Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 903. Thù địch! (2)



Chương 903. Thù địch! (2)




Ngô Thành nói rất chân thành, nhưng Trương Mạc nghe xong lại có vẻ mặt như ăn phải phân.
Ngươi cho rằng vận may của ngươi không tốt.
Bản tông chủ còn thấy vận may của mình rất kém.
Mọi chuyện tồi tệ đều để bản tông chủ gặp phải.
Cứ thế này, Thần cung còn phải dưới sự chỉ huy của bản tông chủ, làm lớn mạnh, lại sáng tạo nên huy hoàng nữa!
Bản tông chủ lo lắng đến mức khẩu phần ăn cũng giảm đi nửa lạng.
Tự tay biến kẻ thù của mình trở nên mạnh mẽ, cảm giác này, ai mà hiểu được!
- Được rồi, không nói những điều này nữa. Ngươi ở lại là có chuyện gì? Không phải là muốn bản tông chủ sắp xếp cho ngươi một công việc kiếm công lao dễ dàng chứ.
Ngô Thành nói:
- Bản thân ta là người ngay thẳng, chưa bao giờ làm những chuyện cửa sau như vậy. Ta ở lại, chỉ muốn nhắc nhở đại nhân một điều. Nhất định phải cẩn thận với Giác Mộc Thần sứ.
Trương Mạc hơi nheo mắt lại, nói:
- Giác Mộc Thần sứ, hắn sao?
Ngô Thành nói:
- Xem ra đại nhân vẫn chưa biết được sự lợi hại trong đó. Giác Mộc Thần sứ là người của Linh quan đại nhân!
Trương Mạc không hiểu, cau mày nói:
- Liên quan gì đến Linh quan đại nhân?
Ngô Thành giơ hai ngón tay nói:
- Thưa đại nhân, trước khi ngài xuất hiện. Thần cung đã định sẵn có thể kế nhiệm chức vụ chủ sứ chỉ có hai người. Một người là đệ tử của Khí quân đại nhân, Vĩ Hỏa thần sứ, cũng chính là sư huynh của ta. Người còn lại chính là Giác Mộc thần sứ này. Bốn vị chủ sứ đại nhân nếu có ngày hy sinh, thoái vị hoặc vì lý do khác không làm nữa. Vậy thì hai vị thần sứ này sẽ vào cuộc cạnh tranh, trở thành chủ sứ mới.
Trương Mạc nghe đến đây, nói:
- Không đúng, không đúng, Hành Kim thần sứ thì sao

Ngô Thành nói:
- Ông ấy không làm chủ sứ, từ trước đến nay đều từ chối. Trước khi ngài đến, thần sứ xếp thứ hai chính là Giác Mộc thần sứ, thứ ba là Vĩ Hỏa thần sứ. Bây giờ ngài đột nhiên xuất hiện, lập công khắp trời đất. Xếp hạng trực tiếp đẩy cả hai người họ xuống. Ngài nói xem họ sẽ nghĩ thế nào. Sư huynh Vĩ Hỏa thần sứ của ta thì còn ổn, nhưng vị Giác Mộc thần sứ này, chắc chắn sẽ coi ngài như cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt.

Trương Mạc nghe xong há hốc mồm. Cái gì thế này!
Bên trong còn có người muốn chơi ta sao!
Có chút quá không có nghĩa khí rồi đấy!
- Ờ, ý người là hắn sẽ ra tay với ta sao?
Trương Mạc nói.
Ngô Thành vội vàng nói:
- Không đến mức đó đâu. Với uy danh hiện tại của ngài, cộng thêm tình hình hiện tại, cho hắn một trăm lá gan, hắn cũng không dám ra tay với ngài. Ý ta là, hắn rất có thể sẽ dương phụ âm vi, cố ý gây khó dễ cho ngài, phá hoại phòng tuyến của ngài, sau đó đổ lỗi cho ngài, hạ thấp danh tiếng và công lao của ngài.
Trương Mạc dài giọng ‘Ồ’ một tiếng. Sau đó thân mình hơi ngả về sau, nói:
- Chỉ có vậy thôi à. Không sao, mặc kệ hắn đi!

Ngô Thành trừng mắt nói:
- Sao có thể không sao được chứ. Đại nhân, ngài phải điều hắn đến một vị trí không quan trọng mới được. Vừa rồi ta thấy ngài sắp xếp vị trí cho hắn, thực sự quá quan trọng, sao có thể điều hắn đến dưới chân núi Tuyết Phong được chứ. Nơi đó, động một tí là ảnh hưởng đến toàn bộ, rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện đấy. Bây giờ điều hắn trở về vẫn còn kịp, ta có thể nhận nhiệm vụ này!

Trương Mạc nhìn Ngô Thành, đột nhiên nở nụ cười.
- Không sao đâu, cứ để hắn làm đi!

Trương Mạc không hề để tâm.
Ngô Thành thấy thế càng thêm thán phục.
- Quả nhiên không hổ danh là Mão Nhật thần sứ đại nhân. Xem ra là ta lo xa rồi, mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát của đại nhân!
Ngô Thành tỏ vẻ hiểu rõ.
Còn Trương Mạc thì thấy tư tưởng của hắn rất ‘nguy hiểm’, mơ hồ có dấu hiệu trở thành ‘Thang Cát’. Trong khi đây vẫn là một người bình thường, Trương Mạc nhanh chóng đuổi hắn đi và nói:
- Được rồi, chuyện khác ngươi không cần lo lắng, cứ làm việc của mình đi!

Ngô Thành chắp tay vái chào, nhưng không đứng dậy. Hắn nhìn Trương Mạc, dường như đã đấu tranh một lúc mới nói:
- Mão Nhật đại nhân, công việc kiếm công lao mà ngài vừa nói, có thật không?

Trương Mạc cười nói:
- Ngươi thực sự rất chính trực. Có, tất nhiên là có. Gửi ngươi đi truy sát Long quân thì sao?
Ngô Thành trừng mắt nói:
- Đây không phải là đi tìm chết sao?
Trương Mạc nói:
- Ngươi cứ nói xem có phải là kiếm công không. Chết cũng có công lao mà!
Ngô Thành mặt đầy vẻ không nói nên lời, vội vàng rời đi.
Trương Mạc nhìn bóng lưng hắn nói:
- Thôi bỏ đi, ngươi cứ phụ trách liên lạc với Thiên Kiếp sơn, bất cứ lúc nào cũng phải để mắt đến Vọng Thần điện. Nếu có gì thay đổi, ta phải biết ngay.
Ngô Thành lúc này mới lộ ra vẻ mặt vui mừng. Nhiệm vụ này mới được gọi là ‘kiếm công’.
- Vâng, đại nhân!
Ngô Thành mãn nguyện rời đi.
Trương Mạc dựa vào ghế, khóe miệng nở nụ cười.
Gây chuyện sao?
Còn gì là thần sứ vốn xếp thứ hai nữa. Không thích ta đúng không. Vậy thì ngươi cứ gây chuyện đi!
Bản tông chủ chỉ sợ ngươi không gây chuyện thôi. Thần cung bây giờ có vẻ hơi quá suôn sẻ rồi, cần có người giúp bản tông chủ đi tìm cái chết. Hết chương 903.



Bạn cần đăng nhập để bình luận