Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 322. Tiếp tục đoán!



Chương 322. Tiếp tục đoán!





Hôm nay trời mưa không mang ô.

Ta đứng dưới mái hiên kể cho ông trời nghe về cuộc đời của ta.

Ngay lập tức, ông trời tạnh mưa.

- Trích từ Chương 6199, 《 Nhật ký của ta 》 - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.

Thanh quận, phủ Quận thủ.

Đêm nay, Trương Đại Tôn chủ vĩ đại đương nhiên không rảnh rỗi.

Hôm qua chỉ thử nghiệm quần áo không được. Hôm nay phải chơi trò mới mẻ hơn.

Lên đồ!

Hộ tâm kính, thắt lưng, găng tay, vòng cổ, vòng tay, dây thừng, nến, roi da..... V. V. , ai cho nến và roi da vào đây vậy, lão Dương này nghĩ gì vậy, quá ghê tởm.

Loại bỏ những thứ cản trở tầm nhìn, chỉ còn lại những thứ này, Trương Mạc đều định thử từng thứ một.

- Đi, đi, đi, đi nào!

Lắc mông trước đã, có câu là hoạt động gân cốt mới thoải mái hơn.

Trương Mạc ngân nga bài hát nhỏ, bắt đầu thử nghiệm.

Không ngờ rằng lúc này hắn lại bị những người ở Ninh Quận nhìn rõ mồn một.

- Lại đến rồi!

- Trương Đại Ma đầu nhàn rỗi quá phải không, chơi quá trớn rồi, có đủ mọi đạo cụ!

- Vừa rồi ta thấy cái roi da nhỏ phải không. Chậc chậc chậc, đúng là Đại Ma đầu!

- Ngươi nói xem tại sao Trương Đại Ma đầu lại phải cởi trần mỗi khi ra trận?

- Ngươi hiểu gì chứ, đây gọi là thành thật đối đãi, để tỏ lòng thành ý!

- Chết tiệt, ngươi thổi ra câu này hay quá, mà nghe còn có vẻ có lý nữa.

Trong lúc nhất thời, bất kể là tu sĩ của Nguyên Môn hay ma tu của Hồn Tông, đều dừng lại để xem.

Trương Đại Ma đầu mỗi tối đều có một buổi biểu diễn đêm khuya, chuyện này không nhiều.

Trong đám đông, những người của Chính đạo báo và Thánh đạo báo đều bắt đầu cầm bút viết.

Quả nhiên lần này đi theo là đúng rồi, chỉ cần Trương Đại Ma đầu thao tác như thế này, không thể không lên trang nhất báo mấy ngày liền.

Thành tích, tiền lương hàng tháng, thêm tiền thưởng, chẳng phải tất cả đều đến đây rồi sao?

Nếu không phải vì thân phận của họ khác biệt, thì cả đám người này đều muốn trao cho Trương đại ma đầu một nụ hôn nồng nhiệt.

Quả thực là Thần Tài!

- Hừ hừ, Trương đại ma đầu lại đến chỉ đường rồi. Tại sao ta lại cảm thấy lần này Phủ đệ hư cảnh này lại càng ngày càng không ổn vậy?

Tà Tâm cười khẽ nói.

Nếu như câu nói này có thể dọa cho Kim Mộc Bạch chạy về thì tốt quá.

Đáng tiếc, Kim Mộc Bạch cũng không phải kẻ ngốc. Hắn thẳng thắn nói:

- Ngươi dùng thủ đoạn nhỏ đáng ghét như vậy muốn ép ta rời đi, ngươi đánh giá thấp ta, hắn là đường đường là Trương, nếu hắn thật sự có thể dựng lên một phủ đệ Hư Cảnh, thực lực của hắn thậm chí còn hơn ta gấp mười lần gấp trăm lần, không cần thiết đùa giỡn những thứ này, vừa bước vào Ninh huyện ta sẽ chết. Tại sao phải đợi đến bây giờ? Càng dùng thủ đoạn, trông càng yếu đuối.

Tà Tâm tỏ ra rất bất lực, được rồi, tâm đạo của lão già này quả thực rất kiên định.

Trương đại ma đầu như vậy mà không khiến hắn thấy ghê tởm, được, được.

Lúc này mọi người đều nhìn Trương Mạc chọn tới chọn lui, hắn chọn một chiếc thắt lưng đeo vào hông trước.

Nhưng cái thứ này cũng không che được thứ gì cả, ôi trời, Trương đại ma đầu, ngươi vênh cái gì vậy, thật là chướng mắt!

Trương Mạc khẽ ngân nga một bài hát, hắn thoải mái vận động phần eo bụng một chút.

Rắc!

Ối trời, vận động hơi quá đà rồi.

Eo hơi bị trật rồi!

Trương Mạc vội vàng thò mông ra lục tìm dược hoàn trong nhẫn chứa đồ.

Bọn người Kim Mộc Bạch chỉ nhìn thấy một cái mông to tướng, chiếm trọn cả màn sáng.

Ự...... Phải nói, Trương đại ma đầu, mông trắng thật!

Nhịn!

Trên đầu chữ nhẫn có con dao, nhẫn qua được là anh hùng.

Khuôn mặt Kim Mộc Bạch đều vặn vẹo cả lên, tên khốn Trương đại ma đầu, ngày nào cũng cho lão phu xem cái này, thật đáng quá.

Tà Tâm thì chẳng sao cả, một tay cầm hạt dưa, một tay cầm bình rượu, còn hai tay thì vỗ nhẹ.

- Nữa! Nữa!

Tà Tâm lớn tiếng hô lên, thực sự coi đây là tiết mục biểu diễn mà xem.

Kim Mộc Bạch cố gắng nhịn xuống ham muốn rút kiếm của mình, hắn muốn xem Trương đại ma đầu định làm gì.

Một lát sau, Trương Mạc rốt cuộc cũng bình tĩnh lại.

Ôi trời, cơ bụng hình múi của ta, lâu ngày không tu luyện tử tế, chỉ hơi trật một chút thôi mà thật sự quá đau đớn.

Làm nhanh đi, xử lý cho xong một thể, lát nữa còn phải ăn khuya nữa.

Trương Mạc bắt đầu đeo vòng tay, hộ tâm kính và các thứ tương tự lên người.

Không lâu sau, toàn thân đều đeo đầy đồ.

Đúng lúc mọi người đều không hiểu Trương đại ma đầu định làm gì.

Cuối cùng Trương Mạc cũng lên tiếng.

- Xử lý một lần cho xong, hẳn là có sót lại chứ nhỉ!

Cởi giáp!

Luồng khí vừa được thả ra, màn sáng lập tức biến mất.

Kim Mộc Bạch và Tà Tâm nhìn đến ngây người, vô đầu vô đuôi thế này, Trương đại ma đầu ngươi bị làm sao vậy.

Đợi đã, câu cuối hắn ta nói là gì ấy nhỉ?

- Hẳn là có sót lại chứ nhỉ.

Kim Mộc Bạch khẽ hừ một tiếng, đây là đang khiêu khích lão phu sao

Tà Tâm đảo mắt, lại cẩn thận suy nghĩ một lần nữa.

Trương Đại Ma Đầu cố tình treo nhiều thứ như vậy trên người, chẳng lẽ là ám chỉ điều gì đó?

Nhưng rốt cuộc hắn ám chỉ điều gì?

Hết chương 322.



Bạn cần đăng nhập để bình luận