt đầu run.

Nguyên lai là tình huống như thế?

Các ngươi muốn một lần nữa suy tính một chút, thật ra không giống với suy nghĩ của các ngươi lắm hay không?

Các ngươi tìm ta che chở, đây không phải là mổ heo đâm cái mông, chọt lộn chỗ à.

Trương Mạc lại không cách nào giải thích cho bọn hắn.

Quả nhiên là nổi danh mệt mỏi, lời đồn hại người.

Chừ đã, sẽ không phải là đến lúc đối mặt nguy cơ thật sự, đám người này còn đẩy hắn lên phía trước nhất đó chứ.

Mẹ nó, rất có thể nha.

Các ngươi không phải tới tìm cầu che chở, tại sao ta cảm giác, là muốn đến giết ta thế này.

Luôn có ma đầu muốn hại ta a.

Sắc mặt Trương Mạc biến hóa không ngừng.

Diệu Ly cùng Trần Tiểu Tiểu trước mặt thì là cảm thấy Trương đại ma đầu khẳng định đang tính toán cái gì.

Đáng chết, không phải hắn muốn chúng ta bỏ ra cái giá gì, mới có thể được hắn che chở đó chứ.

Đáng chết, hắn không phải là tên biến thái đó chứ.

Trên mặt hai người cũng bắt đầu xuất hiện đỏ ửng, sau đó âm thầm cắn răng, tựa hồ làm ra quyết định gì.

Trương Mạc bên này còn đang suy nghĩ giải thích thế nào về vấn đề này.

Rốt cục, Diệu Ly dẫn đầu lên tiếng nói:

- Chỉ cần Trương tông chủ nguyện ý che chở, để cho chúng ta đi qua kiếp nạn này. Diệu Ly nguyện vì xuất lực vì Trương tông chủ, để quân xả nhiệt.

Diệu Ly lộ ra mấy phần tư thái thẹn thùng.

Trên mặt trần đầy ửng hồng, không nói được phong tình vạn chủng.

Trương Mạc nhìn đều sửng sốt một chút. Đám người Dương Sở lão Cẩu càng mắt tỏa ra ánh sáng.

Đương nhiên, nếu như Hùng Vô Địch cùng Lục Cửu Mệnh còn ở đó, nhất định nói cho bọn hắn biết.

Đừng xúc động, tuyệt đối đừng xúc động.

Mọi người đều là huynh đệ, đừng làm đến cuối cùng đối thương mà đứng, rất khó kết thúc.

Nhất là Trương tông chủ, nghĩ lại, ngàn vạn lần phải nghĩ lại a.

Sau khi Trương Mạc tĩnh hồn lại, trên mặt cũng nhiều hơn mấy phần quái dị.

Hắn cho dù lại không có học thức, cũng có thể nghe hiểu vì quân giải nhiệt là có ý gì.

Quá dụ dỗ đi!

Nếu không phải bổn tông chủ có quá nhiều nhược điểm, sợ bị ngươi đùa chơi chết tại chỗ, nói không chừng liền thật đáp ứng.

Ai, quả nhiên là sợ chết để cho ta thủ vững bản tâm thuần khiết!

Nhưng vì cái gì ta cảm giác trong mắt của ta tràn ngập nước mắt đây?

Trần Tiểu Tiểu bên cạnh rõ ràng cũng muốn nói như thế, nhưng dù sao cũng là tiểu cô nương, da mặt mỏng hơn rất nhiều, vùng vẫy nửa ngày cũng không nói ra khỏi miệng.

Nhìn bộ dáng nàng lo lắng, giống như vội vàng đi nhà xí.

Trương Mạc đưa tay đong đưa hai lần, nói:

- Quên đi thôi. Hai vị chân thành mà đến, nếu là muốn cầu cạnh bổn tông chủ. Bổn tông chủ tự nhiên có thể làm liền nhất định làm, không cần phải nói cái gì cái khác.

Nói xong, Trương Mạc tiến lên hai bước, đi vào bên người Trần Tiểu Tiểu cùng Diệu Ly, nhẹ giọng hỏi:

- Hai vị nhưng có phương pháp đối phó Nguyệt Ma?

Diệu Ly vội vàng trả lời:

- Một người rất khó, ba người chúng ta đồng thời xuất thủ, có lẽ có mấy phần thắng.

Trần Tiểu Tiểu ở bên cạnh cũng gật đầu, nhìn Trương Mạc, trong mắt đều là vẻ sốt ruột.

Ý kia rõ ràng là muốn Trương Mạc làm xung phong.

Trương Mạc rất tự giác lui lại một bước, sau đó gật đầu nói:

- Biết. Ta cảm thấy chúng bây giờ ta vẫn nên chạy đi thì hơn!

Không có phương pháp gì khác có thể nghĩ, lưu lại, Nguyệt Ma đánh hai (Trương Mạc biểu thị mình ngay cả giúp đỡ đều không tính), thắng bại hoàn toàn có thể tưởng tượng.

Trốn đi, có hai người này xuất thủ, Trương Mạc cảm thấy mình vẫn có đường sống.

Đi, đi, đi, không thể dừng lại, tranh thủ thời gian phải đi.

- Dương Sở, chuẩn bị...

Trương Mạc vừa muốn hạ lệnh, lại nhìn thấy biểu lộ trên mặt Dương Sở đột biến, trong nháy mắt chỉ hướng sau lưng Trương Mạc.

Hết chương 245.



Bạn cần đăng nhập để bình luận