Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 492. Phục sinh! (2)



Chương 492. Phục sinh! (2)




Nói làm thì làm, do dự chỉ là đồ bỏ đi.
Ngay lập tức, Hoàng Tuyền Cốt Ma khẽ hét lên. Hồn phách trực tiếp từ trên đỉnh đầu Hỏa Vân Trưởng lão bay ra.
Hồn đen như bóng, sau đó Hoàng Tuyền Cốt Ma dang rộng đôi tay.
Thi Ma Đại Pháp, người chết sống lại!
Hồn phách dang rộng đôi tay, đột ngột giơ lên.
Ma khí ngập trời, thế giới tuyết sơn vốn còn sáng sủa, lập tức trở nên tối tăm.
Tiếp theo, mặt đất bắt đầu rung chuyển, trên tuyết sơn, vô số kiếm mộ bắt đầu điên cuồng run rẩy.
Hoàng Tuyền Cốt Ma phát ra tiếng phấn khích.
- Ối trời ơi, ta đỉnh quá, đều đứng dậy cả rồi!
Vừa dứt lời, đột nhiên Hoàng Tuyền Cốt Ma nhìn thấy trên đỉnh tuyết sơn có một thanh trọng kiếm khổng lồ bay lên, rồi mang theo một tiếng nổ lớn rơi xuống trước mặt hắn.
Chưa kịp để Hoàng Tuyền Cốt Ma phản ứng, luồng khí xung quanh cuộn xoáy, ngưng tụ thành từng cơn lốc, sau đó những cơn lốc này bắt đầu giải phóng ra những luồng kiếm khí khủng khiếp.
Hoàng Tuyền Cốt Ma nhìn mà hơi choáng, đây là thứ gì vậy?
Những người biết đến sự tồn tại của Kiếm linh rất ít, nên Hoàng Tuyền Cốt Ma cũng không thể biết trước được.
Nhưng ngay sau đó, hắn đã biết được sự đáng sợ của Kiếm linh.
Từng luồng kiếm khí ngưng tụ thành thực thể, bắt đầu tấn công hắn bằng những tiếng xì xì.
Một hồi xình xịch, rồi á á á.
Hoàng Tuyền Cốt Ma cảm thấy mình sắp thành đồ nát, toàn thân đều là lỗ.
Hắn suýt thì không chịu nổi, chẳng trách nơi này không có người canh giữ, hóa ra là có bẫy.
- Chết tiệt!
Tiếng gào thét cuối cùng, Hoàng Tuyền Cốt Ma cuối cùng cũng hoàn thành chiêu thức này.
Lần trước dùng chiêu này, hắn đã mệt muốn chết, tên Trương đại ma đầu chết tiệt bắt hắn biểu diễn nhấc tay suốt.
Hôm nay tuyệt chiêu đương nhiên sẽ không bắn trượt, mặt đất rung chuyển, từng bộ xương trong kiếm mộ đều bò ra.
Giữa trời đất, dường như có tiếng người chết đang ngâm nga.
Hơi thở đen tối cuối cùng cũng khiến những Kiếm linh xung quanh tản ra, dường như chúng cũng sợ tiếng gào thét của người chết.
Linh hồn của Hoàng Tuyền Cốt Ma lập tức trở về thân xác của Hỏa Vân trưởng lão.
Mặt lúc xanh lúc trắng, Hoàng Tuyền Cốt Ma rõ ràng là dùng chiêu này cũng tiêu hao không ít.
Hắn nhìn thấy ngày càng nhiều bộ xương biến thành thi quỷ bò ra khỏi kiếm mộ.
Hoàng Tuyền Cốt Ma cười lớn:
- Ta thật tuyệt!
Vô số thi quỷ lắc lư bước chân đến trước mặt Hoàng Tuyền Cốt Ma, từng đôi mắt đều có màu xanh lục.
Trong số đó, có một người lớn nhất, trông có vẻ bộ xương vẫn còn khá nguyên vẹn, chỉ có đầu thiếu một mảnh, giống như bị người ta dùng dao chém mất đỉnh đầu, kiểu tóc khá là đẹp, đầu trọc thực sự, không thể trọc hơn được nữa.
Người đầu trọc này rõ ràng cao hơn những người khác, khí thế cũng hoàn toàn khác.
Chậm rãi, người đầu trọc đi đến trước mặt Hoàng Tuyền Cốt Ma.
Còn Hoàng Tuyền Cốt Ma cũng hài lòng nhìn người đầu trọc trước mặt.
Chậc chậc, khí thế này, sau khi chết vẫn không mục nát, chỉ nhìn vào đây thì có thể thấy tu vi đã đạt đến cảnh giới Bá Nguyên, tất nhiên đây là nói về lúc còn sống. Bây giờ còn có thể còn lại bao nhiêu, chính Hoàng Tuyền Cốt Ma cũng không biết.
Vỗ nhẹ vào người đối phương, rồi vỗ vào mặt đối phương vài cái, Hoàng Tuyền Cốt Ma hài lòng nói:
- Sau này ngươi sẽ là đại ca, nghe lời, ta sẽ không bạc đãi các ngươi đâu.
Hoàng Tuyền Cốt Ma tưởng mình đang tự sướng.
Nhưng không ngờ, vừa dứt lời, người đầu trọc trước mặt đã tát hắn một cái.
Chát!
Cái tát này rất to, đánh cho Hoàng Tuyền Cốt Ma suýt ngã.
Che mặt lại, Hoàng Tuyền Cốt Ma tỏ vẻ không tin nổi nói:
- Ngươi đánh ta ư? Ngươi thế mà dám đánh ta?
Nếu như đổi lại là tình huống bình thường, thì lúc này người đầu trọc phải nhìn chỉ thị của mình, với vẻ mặt không tin nổi, như thể vừa rồi không phải hắn đánh vậy.
Đáng tiếc, hiện tại không phải là tình huống bình thường.
Vì thế người đầu trọc lại tiến lên tát thêm hai cái.
Chát chát!
Cái sau còn mạnh hơn cái trước, Hoàng Tuyền Cốt Ma trực tiếp ngã sõng soài xuống đất.
Có lẽ cả đời này hắn ta vẫn chưa từng gặp phải tình huống thi quỷ đánh chủ nhân, hắn ta giơ ngón tay chỉ vào người đầu trọc.
Bên tai bỗng nhiên vang lên tiếng hát.
- Tuyết rơi bay bay, gió bắc hiu hiu, đất trời một màu trắng xóa...
Cảm xúc dâng trào, mắt đẫm lệ, môi khẽ run.
Hoàng Tuyền Cốt Ma lập tức quay đầu nói với một tên thi quỷ:
- Đừng hát nữa, ta chưa cần nhạc đệm đâu.
Ngay lập tức, tên thi quỷ đang hát liền ngậm miệng lại.
Người đầu trọc lại tiến lên một bước, giơ tay lên.
Hoàng Tuyền Cốt Ma liên tục kêu lên:
- Dừng dừng dừng, chết tiệt, sao các ngươi lại còn có ý thức thế. Hồn phách của các ngươi không tiêu tan sao?
Người đầu trọc khàn giọng đáp:
- Chốn này, tàn hồn bất diệt, chính nghĩa trường tồn!
Hoàng Tuyền Cốt Ma há hốc mồm. Ta chỉ hỏi một câu thôi, sao ngươi lại còn ra vẻ ta đây thế?
Người đầu trọc nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Hoàng Tuyền Cốt Ma, đưa tay lên trán vuốt vuốt nói:
- Đừng si mê ca quá, ca chỉ là truyền thuyết! Hết chương 492.



Bạn cần đăng nhập để bình luận