Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 455. Nhẫn nhịn không được nữa (1)



Chương 455. Nhẫn nhịn không được nữa (1)




Gần đây có người nghi ngờ trình độ văn học của bản tông chủ.
Hừ, ta nói thế này nhé.
Những bài thơ lưu truyền bên ngoài của bản tông chủ, kỳ thực là cố ý viết tệ như vậy.
Bọn họ tuyệt đối không ngờ được, kỳ thực trình độ thật sự của bản tông chủ, hừ.
Còn không bằng những bài lưu truyền bên ngoài.
— Trích từ Chương 6837, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma thần.

- Trương tông chủ, ngươi từ từ nghĩ, cân nhắc cho kỹ rồi hãy trả lời ta.
Nói xong, bóng dáng Thánh nữ đột nhiên biến mất trước mặt Trương Mạc.
Trương Mạc thấy không ổn, lập tức hét lên:
- Đồng ý, ta đồng ý mà.
Bóng dáng Thánh nữ đang biến mất đột nhiên dừng lại, kinh ngạc nhìn Trương Mạc nói:
- Ngươi đồng ý?
Trương Mạc liên tục gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta đồng ý. Ngươi nói gì cũng được.
Thánh nữ hơi há miệng, chiến thắng đến dễ dàng như vậy sao?
Không đúng, có gian!
Tốt lắm, Trương đại ma đầu, ngươi còn muốn lừa ta.
Ngươi đồng ý cái rắm, chỉ muốn qua mặt bản môn chủ thôi.
- Hừ!
Thánh nữ hừ lạnh một tiếng, bóng dáng biến mất.
Trương Mạc trợn tròn mắt, lớn tiếng nói:
- Ngươi bị bệnh à, ta đã đồng ý rồi, ngươi chạy cái gì! Chết tiệt, Thánh nữ ngươi có phải trong đầu toàn là phân không vậy!
Xưa nay nói thật không ai tin.
Trương Mạc cảm thấy nếu sau này thực sự có thể theo lời Thánh nữ nói trở thành trưởng lão Nguyên môn, thì cũng không thành vấn đề gì.
Còn Thiên Ma tông, ngươi muốn nuốt thì cứ nuốt, xem ngươi có bản lĩnh đó không.
Đáng tiếc, rõ ràng là mọi người đều lừa nhau, ta lừa ngươi, ngươi cũng lừa ta.
Thánh nữ này cũng chỉ nói suông thôi, bản tông chủ vừa nói đồng ý, thì nàng lại bỏ chạy.
Chết tiệt, thả bản tông chủ ra.
Lúc này kêu cứu có ích gì không?
Trương Mạc nhìn xung quanh, đột nhiên, một đĩa tròn Âm Dương khổng lồ xuất hiện trên đỉnh đầu hắn.
Ờ...... Đây chính là Càn Khôn chuyển luân phải không.
Ngươi muốn làm gì vậy?
Trương Mạc không nhúc nhích, nhìn đĩa tròn phát ra ánh sáng trắng chiếu vào người hắn.
Ánh sáng trắng này trừ tà, diệt ma, chuyển nguyên.
Ma tu bình thường một khi bị chiếu, lập tức sống không bằng chết.
Nhưng Trương Mạc lại không cảm thấy gì, nguyên khí trong cơ thể ngược lại còn ấm áp.
Trương Mạc đứng ngây ra như trời trồng, mặc cho ánh sáng trắng chiếu thẳng vào.
Ừm.
Có bị đen không nhỉ!
- Này, Thánh nữ, người đâu rồi? Ra đây nói chuyện tiếp đi, ta hứa tất cả mọi điều. Đừng có bỏ ta một mình ở đây!
Trương Mạc lớn tiếng gọi.
Còn lúc này, Thánh nữ đã bay ra khỏi Tiểu Hoàn Thiên, chân đạp lên bóng tối, mắt nhìn thế giới Tiểu Hoàn Thiên như một quả trứng, tức đến đỏ bừng cả mặt.
Đúng là Trương đại ma đầu, lúc này còn dám chế giễu ta.
Hôm nay, Trương đại ma đầu ngươi không cầu xin tha thứ, không ký kết khế ước Thiên mệnh mới, không hiến hồn phách ra, bản môn chủ sẽ không cho ngươi ra ngoài. Chỉ muốn cho ngươi biết thế nào là lễ độ, đừng có vênh váo nữa, Trương đại ma đầu!
Hừ!
Chiếu chết ngươi, xem ngươi chịu được bao lâu.

