Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1006. Nằm xuống



Chương 1006. Nằm xuống




Đừng lúc nào cũng cảm thấy cuộc sống không ổn.
Có thể cuộc sống cũng cảm thấy ngươi không ổn!
—— Trích từ Chương 1174, 《Nhật ký của ta》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.


Trương Mạc nhìn Khí Quân và Kiếm Ngô đại nhân chạy sang bên cạnh nói ‘chuyện thầm thì’.
Này này này, bây giờ chỉ có mấy người chúng ta thôi.
Hai người cố tình chạy sang bên cạnh, sợ người khác nghe thấy vậy.
Không cần đoán cũng có thể chắc chắn, chẳng phải là nói xấu bổn tông chủ sao!
Bổn tông chủ vừa mới cứu mọi người đấy.
Có hơi quá đáng không vậy!
Phỉ báng bổn tông chủ cái gì?
Nếu nói bổn tông chủ sao mà lợi hại thế thì thôi.
Nhưng nếu các ngươi nói bổn tông chủ vừa rồi vặn không tốt thì không được đâu.
Phòng Nhật thần sứ và Khuê Mộc thần sứ đứng bên cạnh nhìn yêu thú đi xa mới thở phào nhẹ nhõm.
Hay lắm, đừng có bị yêu thú đánh chết, hai người cứ nín thở chết trước đi.
Ngay lập tức, Phòng Nhật thần sứ tiến lên tặng một câu nịnh hót chính xác.
- Trương huynh quả là thần nhân!
Khuê Mộc thần sứ theo sau lại tặng thêm một câu nịnh hót hào nhoáng hơn.
- Mão Nhật thần sứ, người chính là điện của ta, ánh sáng của ta, hướng đi duy nhất của ta……
Trương Mạc giơ tay chặn hắn lại.
Được rồi, chuyện này ai cũng biết, đừng nhắc lại nữa.
Nói nhiều, bổn tông chủ sẽ tưởng là thật mất.
Tâng bốc sẽ hại chết người.
Vặn eo hai cái, Trương Mạc cảm thấy sau này mình vẫn nên tập luyện nhiều hơn.
Mới vặn một lúc mà cảm thấy hơi đau lưng.
Không được rồi!
Nhìn động tác của Trương Mạc, Phòng Nhật thần sứ vội đỡ Trương Mạc nói:
- Trương huynh, ngươi bị thương à?
- Mão Nhật thần sứ vừa rồi dùng tuyệt chiêu, chắc là rất yếu nhỉ. Đến đây, ta có tiên dược thượng hạng!
Khuê Mộc thần sứ ồn ào bắt đầu hét.
Nghe tiếng, Khí Quân đại nhân và Kiếm Ngô đại nhân cũng nhanh chân đi tới.
- Bị thương rồi à?
- Yếu lắm à?
Hai người vẻ mặt lo lắng.
Họ không muốn Trương Lão Bát xảy ra vấn đề.
Dù sao bây giờ tiến lên toàn dựa vào Trương Lão Bát, Vọng Thần điện đi đến bây giờ đều nhờ Trương Lão Bát chỉ dẫn.
- Ừm…… Có chút!
Mượn cớ, không yếu cũng không được nữa.
Các người nói yếu thì yếu đi.
Nghĩ kỹ lại thì giả vờ yếu cũng tốt, như vậy bổn tông chủ không cần phải đấu đá nữa đúng không.
- Ui da, ui da. Các người nói thế, ta còn thấy hơi choáng váng, dùng sức quá rồi!
Trương Mạc ôm bụng nói.
Phòng Nhật thần sứ kinh ngạc nói:
- Choáng váng còn đau bụng nữa sao?
Trương Mạc lúc này mới phát hiện mình ôm nhầm, vội vàng dùng tay kia ôm đầu.
- Đều đau, đều đau hết!
Nghe vậy, Kiếm Ngô đại nhân đột nhiên lấy ra một lá phù, giơ tay ấn xuống.
Trong nháy mắt, phù hóa thành kiếm lớn, lơ lửng trước mặt Trương Mạc.
- Mão Nhật thần sứ, vậy trước tiên ngươi ăn ít thuốc, nằm một lát đi. Tiếp theo giao cho chúng ta là được.
Trương Mạc nhìn lá kiếm phù kỳ lạ này, đột nhiên lớn tiếng nói:
- Ngươi còn có thứ tốt thế này sao. Cái này có thể bay không, cho ta thêm mấy lá nữa!
Kiếm Ngô đại nhân nói:
- Không còn, chỉ có một lá này thôi.
Trương Mạc nằm lên trên nói:
- Vậy thì lá này.
Đã từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy người không biết xấu hổ đến thế.
Kiếm Ngô đại nhân có vẻ mặt như vừa ăn phải cứt, nhưng cũng không thể thu lại lá phù lúc này.
Nằm xong, Trương Mạc giả vờ yếu ớt vô lực nói:
- Các người phải bảo vệ~~bảo vệ tốt ta, ho ho!
Nói xong lấy ra một cái chân giò lớn còn lại bắt đầu gặm.
Với vẻ ăn uống này, Kiếm Ngô đại nhân rất nghi ngờ liệu hắn có đang cố tình giả bệnh hay không.
- Đưa thêm cho ta một cái chăn nữa. Đợi lát nữa các ngươi đi, ta sẽ ngủ thêm một lát.
Kiếm Ngô đại nhân trừng mắt nói:
- Còn chăn gì nữa, có cần ta cho ngươi thêm một nữ tử không?
Trương Mạc suy nghĩ một chút rồi nói:
- Lớn không?
Kiếm Ngô đại nhân lập tức giơ tay lên, định cho hắn bay thẳng.
- Đùa thôi, đùa thôi. Bây giờ ta là bệnh nhân mà. Được rồi, gọi mọi người đến đây đi. Ta thấy con đường này có thể là lối ra, vừa rồi yêu thú đều dẫn ta chạy về phía này. Các ngươi đừng đi sai đường!
Trương Mạc vẫn nhắc nhở bọn họ một câu.
Để tránh bọn họ lại đi lạc trong mê cung, lãng phí thời gian của bổn tông chủ.
Nghe vậy, sắc mặt của Kiếm Ngô đại nhân và Khí Quân đại nhân mới khá hơn một chút.
- Là con đường này đúng không!
- Được, nghe ngươi, tập hợp những người khác, đi theo con đường này!

Cùng lúc đó. Bên kia, Long Quân phun ra một ngụm máu tươi, khiến cho đám ma tu xung quanh đều lộ vẻ sợ hãi.
- Uyên chủ!
Giơ tay lên, Long Quân bảo đám ma tu này đừng đến gần.
Trên mặt đầy vẻ tức giận, chết tiệt Trương Lão Bát, vậy mà một chiêu đã phá vỡ phân thân của nàng ta, còn làm vỡ cả viên bảo thạch của nàng.
Mất đi một phân thân này, khiến cho hồn phách của nàng cũng bị tổn thương theo.
Nhưng tất cả những điều này đều không quan trọng, quan trọng là củ cải trắng to trong tay Trương Lão Bát, nàng nhất định phải có được.
Khoan đã, liệu đây có phải là cái bẫy do Trương Lão Bát cố tình đặt ra không?
Hết chương 1006.



Bạn cần đăng nhập để bình luận