Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 243. Tên thứ hai (2)



Chương 243. Tên thứ hai (2)





Chậm rãi tung bay lên, đứng lơ lửng giữa không trung.

Nguyệt Ma nhắm mắt lại, lần này từ trên người hắn lại lần nữa bay ra không phải hồn thân hắc quang, mà là một đạo quỷ ảnh che trời giống như là ác quỷ.

Mặt đen răng nanh, thân thể tựa như Hắc Nha to lớn giương cánh mà lên.

Trong nháy mắt liền xuyên thấu nóc phòng, bay lên tầng mây, tắm rửa phía dưới ánh trăng sáng.

Quỷ thân Vô Ảnh, một đôi mắt đen tiếp cận Hắc Phong Lĩnh, nhìn đến tột cùng có ai dám dị động.

Không bao lâu, thật đúng là để Nguyệt Ma phát hiện gia hỏa muốn vụng trộm rời đi.

Chỉ bất quá không giống lắm phán đoán của Nguyệt Ma.

Người thứ nhất muốn trực tiếp đào tẩu, thế mà không phải Trương đại ma đầu hắn đoán.

Mà là tên nhìn qua đến hết sức thành thật, hết sức dễ nói chuyện, giống như cực lực nguyện ý gia nhập Hồn Tông, Lục Cửu Mệnh, Lục Quỷ Vương.

Lặng lẽ nằm trên mặt đất, Lục Cửu Mệnh lúc này lại lấy ra bản lĩnh giữ nhà.

Hai cái đầu lâu bên hông hóa thành hai cái xẻng điên cuồng xoay tròn đào đất, từ gian phòng của hắn, đào một đường hướng về phía bên ngoài Hắc Phong Lĩnh.

Nói quang minh chính đại chạy trốn, Lục Cửu Mệnh không dám.

Hắn cũng biết Nguyệt Ma bắt đầu lộ ra khuôn mặt thật, quả quyết sẽ không dễ dàng để bất kỳ kẻ nào rời đi Hắc Phong Lĩnh.

Nhưng Lục Cửu Mệnh càng rõ ràng hơn, tối nay đã là cơ hội cuối cùng chạy trối chết.

Nếu như hắn đêm nay không chạy, liền chỉ còn lại một lựa chọn, liều mạng cùng Nguyệt Ma.

Quá độc ác!

Nói thật, hai ngày nay hắn cảm giác thật đều tin tưởng Nguyệt Ma. Thật cảm thấy Nguyệt Ma là bởi vì Hồn Tông chiến cuộc bất lợi, muốn chiêu người.

Có thể nếu nhận người, ngươi xuất thủ với Hùng Vô Địch người ta làm gì?

Xuất thủ với Hùng Vô Địch, mục đích liền rõ rành rành.

Lục Quỷ Vương hắn mặc dù cũng có chút thực lực, nhưng cũng không muốn hiện tại liền liều mạng cùng cao thủ Bá Nguyên cảnh.

Để Diệu Ly, để Trương đại ma đầu mấy kẻ này đi liều cùng Nguyệt Ma đi.

Hắn không cần mặt, sợ liền sợ, bảo mệnh mới là thật.

Đào đất đào mệnh, một tay này, là bản lĩnh cứu mạng mà hắn học ra từ vô số lần đối mặt tuyệt địa sinh tử.

Lục Cửu Mệnh rất có lòng tin đối với chiêu này của mình.
Một đường đào đến sườn núi, mắt thấy sắp triệt để rời đi Hắc Phong trại.

Đột ngột, bên tai Lục Cửu Mệnh đột nhiên truyền đến giọng nói của Nguyệt Ma.

- Lục huynh, làm gì gấp gáp đi như vậy? Là lão phu chiêu đãi không chu đáo sao?

Một câu, kém chút dọa Lục Cửu Mệnh đái ra quần.

