Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 528. Phế vật thì chết (2)



Chương 528. Phế vật thì chết (2)




- Ước nguyện!
Lão Tiền vội vàng che Đường Tiêu lại phía sau, rồi thuận tay rút ra một thanh đao lớn.
- Thiếu gia cẩn thận!
Đoàng!
Lão Tiền vung đao chém tới, chém mạnh vào người đối phương.
Lúc này mới nhìn rõ, thì ra đây là một cái bình cao bằng một người.
- Ước nguyện! Ước nguyện! Ước nguyện!
Cái bình khổng lồ điên cuồng tấn công lão Tiền, đúng là nắm đấm nhỏ đấm vào ngực!
Lão Tiền là đội trưởng thị vệ của Vương phủ, cũng không phải dạng vừa, đao quang lóe sáng, ba mươi tám nhát đao xé gió!
Đối đầu trực diện, đao đụng quyền!
Mấy hơi thở sau, trên thân bình đã đầy vết nứt.
Cuối cùng, lão Tiền vung ngược một nhát đao, chặt đứt hai tay của cái bình, rồi đá ngã nó.
Rắc!
Thân bình vỡ tan, rơi đầy đất.
Đường Tiêu thấy lão Tiền cuối cùng cũng thắng, mới tiến lên nói:
- Ngươi không sao chứ, lão Tiền!
Lão Càn cắm kiếm trên mặt đất, hắn quỳ xuống một đầu gối nói:
- Không sao đâu, thiếu gia, ta không sao, ta là kim đao không ngã nổi tiếng khắp thành mà!
Đường Tiêu nhìn thấy máu chảy ra từ khóe miệng hắn, nói:
- Ngươi chắc chắn là mình không sao chứ? Ôi, mũi ngươi chảy máu rồi. Lão Tiền, lão Tiền!
Lời chưa dứt, lão Tiền đã ngã vật xuống đất, hôn mê bất tỉnh.
Đường Tiêu lập tức định gọi người, nhưng đúng lúc này.
Hắn lại thấy một bóng người đen sì bò ra từ trong cái bình vỡ nát.
- Người là......
Đường Tiêu nhìn ‘than đen” này, đột nhiên nhận ra.
- Trương đại ma...... Không phải, Trương tông chủ!
Nghe thấy có người gọi mình là tông chủ, Trương Mạc cũng hơi ngẩng đầu lên, đáng tiếc hai mắt đã mờ, thật sự nhìn không rõ.
Rầm một tiếng, Trương Mạc cũng ngã vật xuống đất.
Nhìn Trương Đại đại ma đầu khét tiếng không chút phòng bị ngã gục trước mặt mình, đây có phải là cơ hội trời cho để hắn nổi danh thiên hạ hay không?
Bỗng nhiên, Đường Tiêu lại ôm lấy đầu mình.
Khuôn mặt đê tiện của lão Lý lại hiện ra trong đầu hắn.
- Từ giờ trở đi, ngươi chính là người của Thiên Ma tông chúng ta. Cả đời này đều là thế, ngươi không thoát được đâu!
Vẻ mặt Đường Tiêu cắt không còn hột máu, cũng ngồi phịch xuống đất.
Toàn thân run rẩy, Đường Tiêu bò đến bên Trương Mạc.
Nhìn bộ dạng thoi thóp của Trương Mạc, hắn dường như chỉ cần nhặt một mảnh vỡ của chiếc bình rồi đập xuống đầu Trương Mạc là xong ………
- Không được, không được, ta không làm được!
Đường Tiêu nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu lại hiện lên khuôn mặt của lão Lý.
Kẻ phản bội Thiên Ma tông, chết!
Đường Tiêu đau đớn ôm đầu, rồi vội vàng cõng Trương Mạc lên, nhanh chóng chạy vào trong thư lâu, nhét hắn vào trong mật thất.
Miệng lẩm bẩm như bị thần kinh:
- Ta không phản bội Thiên Ma tông, ta sẽ không phản bội Thiên Ma tông đâu!
Đang định ra ngoài cõng lão Tiền về. Bỗng nhiên, Đường Tiêu lại thấy mấy tên võ giả chính đạo nhảy vào.
Y phục, dung mạo kia rõ ràng là tu sĩ của liên minh Chính đạo. Đường Tiêu vội vàng trốn kỹ, nhìn mấy người này nhanh chóng chạy đến trước chiếc bình.
- Rỗng tuếch!
- Lại là một tên giả mạ
- Hình như là đánh nhau với tên thị vệ này. Chờ đã, ở đây hình như còn có chút dấu vết ……
- Đừng nhìn, đừng nhìn nữa, mau chóng rời đi. Đây là An vương phủ, nếu có người nhìn thấy chúng ta ở đây, sẽ rắc rối to!
- Sợ gì? Vương gia rất lợi hại sao?
- Ha ha, đối với Thánh nữ mà nói, Vương gia chẳng là cái thá gì. Nhưng đối với chúng ta mà nói, người ta chỉ cần bỏ ra chút tiền, tìm một lý do, là có thể khiến chúng ta cút khỏi kinh thành. Mau đi thôi!
Mấy người không dám chậm trễ nữa, mấy bước nhảy lên tường, nhanh chóng rời đi.
Đường Tiêu lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng không bị bại lộ.
Nhưng tiếp theo phải làm sao đây?
Đầu óc rối như tơ vò, Đường Tiêu cũng có chút choáng váng.
Quảng trường Càn Khôn.
Thần cung đại nhân đã hạ xuống, bay lơ lửng trên không trung trong thời gian dài, rất tốn sức?
Lúc này, kinh thành đang điên cuồng truy bắt ma tu của Thiên Ma tông, khắp nơi đều có tiếng chiến đấu.
- Thần cung đại nhân!
Thánh nữ hơi cúi người. Tổng chấp sự bên cạnh càng trực tiếp quỳ xuống nói:
- Xin Thần cung đại nhân tha thứ. Mũi tên vừa bắn ra là mũi Đồ Long tiễn của Nguyên Môn. Chúng ta cũng không biết tại sao lại bắn vào Thần cung đại nhân!
Nghe vậy, Thần cung đại nhân quay đầu nhìn tổng chấp sự.
Biểu cảm trên khuôn mặt cũng không thấy tức giận, từ từ quay đầu nhìn tổng chấp sự nói:
- Thật sao? Hóa ra là do các ngươi sắp xếp à!
Tổng chấp sự liên tục xin lỗi, Thánh nữ cũng không biết Thần cung đại nhân có thể tha thứ được hay không.
Ngay sau đó, Thần cung đại nhân nhẹ nhàng ấn vào đầu tổng chấp sự nói:
- Vô tâm làm ra chuyện, thần linh sẽ tha thứ cho ngươi.
Tổng chấp sự vội vàng nói:
- Cảm ơn đại nhân, cảm ơn Thần cung đại nhân!”
Trên mặt Thần cung Đại nhân lộ ra vài phần nụ cười từ bi, sau đó đột nhiên dùng sức vỗ tay.
- Dương Viêm!
Trong nháy mắt, Tổng chấp sự trực tiếp biến thành một quả cầu lửa, chỉ giãy dụa vài cái sau đó liền cháy đen một mảng ngã xuống đất.
Thánh nữ há hốc mồm, còn Thần cung Đại nhân thì bình tĩnh nói:
- Nhưng là phế vật, thần linh sẽ không tha thứ.
Quay đầu lại, Thần cung Đại nhân nhìn về phía Thánh nữ, nhẹ giọng nói:
- Còn không tiếp tục bắt người sao? Hết chương 528.



Bạn cần đăng nhập để bình luận