Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 538. Tới chậm



Chương 538. Tới chậm




Thường là chuyện lớn.
Không ngoài dự đoán.
Nhất định sẽ có ngoài ý muốn.
— Trích từ Chương 3501, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.
Trương Mạc cảm thấy hơi choáng váng.
Ma thần đều bị hắn ‘đẩy’về rồi, kết quả lại chết trong tay triều đình.
Lũ lão Cẩu còn nói mình làm tốt lắm cơ.
Thật sự hại chết bổn tông chủ rồi.
Bây giờ bổn tông chủ phải nói gì đây?
Hay là nhận thua, cảm giác vẫn có thể sống.
Quốc sư vẫn luôn nhìn chằm chằm vào biểu cảm của Trương Mạc.
Nói không sợ là giả!
Vừa rồi biểu hiện của Trương đại ma đầu suýt nữa làm hắn sợ chết khiếp.
May mà xem ra Trương đại ma đầu đã chiến đấu đến cùng.
Trương đại ma đầu lúc này hẳn là đèn sắp cạn dầu rồi.
Quốc sư cũng hơi do dự, nhưng dù sao chỉ cần Trương đại ma đầu có bất kỳ động tĩnh nào.
Hắn dù có phải liều cả mạng già này, cũng phải giết chết Trương đại ma đầu.
Đây là cơ hội ngàn năm có một của triều đình. Tuyệt đối không thể xảy ra bất kỳ vấn đề gì.
Trương đại ma đầu hoặc là cúi đầu dâng hồn, tự phế tu vi, mãi mãi trung thành với triều đình.
Hoặc là hôm nay, phải chết ở đây!
Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này, thời khắc then chốt.
Bỗng nhiên, một tiếng ‘phụt’vang lên.
Trương Mạc hơi ngượng ngùng, ngại quá, hình như không nhịn được.
Cởi trần đứng đây hít gió, bụng hình như hơi bị lạnh.
Hơn nữa hôm nay cũng ăn hơi nhiều đan dược, mùi hơi nồng, mọi người thông cảm.
Chủ yếu là để giảm bớt không khí căng thẳng.
Quốc sư suýt nữa thì tay run, phát động tấn công.
Hay lắm, lúc này Trương đại ma đầu ngươi còn dám trêu chọc lão phu.
Đây là coi thường lão phu sao?
- Trương tông chủ, đừng kéo dài thời gian nữa.
Quốc sư giận dữ nói.
Trương Mạc vừa định mở miệng, không xa, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
- Hồng Nguyệt!
Bỗng nhiên, tất cả các binh lính áo đen có mặt tại đó đột nhiên ánh mắt trở nên mơ hồ, biểu cảm đờ đẫn, thậm chí còn buông cả binh khí trong tay xuống.
Trương Mạc vừa nghe thấy giọng nói này liền lập tức mở Bất Động Như Sơn.
Tuyệt vời, bản tông chủ suýt quên mất, còn có viện quân nữa!
Sớm chạy đi đâu rồi?
Phạt tiền! Nhất định phải phạt tiền!
Lăn một vòng, Trần Tiểu Tiểu từ trên trời giáng xuống, Hắc Thố sau lưng cõng quan tài đen, đến bên cạnh Trương Mạc.
- Tông chủ, ta đến muộn rồi!
Trần Tiểu Tiểu nói.
Trương Mạc trừng mắt nói:
- Ngươi cũng biết là ngươi đến muộn rồi à.
Trần Tiểu Tiểu nhất thời bị nghẹn họng, thực ra nàng chỉ khách sáo một chút, nhưng tông chủ dường như không mấy khách sáo.
Không dám trả lời, Trần Tiểu Tiểu vội vàng bắt đầu giải quyết những binh lính áo đen xung quanh.
Hai tay bắt chéo, khẽ quát một tiếng.
- Nổ!
Ngay lập tức, tất cả những binh lính áo đen bị ảo thuật của nàng bao phủ đều nổ tung đầu.
Người này nối tiếp người kia, cuối cùng trực tiếp ngã xuống thành từng mảng.
Những chiến binh và tu sĩ chính đạo cũng coi như gặp tay bay vạ gió, theo cùng một chỗ bị nổ tung đầu.
Trương Mạc thấy không ổn, vội vàng nói:
- Đừng nổ tung cả người của tông môn, để lại chút thuộc hạ cho bản tông chủ!
- Biết rồi, tông chủ!
Trần Tiểu Tiểu liên tục gật đầu, nàng sẽ không nổ tung người của Thiên Ma Tông. Thật coi nàng ấy ngốc à.
- Ma đầu!
Bỗng nhiên, Quốc sư cố gắng thoát khỏi ảo thuật của Trần Tiểu Tiểu. Nhìn lại ánh mắt của Trần Tiểu Tiểu đều mang theo vẻ sợ hãi.
Nâng tay lên, Quốc sư còn muốn ra chiêu.
Trần Tiểu Tiểu xông lên phía trước, một chưởng đánh vào cây gậy của hắn.
Huyễn Ma Thân!
Trong mắt Quốc sư, trong nháy mắt, Trần Tiểu Tiểu hóa thân thành muôn vàn, bao vây lấy hắn.
Nghiến răng, trên người Quốc sư gió lốc loạn xạ, vừa đánh vừa lùi.
Trương Mạc nhìn biểu hiện của Quốc sư, cười toe toét nói:
- Bản tông chủ còn tưởng mạnh đến mức nào chứ. Cũng chỉ là cảnh giới Đăng Long thôi mà!
Không phải Trương Mạc có tầm nhìn cao, mà thực sự là tu vi của Quốc sư không đủ hấp dẫn.
Vừa đánh xong cảnh giới Bá Nguyên, Đăng Long nhỏ bé, ngươi còn giả vờ cái gì nữa.
Cứ từ từ chơi với Trần Tiểu Tiểu đi!
Trương Mạc dứt khoát giải trừ Bất Động Như Sơn, quay đầu nhìn Hắc Thố nói:
- Ngươi phải bảo vệ bản tông chủ!
Hắc Thố vừa nghe Trương Mạc nói, lập tức cõng quan tài nhảy sang một bên, vẻ mặt vô cùng sợ hãi.
Chết tiệt, bản tông chủ lại không ăn thịt ngươi, ngươi chạy cái gì?
Thỏ chết tiệt, về sẽ hầm ngươi!
Thật to gan dám không nể mặt bản tông chủ.
Phía sau đột nhiên lại truyền đến tiếng hú, Trương Mạc giật mình, binh lính áo đen ở xa, thực sự là bắn tên.
Đang định lấy lệnh bài ra đỡ, thì một bóng người mảnh mai khác nhanh chóng đến trước mặt hắn.
- Băng Bích!
Một bức tường băng mọc lên từ mặt đất, chặn đứng tất cả các mũi tên và nỏ.
Trương Mạc nghi hoặc nhìn bóng người trước mặt.
Thân hình không tệ, đường cong hấp dẫn, khuôn mặt cũng tạm ổn.
Đây cũng là thuộc hạ của bổn tông chủ sao?
Hóa ra trước đây chưa từng gặp sao?
Đang định hỏi thì đối phương lại cởi bỏ trang phục của mình, thay vào đó là khuôn mặt tái nhợt đã lâu không gặp của Hắc bào. Hết chương 538.



Bạn cần đăng nhập để bình luận