Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1303 - Ta muốn gặp hắn (2)



Chương 1303 - Ta muốn gặp hắn (2)




- Kiếp Nhị?
Kiếp Tam vô cùng kinh ngạc, sau đó lập tức phản ứng lại, mắng lớn:
- Tên già xảo quyệt, quả nhiên...... Đúng là ta mà!
Không cần giải thích nhiều, vì chỉ cần suy nghĩ một chút là có thể hiểu được.
Điều này thực sự giống như những gì hắn sẽ làm.
Mặc dù sau khi ba người tách ra, trải qua những điều khác nhau, tính cách ít nhiều cũng có chút khác biệt, nhưng có một số thứ vẫn giống nhau.
Chẳng hạn như, chơi những trò thủ đoạn hiểm độc như thế này.
Hai người im lặng một lúc.
Một lát sau, Kiếp Tam nói:
- Không được. Kiếp Nhị làm như vậy, chắc chắn còn có hậu chiêu. Chúng ta không thể ngồi chờ chết.
Kiếp Nhất gật đầu nói:
- Phải tìm người giúp đỡ. Đến Vô Cực minh đi.
Kiếp Tam nói:
- Không được. ngươi có thể nghĩ đến Vô Cực minh, Kiếp Nhị chắc chắn cũng có thể nghĩ đến. Hắn ta biến chúng ta thành như thế này, biết đâu đang chờ chúng ta đến Vô Cực minh thì sao? Với tình trạng hiện tại của chúng ta, không phải là đối thủ của hắn.
Kiếp Nhất cau mày, mặc dù hắn rất không muốn thừa nhận.
Nhưng phải nói rằng, Kiếp Tam nói rất có lý.
Nhưng không thể đến Vô Cực minh, Kiếp điện chắc chắn cũng không thể quay về, vậy thì họ còn có thể đi đâu?
Trốn chui trốn nhủi khắp nơi, rồi bị truy sát sao?
Hai người lập tức nhận ra rằng tình hình hiện tại rất nguy hiểm.
Một khi Kiếp Nhị đến, khả năng rất lớn là họ sẽ bị tiêu diệt.
Quá hiểm độc, quá tàn nhẫn.
Kiếp Nhị có vẻ như không tranh giành, thực ra chỉ chờ hai người phân định thắng bại, rồi biến thành như thế này.
Quả là một tính toán sâu xa.
- Ta đúng là quá lợi hại.
- Vẫn phải dựa vào Trương Lão Bát!
Kiếp Tam nghiến răng nói.
Mặc dù rất muốn phản bác. Nhưng lúc này sau khi suy nghĩ cẩn thận, hắn cũng không thể không thừa nhận, lời của Kiếp Tam nói rất có lý.
Sự sắp đặt của Kiếp Nhị, chắc chắn đã bắt đầu từ rất sớm.
Chỉ cần sự tính toán của Kiếp Nhị không có sai sót, thì những nơi mà bọn họ có thể nghĩ đến, đều có khả năng bị bắt.
Vạn quốc đều sẽ không còn nơi nào để nương thân.
Kiếp Điện lúc này đã nằm trong tay Kiếp Nhị, hắn còn có thể giao dịch tốt với Vô Cực Minh.
Thậm chí còn cài cắm người trong Thần Cung, cũng không chừng.
Thiên hạ này, duy nhất có thể nói là Kiếp Nhị không tính được, cũng chỉ có Trương Lão Bát.
Không chỉ là bởi vì Trương Lão Bát là người khó tính toán.
Quan trọng hơn, thời gian Trương Lão Bát nổi lên rất ngắn, ngắn đến mức không đủ để Kiếp Nhị chuẩn bị trước, cài cắm người.
- Haizz!.
Kiếp Nhất thở dài.
Không còn cách nào, hắn rất không muốn cầu cứu Trương Lão Bát, nhưng bây giờ đã bị ép đến mức này.
Kiếp Tam thì trong lòng mừng thầm.
May mà hắn quen biết Trương Lão Bát, nếu không cục diện này, chẳng phải hắn đã thua từ lâu rồi sao.
- Làm sao bây giờ? Trở về không?
- Trở về thì được, nhưng trước tiên phải lập một giao ước. Trước khi giải quyết Kiếp Nhị, chúng ta đừng tự giết lẫn nhau.
- Được, đợi bắt được Kiếp Nhị, ngươi và ta lại tách ra, phân thắng bại lại.
- Được, cứ quyết định như vậy.
- Ta có thể tin ngươi không?
- Cái đó ngươi phải tự hỏi mình.
- Thôi, tin ngươi lần này.
Kiếp Tam và Kiếp Nhất tay trái nắm tay phải, coi như đã đạt thành liên minh ban đầu, sau đó bước đi trở về.
- Kiếp Nhất, sau khi ngươi trở về thì ít nói lại. Ta sẽ nói chuyện với Trương Lão Bát, muốn đánh bại Kiếp Nhị, còn cần Trương Lão Bát ra tay. .
- Được. Ngươi nói với Trương Lão Bát, chỉ cần hắn chịu giúp đỡ, ta và hắn có thể xóa bỏ mọi ân oán.
- Thôi đi, Trương Lão Bát mới không sợ ngươi. Ngươi còn không bằng cho hắn chút lợi lộc.
- Hắn Trương Lão Bát cũng xứng..... Thôi, ngươi nói với hắn đi, ta im miệng là được.
Bên kia.
Vô Cực Minh.
Tả Thu vừa từ trong căn phòng nhỏ mắng chửi Trương Lão Bát đi ra, hôm nay lại mắng một trận đã đời, ngày mai lại tiếp tục.
Còn có mấy vị cảm thấy phát huy không được tốt lắm, vẫn đang trao đổi tâm đắc, chờ ngày mai lại đổi một kiểu khác, mắng Trương Lão Bát cho hả giận.
- Thu gia, Kiếp Điện có người đến, đang ở đại điện chờ ngài. -.
Bên cạnh có tu sĩ đi tới, khom người bẩm báo.
Tả Thu nghe nói là người của Kiếp Điện đến, lập tức cảm thấy đầu óc đau như búa bổ.
Đúng rồi, Kiếp Nhất bị bắt đi, Kiếp Điện không đến đòi người mới là lạ.
Tả Thu nhanh chân bước vào đại điện, lập tức nhìn thấy Vô Diện Tôn Giả chưa từng rời khỏi Kiếp Điện đang ngồi ở đó.
Tất nhiên hắn còn có một cái tên khác.
- Kiếp Nhị!
Khẽ chắp tay, Tả Thu nói:
- Vô Diện Tôn Giả giá lâm, không có nghênh đón từ xa, mong lượng thứ.
Kiếp Nhị khẽ gật đầu, sau đó hờ hững nói:
- Kiếp Tam và Kiếp Nhất, đều đã rơi vào tay Trương Lão Bát.
Tả Thu từ từ ngồi xuống nói:
- Đúng vậy. Nhưng tình hình cụ thể thì không rõ.
Kiếp Nhị nói:
- Ta cần gặp Trương Lão Bát một lần.
Tả Thu nhíu mày nói:
- Ồ? Cần ta làm trung gian không?
Kiếp Nhị nói:
- Không tệ. Ta đã gửi cho Trương Lão Bát viên đá ảnh nhưng hắn không trả lời ta. Vì vậy, ta chỉ có thể đích thân đến gặp hắn.



Bạn cần đăng nhập để bình luận