Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 794. Tàn thành (1)



Chương 794. Tàn thành (1)




Sau nửa đời tha hương, trở về vẫn là thiếu niên.
Nói ngắn gọn, tuổi thơ ùa về!
——Trích từ Chương 1603, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Liên tục truy đuổi mười mấy ngày, Thất Hỏa thần sứ bị đủ loại sâu bọ mà đối phương tạo ra làm bị thương trên cơ thể.
Trận chiến ở Hắc Sơn, mặc dù hắn chạy rất nhanh, nhưng vẫn bị thương. Bây giờ hoàn toàn không có thời gian để phục hồi, Thất Hỏa thần sứ cảm thấy vết thương vẫn đang lan rộng. Ngực đau nhói, chân khí bị tắc nghẽn, ngay cả chiêu phun lửa cũng không thể sử dụng. Có cảm giác như táo bón!
Tốc độ bay chậm lại, thấy ba ma tu kia lại đuổi theo.
Thất Hỏa thần sứ thực sự cạn lời!
Cuối cùng, Thất Hỏa thần sứ thực sự không chịu được nữa, dứt khoát hạ xuống.
Hạ xuống giữa khu rừng xanh tươi. Nơi có dòng suối róc rách!
Lúc này, có lẽ bọn họ đã bay ra khỏi Nguyệt Ẩn quốc từ lâu.
Bây giờ bên trong Nguyệt Ẩn quốc, có lẽ không có cảnh đẹp như thế này.
Thất Hỏa thần sứ vừa dừng lại, quả nhiên, rất nhanh ba ma tu truy đuổi cũng bay tới.
Ba người hạ xuống bờ bên kia của con suối, nhìn chằm chằm vào Thất Hỏa thần sứ.
- Các ngươi hơi quá đáng rồi!
Thất Hỏa thần sứ ôm ngực nói.
Ma tu tóc tím Nham Ma cười lớn:
- Chạy đi, sao không chạy nữa? Cảm giác bị sâu độc gặm nhấm có khó chịu không? Ngươi tưởng ngọn lửa của ngươi có thể thiêu chết tất cả sâu độc sao? Ngươi cho rằng trận pháp mà chúng ta bày ra là vô dụng sao?
Cửu đại nhân mặt con vịt bên cạnh nói theo:
- Mập đen, đừng chạy nữa. Ngươi chạy không thoát đâu! Không ai có thể cứu ngươi, quạc quạc quạc!
Thất Hỏa thần sứ tức giận nói:
- Muốn giết ta, các ngươi cũng phải trả giá!
Thăng viêm, đại địa chi nộ!
Nói xong lại chuẩn bị ra chiêu, mặt đất nhanh chóng chuyển sang màu đỏ, dòng suối bốc lên làn khói trắng. Nhưng ngay sau đó, ba ma tu trước mặt trực tiếp xông ra. Ba luồng ma nguyên tụ lại, trực tiếp hóa thành một long trảo màu đen khổng lồ!
Bóng đen che trời, trời đất đột nhiên tối sầm lại!
Hắc Long phá!
Ngọn lửa vừa bùng lên của Thất Hỏa thần sứ đã bị bắt ngay tại chỗ. Lùi lại mấy bước, sắc mặt của Thất Hỏa thần sứ càng đen hơn. Đen đến bóng loáng !
Cắn răng, ánh mắt của Thất Hỏa thần sứ bắt đầu lóe lên, hắn cũng cảm nhận được nguy hiểm chết người.
Độc nhãn long, Độc Ma nói:
- Mọi người, đừng nương tay nữa. Hắn đã là nỏ mạnh hết đà, giết hắn đi!
- Quạc quạc quạc, tốt nhất là bắt sống. Đưa về trước, hút hết sinh lực của hắn, biến thành tinh huyết, rồi ăn thịt hắn!
- Đúng vậy, như vậy mới là tốt nhất.
- Bắt, bắt, bắt, tên béo đen này sắp xong rồi!

Mười mấy ngày sau.
Đám người Đầu trâu đưa Trương Đại tông chủ cải trang suốt chặng đường, đến vùng đất trung tâm của Nguyệt Ẩn quốc.
ất cả đều mặc quần áo rách rưới, giả dạng thành ma tu.
Không dám mang theo Thủy Kỳ Lân, mục tiêu quá lớn, để nó tự tìm chỗ đi chơi!
Chỉ còn Trương Mạc dẫn theo các tu sĩ Thần cung tiếp tục tiến lên.
Quốc gia đổ nát này trông thật sự không còn cứu vãn được nữa.
Đất đai khô cằn, trải dài vô tận.
Không thấy núi xanh, không có nước biếc.
Đi một mạch, ngoài sâu độc thì cũng chỉ có sâu độc.
Tình trạng của ma tu càng tệ hơn.
Trương Đại tông chủ vốn tưởng rằng đám người Đầu trâu đã đủ thảm rồi.
Kết quả là không ngờ còn có người thảm hơn.
Không biết có bao nhiêu ma tu nằm la liệt bên đường, ngay cả sức để cử động cũng không có.
Những ma tu khác chỉ chờ người xung quanh chết, sau khi chết rồi, họ còn có thể gặm xương.
Trương Mạc thực sự không hiểu. Đã đến mức ma tu ăn thịt ma tu rồi, sao không thể bỏ trốn?
Cho dù có phế tu vi, đi đến nơi khác làm người bình thường cũng được chứ?
Kết quả là Đầu trâu trả lời, thực sự không thể bỏ trốn, sâu độc ở đây mới có thể làm giảm bớt chất độc trong cơ thể, đến nơi khác không có sâu độc để ăn, sẽ phải trải qua đủ mọi đau đớn rồi chết. Chết vô cùng thảm!
Trương Mạc nghe xong liền cẩn thận quan sát những con sâu độc này. Hình thù kỳ dị, nhưng đều có một điểm chung là ‘ghê tởm!’

Những con sâu trông giống như nước mũi này, sao mà nuốt trôi nổi?
Còn ma tu của Nguyệt Ẩn quốc, cứ ăn như vậy, chẳng phải sẽ ngày càng ít đi sao?
Kết quả là chỉ một câu nói của Đầu trâu đã chặn họng Trương Đại tông chủ.
- Ít ư? Lúc nào cũng có người cùng đường tuyệt lộ mà!
Trương Mạc gật đầu hiểu ý.
Xem ra nơi này thực sự đã trở thành nơi lưu đày của ma tu rồi.
Nguyệt Ẩn quốc, Tàn thành.
Hóa ra nơi này chính là hoàng thành của Nguyệt Ẩn quốc, giờ chỉ còn lại những bức tường đổ nát, nên được gọi là Tàn thành.
Đầu trâu vốn định dẫn Trương Đại tông chủ trực tiếp vào trong. Nhưng Trương Mạc không có ý định đó, ở lại bên ngoài thành, để Đầu trâu tự đi thuyết phục trước. Thuyết phục được người ta đến, dâng hồn cho bổn tông chủ, thì bổn tông chủ mới có thể tin tưởng.
Đùa à!
Ma tu chưa từng gặp mặt, bổn tông chủ có thể trực tiếp tin tưởng sao?
Ngươi cho rằng bổn tông chủ mới bước chân vào giang hồ à!
Nói cho ngươi biết, sở dĩ bổn tông chủ có thể sống đến tận bây giờ. Một ưu điểm rất quan trọng là… ‘Phải hèn thì hèn!”
Đầu trâu nhanh chóng chạy đi thuyết phục. Hết chương 794.



Bạn cần đăng nhập để bình luận