Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 237. Chú pháp (2)



Chương 237. Chú pháp (2)





Đương nhiên, bên ngoài bọn hắn sẽ không nói ra lời này. Từng người vẫn như cũ mang theo nụ cười xán lạn, dùng ngữ khí để cho người ta cảm giác ấm áp như gió xuân, cùng một chỗ ăn xong tiệc tối.

Ban đêm, chư vị ma đầu đều trở lại gian phòng của mình.
Lúc này lại so sánh với khẩn trương trong ngày đầu tiên đến, hiện tại mọi người liền buông lỏng hơn nhiều.

Chí ít ngay cả Trương đại ma đầu, cũng không có lại nói tranh thủ thời gian chạy trốn.

- Tông chủ, đây là lông tóc những người khác ngài muốn. Đưa cho ngài, ta đã giúp ngài rửa lại cho sạch sẽ.

Dương Sở cung kính lông tóc đưa cho Trương Mạc hôm nay nhặt được.

Trong đó, thuộc về Hùng Vô Địch và Nguyệt Ma là rất dễ phân biệt, cũng tìm tới nhiều nhất, đơn độc dùng hai cái hộp nhỏ sắp xếp gọn gàng.

Còn lại, Diệu Ly cũng có không ít, Trần Tiểu Tiểu không có mấy cây, với lại không nhất định chuẩn xác.

Khó khăn nhất là Lục Cửu Mệnh, lại hoàn toàn không có có thể tìm thấy.

Lão gia hỏa này dạo chơi một vòng, còn động thủ với tiểu yêu ma hóa, thế mà một cọng lông đều không rơi, đúng là kỳ tích.

Trương Mạc sửa sang lông tóc lấy được mình, bắt đầu lấy ra hộp nhỏ chuyên môn từ trong nhẫn tu di, cất kỹ theo thứ tự.

Đây đều là những vật quan hệ đến sinh tử. Nếu như thật ã xảy ra chuyện gì, dựa vào những lông tóc này, hắn chí ít còn có thể kéo dài một ít thời gian.

Lại chuyên môn lấy lông tóc của Lão Lý ra, để ở phía trên nhất.

Đây là vật mấu chốt, một khi thua lực, gặp chuyện nguy hiểm, tranh thủ thời gian lấy ra một cái bình lớn một chút, bỏ vào lông tóc của Lão Lý, ngồi vào liền chạy.

Chạy trốn chi bình, bảo mệnh chi bình, ngươi đáng giá có được!

- Lão Lý đáng chết, bảo ngươi giao lông tóc, lại cho ta mấy thứ này!

Trương Mạc túm ra mấy sợi long quanh co khúc khuỷu từ bên trong đám lông tóc của Lão Lý.

Khá lắm, Lão Lý tiểu tử này thật học tinh. Lần trước hắn trắng trợn giao loại lông cong này, bị Trương Mạc dùng bình nhỏ đuổi theo nổ mấy ngày. Lần này hắn thế mà vụng trộm giấu mấy sợi lông cong ở bên dưới. Phía trên dùng tóc bình thường che giấu!

Có thể nha, còn biết giấu một tay, đợi bổn tông chủ trở về, ần phải thưởng cho hắn mấy cái thật tốt, hắn đặc biệt thích ăn ‘To mồm’.

Tiện tay ném những sợi lông buồn nôn này xuống đất, Trương Mạc cẩn thận lại kiểm tra một lần mới yên tâm.

Ai, đi ra ngoài bên ngoài, vẫn nên chuẩn bị đầy đủ.

Hi vọng lần này có thể bình an về nhà.

Làm xong hết thảy, Trương Mạc lúc này mới ăn một chút đồ ăn khuya, uống một chút ít rượu, về giường nghỉ ngơi.

Mấy vị ma đầu khác cũng đều không khác mấy, tựa hồ hoàn toàn từ bỏ cảnh giới ban đêm, đều nhao nhao tiến vào mộng đẹp.