Lập tức bùng nổ ma nguyên, lại tăng tốc đào đất. Lục Cửu Mệnh căn bản vốn không dám trả lời vấn đề của Nguyệt Ma. Chỉ cho rằng Nguyệt Ma đang cố ý lừa dối để tìm phương vị của hắn mà thôi.

Thế nhưng bùn đất, thông đạo, thậm chí hết thảy xung quanh Lục Cửu Mệnh đều cấp tốc biến thành vực sâu đen nhánh.

hắc ám Đậm đặc như đầm lầy khin bao phủ người ta, để cho người không biết làm sao.

Nguyệt Ma thân chim, mặt quỷ, bỗng nhiên hiện ra từ trong bóng tối, đứng ở trước mặt Lục Cửu Mệnh.

- Nguyệt... Nguyệt Ma đại nhân.

Lục Cửu Mệnh lúc này triệt để luống cuống.

Nguyệt Ma cường đại, vượt quá tưởng tượng của hắn. Dù là hắn cũng học qua công pháp bên trên hồn phách, nhưng so sánh với Tam Kiếp Đoạt Hồn công của Hồn Tông, Lục Cửu Mệnh tu những cái kia chỉ có thể coi là « trê em tu ma nguyên ».

Hai tay đưa ra phía sau, đầu lâu bên hông Lục Cửu Mệnh cũng bắt đầu xoay tròn.

Nguyệt Ma điều khiển thân chim mặt quỷ, phát ra tiếng cười âm trầm.

- Lục Cửu Mệnh, lấy chút tu vi của ngươi ở trên phương diện hồn phách, cũng không cần múa rìu qua mắt thợ trước mặt bản tôn. Buông ra hồn phách của ngươi, giao cho bản tôn. Chí ít ngươi sau này còn có thể làm một tên thuộc hạ.

Lời Nguyệt Ma vừa dứt trong tai Lục Cửu Mệnh, liền là tràn đầy sát ý.

Lục Cửu Mệnh làm ma tu lâu như vậy, tự nhiên biết cái gì gọi là về sau còn có thể làm thuộc hạ.

Dù sao ở bên trong ma tu, thi quỷ cũng coi như thuộc hạ.

Hơn nữa còn là thuộc hạ dùng rất tốt.

Không phản kháng là không thể, liều một phen, nói không chừng, còn có thể sống.

Thi Ma Đại Pháp!

Hồn chi lồng giam!

Toàn thân Lục Cửu Mệnh toát ra một mảnh lục quang lóe sáng.

Mỗi một lục quang đều trong nháy mắt mở ra một con mắt nhỏ là xanh lục trong bóng đêm, phát ra tiếng chi chi vang vọng rợn người.

Lục quang đầy trời vây quanh Nguyệt Ma, chỉ một thoáng thả ra vô số sợi tơ màu xanh lá.

Thân chim Nguyệt Ma không động chút nào, mặc cho Lục Cửu Mệnh phóng thích đại chiêu.

Ý cười của Mặt quỷ càng dần dần phóng đại.

- Thi Ma Đại Pháp, ngươi cất bao nhiêu hồn phách? Lục Cửu Mệnh, vẫn là không cần lãng phí, hết thảy giao cho ta đi.

Thân chim Nguyệt Ma nói xong liền bắt đầu cấp tốc biến lớn.
Một trượng, hai trượng, ba trượng...

Thân chim âm thầm lấy tốc độ cực nhanh trở thành tồn tại vô cùng to lớn.

Hồn chi lồng giam của Lục Cửu Mệnh trực tiếp bị phá, nửa điểm tác dụng cũng không có tạo được.

- Trời ơi!

Lục Cửu Mệnh nhìn thấy mà toàn thân run rẩy, đây là hồn pháp cái gì, mới có thể biến ra hồn thân to lớn như vậy!

Sau một khắc, mặt quỷ Nguyệt Ma tựa như thiên địa xoay chuyển, mang theo âm thanh ù ù như lôi đình.

- Ngươi là của ta, cùng hòa làm một thể với ta đi.

Hết chương 243.



Bạn cần đăng nhập để bình luận