Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 756. Va chạm! (2)



Chương 756. Va chạm! (2)




Đây là lần đầu tiên Chu phu nhân gặp phải tình huống như vậy.
Theo ý của Quan Nhất, bữa tiệc mà họ ăn có vấn đề. Khiến họ ‘*a chảy’ vào thời điểm quan trọng.
Chu phu nhân cẩn thận nhớ lại, không đúng, rượu có thuốc, căn bản không cho họ uống mà!
Tại sao lại nói bà có vấn đề?
Chu phu nhân đột nhiên suy nghĩ bình rượu mà Trương Mạc mang đến.
Chẳng lẽ... Đột nhiên, Chu phu nhân cảm thấy trong lòng lạnh ngắt.
Nhanh chóng, Chu phu nhân gọi Tiểu Đào đến.
- Nói đi, bình rượu đó là sao?
Tiểu Đào ngơ ngác một chút, sau đó còn tỏ ra ngượng ngùng:
- Sư tôn, người đã biết rồi. Ta chỉ uống một ngụm, sau đó bụng không được khỏe, ta không cố ý làm hỏng cái nhà xí đó đâu. Ta sẽ không bao giờ uống rượu của người khác nữa.
- Bụng không khỏe? Ngươi thực sự đã uống bình rượu đó?
Chu phu nhân vội hỏi.
Tiểu Đào mặt đỏ bừng đáp:
- Chỉ uống một ngụm thôi.
Chu phu nhân tức giận nói:
- Đồ ngốc, sao ngươi không nói cho ta biết sớm hơn? Không phải ngươi đau bụng đâu, ngươi bị đánh thuốc, ngươi hiểu không? Thằng khốn nạn đó, ta tưởng nó là một con cừu béo, nhưng hắn hóa ra là một con sói to béo!
- Ý ngài là gì? Sư phụ, ngài nói rượu có độc à? Hắn cố ý làm vậy phải không? Ta sẽ ổn chứ?
Chu phu nhân bắt lấy cổ tay tiểu Đào, nguyên khí rót vào dò xét một phen.
Một lúc sau, sắc mặt Chu phu nhân trở nên tươi sáng hơn một chút, bà nói:
- Cũng may tiểu tử đó làm không tốt lắm, chỉ khiến bụng ngươi khó chịu thôi. Ồ, hắn đến vì ta. Không ngờ, một người trong số bọn chúng lại có tâm cơ như vậy. Hiểu rồi.
Chu phu nhân có chút khó chịu. Đây là nhiệm vụ được cấp trên giao phó. Nếu không thành công thì bà thực sự có lỗi.
Bất quá Chu phu nhân nghĩ đi nghĩ lại một chút.
- Không, tiểu tử đó cố tình tiếp cận ta phải không? Dùng nam tử dụ dỗ? Để dụ ta vào tròng, chỉ để phá hủy mọi thứ?
Chu phu nhân càng nghĩ càng thấy có khả năng.
Tiểu Đào đang dự thính cau mày nói:
- Có đúng không? Hắn có tâm cơ thâm trầm như thế sao?
Chu phu nhân nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nam nhân quả nhiên đều là tai họa, thật sự là người không thể xem bề ngoài, dáng dấp rất đẹp, tâm cơ ác độc như thế! Hắn có phải đã chạy mất rồi hay không? Đáng chết, khó trách chạy nhanh như vậy a! Đây là đạt được mục đích rồi!
- Vậy làm thế nào?
Tiểu Đào đều nghe có ‌chút tin.
Chu phu nhân nói :
- Không quản được hắn. Trước giải ‌ quyết phiền phức lại nói!
Nói xong, Chu phu nhân lập tức lấy ra một Ngọc‌ Châu.
Nắm trong tay, sau đó rót vào nguyên khí.
Sau một khắc, Chu phu nhân cảm giác được rõ ràng có đồ vật gì‌ đang cấp tốc tới gần.
Một cỗ gợn sóng vô hình khuếch tán ra ngoài, rất nhanh, trong óc đã có thể cảm nhận được phương ‌ hướng mấy ấn ký.
Tựa như trong bóng đêm, xa xa thấy được điểm trắng phát sáng, từ điểm trắng lớn nhỏ, để phán đoán khoảng cách gần xa thiếu.
- Tới rồi!
Chu phu nhân đứng lên nói.
Tiểu Đào hỏi:
- Là đám hỗn đãn đào vong‌ kia của Thần Cung sao?
Chu phu nhân nói :
- Đương nhiên là bọn chúng! Nhìn động tĩnh của bọn họ là muốn nhanh chóng trốn đến chỗ cửa thành. Đi, lão nương muốn ngăn chặn bọn hắn, nếu không trở về sẽ chịu phạt!
. . .
Nam Thành môn.
Trương đại tông chủ còn đang ăn hàng ở ven đường.
Bắt chéo vểnh chân lên, Trương Mạc một bên ăn một bên để lão bản đang nướng quệt thêm nhiều tương ớt.
Mùi vị kia, gọi là một món ngon tận trời, gọi là ngoại hình còn rất đẹp!
Đang lúc ăn vui vẻ, trên đường có mấy gia hỏa quần áo chật vật, đầy người ô uế bước nhanh chạy tới.
- Sắp không kiên trì được nữa!
- Đan dược chữa thương đều đã ăn xong, sắp không được!
- Không thể ngừng, đám hỗn đản chơi phân kia còn đang đuổi theo đây.
- Nhanh, tiến vào rừng rậm sẽ tốt, tìm hốc cây gì đó, ẩn núp một phen.
- Chờ một chút, ‌ các ngươi nhìn đó là ai?
- Nhìn thật quen mắt, à, là Trương huynh!
- Thật là hắn, nhanh, nhanh chóng lao qua, khẳng định Trương huynh còn có đan dược chữa thương!
Một đám người cấp tốc đi vào bên người Trương Mạc.
Còn không nói chuyện, mùi thối trên người đã để Trương Mạc lên tiếng hỏi.
- Ai nha, lão bản ngài hôm nay sao mà có mùi thối này, có chút xông vào lỗ mũi nha. Có phải có chút quá đáng hay không? Ngươi sẽ không thật thả phân ở gần đây chứ!
Bỗng nhiên quay đầu lại xem xét, lập tức phát hiện không phải mùi chỗ đồ nướng.
- Ngọa tào, làm gì, làm gì thế? Xin cơm cũng phải có quy củ được không? Sau này đứng, đòi tiền đúng không, cho ngươi, cho ngươi, đi mau, đi mau! Ta không nhìn được người ‌ nghèo nhất , nếu ngươi không đi, coi chừng ta đánh ngươi!
Trương Mạc ném cho bọn hắn mấy đồng tiền . ‌
Nhưng hiển nhiên mấy vị trước mặt này cũng không có ý đòi tiền.
Từng ngupờ hai mắt đẫm lệ nhìn về phía Trương Mạc nói:
- Trương huynh, là chúng ta đây!
- Trương huynh, là chúng ta, trước đó, chúng ta có gặp qua!
Trương Mạc nhìn kỹ lại, cau mày, giống như thật có chút quen mặt.
- Các ngươi là. . . những thần sứ dự bị?
Mấy vị trước mặt nhao nhao gật đầu, sau đó còn muốn ôm Trương Mạc.
Trương Mạc tranh thủ thời gian lại kéo dài khoảng cách.
- Có việc cứ nói, đừng động thủ động cước! Hết chương 756.



Bạn cần đăng nhập để bình luận