Bên ngoài Trân Bảo các.
Dương Sở, lão cẩu bọn người thấy thật sự rất buồn chán, một đám người đứng đó nhìn Trân Bảo các tán gẫu, thỉnh thoảng lại trêu chọc cung nữ đi ngang qua.
- Cô nương ơi! Đến đây làm ngươi vui nào.
- Ha ha, cô nương không vui à, đến đây, đại gia làm cho ngươi vui.
- Đừng đi mà...... Ngươi nhổ nước bọt xuống đất làm gì vậy.
- Ôi chao, thấy chưa, mỗi nữ tử khi gặp ta đều không nhịn được mà chảy nước miếng.
Lão Cẩu tự sướng rất vui vẻ.
Dương Sở ở bên cạnh phá đám nói:
- Vừa nãy nàng rõ ràng nói là, đồ đáng ghét!
Lão Cẩu khoát tay nói:
- Đừng để ý những chi tiết này. Tông chủ vào trong bao lâu rồi, rốt cuộc định lấy bao nhiêu bảo vật vậy!
Dương Sở đáp:
- Với tính cách của Tông chủ, ước chừng có thể dọn sạch cả Trân Bảo các!
- Đúng vậy, ta cũng nghĩ như vậy. Tông chủ quả không hổ danh là Đại ma đầu, coi mặt mũi như không có gì.
- Sai rồi, ma đầu bình thường không thể không biết xấu hổ như Tông chủ!
Những ma tu khác của Thiên Ma Tông xung quanh nghe hai vị trưởng lão bàn luận về Tông chủ như vậy, liền kéo giãn khoảng cách.
Họ có thể nói, nhưng chúng ta không thể nghe.
Đặc biệt là không được cười thành tiếng, sẽ chết người đấy, đúng là ‘cười chết người’ mà.
Đợi thêm một lúc nữa, bên trong đã không còn động tĩnh gì nữa.
Dương Sở cảm thấy có gì đó không ổn. Tông chủ ngoài việc song tu ra thì những lúc khác đều rất nhanh, không đến nỗi kéo dài lâu như vậy.
- Lão Cẩu, đợi thêm một lúc nữa, ngươi đi gõ cửa hỏi xem có chuyện gì. Ta về gọi cứu viện!
- Cứu viện gì, ồ, ngươi nói đến Đại bình đúng không, thật sự phải điều động cái này sao. Có phải sẽ gây ra chuyện lớn quá không!
- Đảm bảo Tông chủ không sao là quan trọng nhất, cùng lắm thì trở mặt với Nguyên Môn thôi mà. Ta thấy đám người Nguyên Môn kia chưa chắc đã đánh lại được Đại bình!
- Được, vậy ngươi đi trước, lát nữa ta sẽ gõ cửa!
Lúc này cả hai đều không còn tâm trí để chơi nữa, ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào cánh cửa lớn của Trân Bảo các.
Lúc này, bên trong Trân Bảo các.
Thánh nữ cũng ngày càng cảm thấy không ổn.
Thật kỳ lạ! Trương Đại ma đầu sao lại không có phản ứng gì khi bị Càn Khôn Luân Chuyển chiếu vào. Hết chương 455.



Bạn cần đăng nhập để bình luận