Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 936. Truy kích (2)



Chương 936. Truy kích (2)




Truy kích quy mô lớn không thích hợp, nhưng quy mô nhỏ thì có thể thử.
Trương Mạc quay đầu nhìn về phía Kiếm Ngô đại nhân.
Kiếm Ngô đại nhân lập tức hiểu ý, nhỏ giọng nói:
- Ngươi sẽ không định để ta tự mình truy kích chứ.
Trương Mạc nói:
- Công lao lớn như vậy cơ mà!
Kiếm Ngô đại nhân nói:
- Sao ngươi không tự đi?
Trương Mạc đáp:
- Không phải ta tốt bụng sao, nhường cho ngươi đó.
Kiếm Ngô đại nhân lập tức lộ ra vẻ mặt như bị người ta đút cho ăn phân.
- Ngươi cho rằng ta tin sao?
- Đừng có lằng nhằng nữa, nếu không đi, thì người ta chạy xa mất.
- Được rồi được rồi. Vậy ngươi phụ trách trận pháp, không phải tới lấy công sao? Không phải tới quấy rầy ta bắt người sao?
- Được rồi, được rồi. Ta nhất định sẽ không đi!
- Người này thật là, không nghe ra lời châm biếm sao? ngươi thực sự không nghe ra sao?
lại nói thêm vài ba câu, Kiếm Ngô đại nhân mới miễn cưỡng bay lên.
- Tiền quân, theo ta giết!
Kiếm Ngô đại nhân ra lệnh, cuộc truy kích bắt đầu!
Trương Mạc ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, Hắc Vân Chi Long cũng không xuất hiện.
Có vẻ như, Long Quân không muốn đích thân ra trận.
Nếu nàng không xuất hiện, thì lấy tính cách kia của Hành Kim thần sứ, hắn cũng sẽ không xuất hiện.
Được rồi, cứ để Kiếm Ngô Đại nhân tự đi giết.
Dù sao thì có vẻ như Tả Thu đã mất hết ý chí chiến đấu, chỉ còn biết chạy trốn mà không thể chống trả.
Nếu không phải giết một người ở Hư thật cảnh quá phiền phức, thì có lẽ Kiếm Ngô đại nhân sẽ không để Tả Thu rời đi dễ dàng như thế.
Giết đi giết đi.
Cuộc đối đầu này thật tuyệt.
Sau này nếu mỗi đối thủ đều chọn đánh mạt chược với Bản Tôn Chủ thì tốt biết mấy, đỡ phải tốn công tốn sức!
……
Cuộc truy kích kéo dài hơn mười ngày.
Kiếm Ngô đại nhân thu hoạch được khá nhiều.
Đầu tiên là Giác Mộc Thần Sứ bị giành trở về.
Ờ……
Thực ra theo tình hình thực tế.
Không thể nói là Giác Mộc Thần Sứ bị giành trở về được, mà phải nói là, Giác Mộc Thần Sứ bị ném xuống như vứt rác.
Thứ hai, Tả Thu có vẻ như thực sự không ổn rồi. Hắn thậm chí còn không dám đấu chiêu với Kiếm Ngô đại nhân.
Hoàn toàn bị Kiếm Ngô đại nhân truy đuổi và đánh đập.
Những tu sĩ khác của Vô Cực Minh và Kiếp Điện muốn chặn Kiếm Ngô đại nhân, nhưng phải trả giá rất lớn.
Chỉ trong mười ngày ngắn ngủi, Vô Cực Minh đã mất đi nhiều đất đai và tu sĩ hơn toàn bộ chiến tích của Giác Mộc Thần Sứ trước kia.
Và cho đến khi Kiếm Ngô đại nhân hoàn toàn dẫn người đánh vào địa bàn của Vô Cực Minh, sau Sở Tề quốc, hắn còn tình cờ gặp được ‘người quen cũ’ - Linh Quan!
Ngay khi nhìn thấy Linh Quan, Kiếm Ngô đại nhân đã biết Trương Lão Bát đang chơi trò ‘hoa chiêu’ gì rồi.
Trương Lão Bát này, ngươi thực sự vì chiến thắng mà mời cả Linh Quan đến.
Ngươi đã thấy trước rằng sẽ phải đánh một trận lớn!
Linh Quan gặp Kiếm Ngô, vẫn có chút không được tự nhiên. Bởi vì sự xuất hiện của hắn là bỏ mặc khu vực hắn trấn thủ bên ngoài, không báo cho Thượng Chủ mà lén lút chạy đến.
Vì vậy, hắn còn muốn giải thích đôi lời với Kiếm Ngô với vẻ mặt ngượng ngùng.
Nhưng Kiếm Ngô đại nhân trực tiếp giơ tay cắt ngang lời hắn.
- Không cần nói nữa, ta đều biết. Tất cả đều là lỗi của Trương Lão Bát!
Kiếm Ngô đại nhân nói xong câu này, Linh Quan cũng không biết hắn có cố tình chế giễu hay không.
Chỉ có thể gật đầu nói:
- Đúng vậy, đúng vậy, đều là lỗi của Trương Lão Bát.

Trương Lão Bát ở tận trọc đỉnh lập tức lại đón nhận một cái nồi lớn.
Tin tức về chiến thắng lớn nhanh chóng được lan truyền. Truyền đến tai hai vị chủ mưu là Khí Quân và Thương Đạo Cực, nghe mà cả hai đều không dám tin.
Đánh mạt chược?
Đánh bạc?
Còn đánh lén?
Trương Lão Bát lại đang làm trò gì vậy?
Mặc dù tin tức truyền về là đại thắng, nhưng cách thắng của Trương Lão Bát thực sự khiến họ không khỏi bối rối.
Sau khi xem xong bản tin chiến sự chi tiết, cả hai đều chỉ có một suy nghĩ.
Đó là, như vậy cũng được sao?
Trước khi Trương Lão Bát đến Thần Cung, lần nào họ giao chiến với Vô Cực Minh, Kiếp Điện cũng phải từng chút một, từ từ gặm nhấm, thậm chí còn phải thương địch tám trăm, tự tổn một nghìn.
Còn bây giờ Trương Lão Bát đã dùng sự thật để nói với họ. Các người liều chết liều sống, hao tâm tổn trí, chín lần chết một lần sống. Cuối cùng, còn không bằng Trương Lão Bát ta cầm một cây gậy đánh hoa, có thể khiến đối phương thua sạch quần.
Không hiểu nổi, thật sự không hiểu nổi.
Khí Quân xem xong chiến báo, liên tục lắc đầu.
Thôi, sau này chuyện vớ vẩn dưới chân núi, hắn lười hỏi, giao cho Trương Lão Bát là được.
Thương Đạo Cực xem xong thì thấy trồng trọt cũng tốt. Vừa nhàn nhã, vừa tự tại, lại không cần động não.
Sau này chuyện động não, giao cho Trương Lão Bát là được. Lúc đầu nàng nói Trương Lão Bát sẽ dẫn dắt Thần cung đi đến thắng lợi, chỉ là câu nói xã giao. Nhưng bây giờ Trương Mạc dùng cảnh tượng lớn thế này để nói với nàng.
Bà nói đúng thật!
Được rồi, lão bát Trương, ngươi tiếp tục đi! Hết chương 936.



Bạn cần đăng nhập để bình luận