Lúc này, một bên khác.

Trong phòng Nguyệt Ma, Nguyệt Ma ngồi ngay ngắn phía trên mâm tròn một to lớn màu đen.

Bốn phía mâm tròn, có khắc hoa văn của Thao Thiết, Cùng Kỳ, Hỗn Độn, Đào Ngột - tứ đại hung thú.

Trung tâm có một gương mặt quỷ, răng nanh sáu mắt, lưỡi dài như Độc Xà phân nhánh.

Tà khí khổng lồ nổi lên từ mâm tròn, hun cả người Nguyệt Ma đều có mấy phần mờ mịt.

Chốc lát, ma tu nửa mặt gõ cửa mà vào.

- Đại nhân, tin tức xấu, đám người thuộc hạ thu thập không đủ lông tóc, chỉ có của Hùng tông chủ và Diệu tông chủ. Vừa mới tra, phát hiện là bởi vì Trương đại ma đầu kia thế mà cũng sớm ra lệnh thu thập lông tóc. Ta đi chậm một bước, đại bộ phận đều bị Trương đại ma đầu lấy đi!

Nguyệt Ma nghe vậy giọng lạnh lùng nói:

- Phế vật! Hừ, Trương ma đầu, ngươi ngay cả cái này cũng có thể nhìn ra? Ta hết lần này tới lần khác không tin. Quỷ đến!
Nhấc tay khẽ vẫy, sau lưng có bảy tám tiểu quỷ tái nhợt hiển hiện. Hình thái khác nhau, dữ tợn đáng sợ.

Nguyệt Ma cất cao giọng nói:

- Đi trong phòng Trương ma đầu, thu thập lông tóc của hắn. Nhớ kỹ, không cần quấy nhiễu đến hắn!

Đám tiểu quỷ phát ra tiếng vang xột xoạt, sau đó biến mất tại chỗ.

Nguyệt Ma lại hỏi:

- Nửa mặt, đưa lông tóc Hùng Vô Địch cho ta!

Nửa mặt lập tức xác nhận, cung kính đưa lên bình nhỏ.

Nguyệt Ma mở ra bình nhỏ, vê ra lông tóc bên trong, chậm rãi nói:

- Đoạt thân chi vật, chú hắn sinh linh. Xem tâm, nhập thể, đoạt hồn!

Nguyệt Ma ngâm xướng, chính là chiêu thứ nhất trong Tam Kiếp Đoạt Hồn Công Sát.

Phương pháp Chú Thân!

Dùng chiêu này, hắn thậm chí chỉ cần đạt được lông tóc của đối phương, có thể viễn trình hồn áp chế phách đối phương, khống tâm hắn, đoạt kỳ hồn.

Nguyệt Ma khẽ cười một tiếng, sau đó ăn lông tóc của Hùng Vô Địch.

Một cái chớp mắt này, Nguyệt Ma cùng Hùng Vô Địch thành lập liên hệ, một đạo hắc quang bay ra từ bên trong phòng, Nguyệt Ma nhắm mắt lại.

Hùng Vô Địch đang ngủ thì đột nhiên bắt đầu toàn thân phát run.

Sau đó Hùng Vô Địch bỗng nhiên mở hai mắt ra, lại phát hiện thân thể của mình không cách nào động đậy.

Loáng thoáng, trên giường của hắn, tựa hồ nhiều thêm một Hắc Ảnh.

Hùng Vô Địch nhận ra được, đây là Nguyệt Ma.

Toàn thân Nguyệt Ma tung bay như khói đen cười nhìn Hùng Vô Địch.

Sau đó đưa ra bàn tay trắng bệch, ấn về phía mặt Hùng Vô Địch.

- Ngủ đi, ngủ đi. Ngủ dậy, hết thảy đều tốt!

Hết chương 237.



Bạn cần đăng nhập để bình luận