Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 841. Đều điên rồi!



Chương 841. Đều điên rồi!




Gần đây báo chí sao lại có nhiều bậc thầy thế.
Ngày nào cũng là ‘Gửi tặng giới trẻ một câu nói’.
Ai mà chẳng trải qua thời trẻ!
Giới trẻ cần nhất là một câu nói sao?
Thứ cần nhất là một khoản tiền chứ!
——Trích từ Chương 2514, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Pháp mê tâm, năng lực độc nhất của Tâm Nguyệt Thần Sứ.
Nàng có thể khiến bất kỳ nam tử nào cũng say mê nàng.
Trương Mạc không hề hay biết, đã trúng chiêu.
Nhìn thấy sắp bị Tâm Nguyệt Thần Sứ kéo đi, rồi kéo vào phòng, lập tức đẩy ngã, tiếp theo là đủ loại cảnh tượng ‘tàn nhẫn’.
Thật vô tình!
Đúng lúc này.
Thình lình, mấy nữ tu sĩ của Thần Cung đột nhiên xông tới, ôm chầm lấy Trương Mạc.
- Đại nhân Mão Nhật thần sứ, ta yêu chàng quá!
- Cút ra, Mão Nhật thần sứ đại nhân là của ta!

- Mụ già chết tiệt, cút sang một bên!
...
Trương Mạc đột nhiên bị đẩy ngã xuống đất, lập tức tỉnh táo lại.
Chết tiệt!
Vừa nãy bổn tông chủ có trúng chiêu không vậy!
Đáng sợ quá!
Vội vàng sờ xuống, may quá, trinh, tiết vẫn còn.
Nhìn kỹ lại, những nữ tu sĩ trước mặt đều như phát điên.
Làm gì vậy?
Ôi chao, các ngươi hơi quá nhiệt tình rồi đấy!
Trương Mạc vội vàng đứng dậy, nhìn kỹ lại.
Tất cả các nữ tu sĩ nhìn hắn đều trở nên cuồng nhiệt.
Kể cả Tâm Nguyệt Thần Sứ trước mặt, trong mắt cũng đầy vẻ ‘ăn tươi nuốt sống’.
Có chút đáng sợ rồi đấy!
Nếu ngươi nói tử tế, bổn tông chủ có thể ‘miễn cưỡng chấp nhận’.
Ngươi làm trò này, bổn tông chủ chịu không nổi.
Có câu là, nam tử hán, thà gãy chứ không cong, không vì năm tấc ngực mà cúi đầu!
- Thang Cát, giúp ta!
Trương Mạc hét lên một tiếng, quay người bỏ chạy.
Đám người Thang Cát lúc này mới hoàn hồn, chặn lại đám nữ tu sĩ này.
Chuyện gì vậy?
Sức hấp dẫn của tông chủ sao đột nhiên lại lớn đến vậy?
Có phải chỉ vì đánh một rắm thơm không?
Lực lượng có lớn đến vậy sao?
Đây chẳng phải là... Thần công rắm thơm!
Trương Mạc vừa chạy, đám nữ tu sĩ phía sau càng đuổi theo nhiều hơn.
Gió thổi nhẹ, hương thơm trên người hắn bắt đầu lan tỏa.
Tiếp theo, Trương Mạc thấy nhiều nữ tu sĩ nhìn chằm chằm vào mình hơn.
- Trời ơi, hắn đẹp trai quá!
- Hình như hắn chính là chân mệnh thiên tử của ta!

- Đó là tình yêu từ cái nhìn đầu tiên sao!
...
Trương Mạc nhìn thấy những người đuổi theo mình ngày càng đông.
Cái quái gì vậy?
Sao vậy, sự đẹp trai của bổn tông chủ lại bức người đến mức này sao?
Dù bức người ra sao, ngươi là đàn ông, ngươi đuổi theo làm gì?
Trương Mạc càng cảm thấy không ổn, trực tiếp chạy ra khỏi Thần Điện, lao ra đường phố bên ngoài.
Lúc này, đám đông dường như càng náo động hơn.
Đi đến đâu, hương thơm lan tỏa khắp phố!
- Tránh đường cho ta!

Tâm Nguyệt Thần Sứ bay nhanh nhất, trực tiếp đuổi theo Trương Mạc.
- Mão Nhật thần sứ, ngươi không thoát khỏi lòng bàn tay ta đâu!

Tâm Nguyệt Thần Sứ lớn tiếng nói trên bầu trời.
Trương Mạc quay đầu đáp trả:
- Nghe lời ngươi nói xem có giống lời của một thần sứ không, ngươi chính là ma tu!
Tâm Nguyệt thần sứ căn bản không để ý đến lời Trương Mạc, trực tiếp nhào tới hắn.
Vào lúc này, trán Trương Mạc toàn là mồ hôi.
Phải làm sao, phải làm sao?
Nếu như chỉ cần ‘nhục mạ” hắn, hắn cũng sẽ theo. Nhưng nhìn tình hình này, hôm nay cho dù có mở Bất động như sơn thì cũng phải chết!
Bản tông chủ không muốn làm ngựa gỗ!
Muốn liều mạng phải không!
Đến!
Bản tông chủ chơi với ngươi!
Vào thời điểm quan trọng.
Đòn sát thủ, Mị hoặc!
Gần như ngay khoảnh khắc Trương Mạc xoay người, chỉ nhìn thấy trong ánh mắt của những người chỉ có toàn là ánh sáng màu hồng mà thôi.
Ánh sáng tăng lên rất nhanh, thực sự nằm ngoài dự liệu của Trương Mạc.
Nhưng dù là như vậy, Trương Mạc vẫn phải né tránh cú nhào tới của Tâm Nguyệt thần sứ trước đã.
Nhanh chóng chui vào một cửa hàng bên cạnh.
Chỉ nghe thấy một tiếng nổ lớn, nửa cửa hàng bị Tâm Nguyệt thần sứ đập tan.
Trương Mạc nhìn mà kinh hãi!
Ngươi định làm gì vậy, bạo trứng thần trảo đúng không?
Quá đáng, thật quá đáng!
Bản tông chủ không phản kháng, ngươi thật sự coi bản tông chủ là mèo bệnh rồi.
Cắn răng một cái, Trương Mạc gầm lên một tiếng.
- Cởi giáp!
Một luồng khí tức vô hình đột nhiên phóng ra, trong nháy mắt toàn trường đều vang lên hàng loạt tiềng ồ to.
Vô số quần áo bị xé rách, đây chính là cảnh tượng kỳ quan của thời thịnh thế!
Đám người Thang Cát chạy đến đều ngây ngẩn ca người, sau đó cũng bị luồng khí tức vô hình kia đánh trúng, lần lượt phát ra tiếng ‘Con mẹ nó”.
Cùng lúc đó, ngay ở con phố bên cạnh, Vận Mệnh vừa chạy đến đã nhảy lên nóc nhà.
Nàng cũng nhìn thấy cảnh náo loạn bên này, mới vội vàng chạy đến xem tình hình ra sao. Chỉ là, nàng cũng không ngờ rằng chiêu Đào hoa kiếp này của mình lại gây ra động tĩnh lớn như vậy.
Rõ ràng trước đây chưa từng xảy ra tình huống như vậy mà!
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Tại sao mọi mánh khóe đều thay đổi khi được sử dụng cho Mão Nhật thần sứ thế này?
Chẳng phải là để Tâm Nguyệt thần sứ vô tình giết chết hắn thì xong việc rồi sao?
Hết chương 841.



Bạn cần đăng nhập để bình luận