Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 868. Nghe hay không thì tùy!



Chương 868. Nghe hay không thì tùy!




Không bao giờ khóc vì tương lai.
Chỉ vì tối nay ăn tối mà không thể ngủ ngon.
Thật là tội, thật là tội.
Thịt hôm nay nát bấy.
Kẽ răng nhét đầy thật khó chịu!
——Trích từ Chương 1196, “Nhật ký của ta” - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.


Cả đám im lặng, tất cả đều chờ Trương Mạc lên tiếng.
Đằng sau, Thang Cát khoanh tay, ngả người ra sau.
Xem ra đám người này còn lâu mới bằng được Tông chủ!
Các ngươi không biết thân phận thật của Tông chủ đâu. Nếu nói cho các ngươi biết, chắc các ngươi phải quỳ xuống tại chỗ.
Chỉ riêng mưu kế của Tông chủ, nếu không nói là đứng đầu thiên hạ thì cũng phải vào hàng ngũ hàng đầu.
Cái gì gọi là ‘đệ nhất thâm hiểm’ Thần cung, các ngươi còn phải cảm nhận cho kỹ.
Thang Cát mỉm cười, bình tĩnh tự nhiên, không hề có chút ngạc nhiên nào, tất cả đều lọt vào mắt của Khuê Mộc Thần sứ, Đấu Mộc Thần sứ, Thương di. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Ánh mắt Thương di chuyển động.
Nàng cho Thang Cát vào là muốn xem phản ứng của Thang Cát khi nghe chuyện này.
Trương Lão Bát trước mặt này quả thực quá biết giả vờ. Nàng có hơi không hiểu nổi.
Nhưng Thang Cát là người luôn đi theo Trương Lão Bát, hắn chắc chắn phải hiểu rất rõ về Trương Lão Bát, Mão Nhật Thần sứ.
Hôm nay gặp mặt, quả nhiên là như vậy.
Sự bình tĩnh của Thang Cát chứng tỏ đây là hành động bình thường của Mão Nhật Thần sứ Trương Lão Bát, thậm chí có thể không đáng nhắc đến.
Hoàn toàn không có gì đáng kinh ngạc.
Có thể đối với người khác, phán đoán của Trương Lão Bát được coi là thần tích. Nhưng trong mắt những người hiểu Trương Lão Bát, thì đây chỉ là ‘dùng giẻ lau mông, để lộ một tay nhỏ’ mà thôi!
Thương di đã hiểu trong lòng, nhìn lại Trương Mạc, nụ cười cũng khác hẳn.
Được lắm Trương Lão Bát, còn giả ngốc với ta nữa à.
Sự đần độn của ngươi không phải là đần độn thực sự, đần độn chỉ là lớp ngụy trang của ngươi, đúng không!
Khuê Mộc Thần sứ, Đấu Mộc Thần sứ cũng đã hiểu ra.
Biểu cảm của hai người đều na ná nhau.
Quả không hổ danh là ‘quân sư’, thật thâm hiểm!
Với người nhà mình còn giả vờ, giả vờ còn giống thật nữa chứ.
- Lục quân sư, tình thế cấp bách, xin hãy thứ lỗi. Ngài vẫn nên nói tiếp về những điều cần làm tiếp theo đi?
Trương Mạc thực sự cảm thấy có người cố tình chỉnh mình.
Nhưng nghĩ kỹ lại, Vô Cực Minh, U Uyên, Kiếp Điện không thể vì hắn nói vài câu mà thực sự không hành động được, đúng không?
Bây giờ phải làm sao, tiếp tục nói bừa à?
Cảm thấy nếu lần này lại nói bừa nữa, đám người này có thể sẽ thực sự tin mất.
Đến lúc đó, nếu xảy ra vấn đề gì, chắc Thương di sẽ là người đầu tiên có thể biến thành con rùa lớn đè chết hắn.
Chuyện tệ hại này sao lại càng ngày càng phức tạp thế thế!
Trong lòng Trương Mạc kêu gào, còn có chút thiên lý nào không!
Ta không muốn nhúng tay vào, cũng không muốn chỉ huy chiến tranh, Bổn tông chủ chỉ muốn nằm im thôi!
Trong lòng kêu gào một hồi cũng vô dụng.
Trương Mạc chỉ có thể bất lực nhìn bản đồ, sau đó nói:
- Thôi bỏ đi, đừng đi nữa. Tiếp tục tăng cường phòng thủ, chờ lệnh tại chỗ.
Nói xong, mọi người đều cau mày nhìn hắn.
Đều cho rằng hắn lại có cao kiến gì, kết quả lại chỉ là chờ lệnh tại chỗ.
Thương di cũng tưởng Trương Mạc vẫn đang giả vờ, cười nói:
- Lục quân sư, đừng để bụng. Ta đảm bảo, lần này mọi người sẽ tôn trọng ý kiến của ngài.
Trương Mạc liếc nàng một cái, trong lòng thầm nghĩ, ta cũng không thể nói gì được. Lần trước nói bừa mà trúng, lần này lại nói bừa, nếu không trúng thì sao?
Ta bảo các ngươi đi đánh, các ngươi bị người ta bao vây, chặt thành từng khúc, cuối cùng ngay cả da cũng không lấy lại được, như vậy chẳng phải rất bi thảm sao. Bổn tông chủ cũng nguy hiểm lắm!
Thà cứ ở nguyên tại chỗ chờ đợi còn hơn. Không đánh thì sẽ không bao giờ sai cả.
Tệ nhất thì chỉ là phán đoán sai, lãng phí chút thời gian của các ngươi thôi mà.
Dù sao thì các ngươi cũng chẳng làm gì cả.
Trương Mạc hờ hững nói:
- Không có gì đáng ngại, chỉ là chờ đợi theo kế hoạch thôi.
Để cho lời nói của mình thêm phần đáng tin cậy. Trương Mạc còn đặc biệt thêm một câu:
- Cẩn thận bị tập kích!
Khuê Mộc Thần sứ, Đấu Mộc Thần sứ đều có vẻ mặt hơi khó coi.
Vất vả lắm mới sắp đánh bại được Vô Cực Minh, giờ lại bảo chúng ta phòng thủ sao?
Nếu không phải trước đó Trương Mạc đã từng đoán đúng một lần, thì bây giờ bọn họ thực sự không muốn coi trọng lời nói của Trương Mạc.
Thương di nhìn vẻ mặt của Trương Mạc, cũng không giống như đang tức giận, nhất thời cũng chìm vào trầm tư.
Trương Mạc thấy mọi người không nói gì, liền dang hai tay ra nói:
- Ý kiến của ta là vậy, các ngươi muốn nghe hay không tùy, không nghe cũng được, tốt nhất là đừng nghe!

Trương Mạc nói câu này rất chân thành, biểu cảm trên khuôn mặt, thần thái đều rất tự nhiên. Nhưng những người khác lại cảm thấy hắn đang chế giễu.
Vị Lục Quân sư này, tính tình có vẻ không được tốt lắm!
Ngay lập tức, một đám các Thần sứ dự bị bắt đầu bàn bạc, Khuê Mộc Thần sứ và Đấu Mộc Thần sứ cũng nhìn nhau, bắt đầu suy nghĩ xem lời nói của Trương Mạc có mấy phần hợp lý. Hết chương 868.



Bạn cần đăng nhập để bình luận