Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 1367: Không thể chiến thắng!

Chương 1367: Không thể chiến thắng!Chương 1367: Không thể chiến thắng!
Công pháp đỉnh cao
( Trường sinh đạo ) .
( Lưu ý: Công pháp này quá thâm sâu, các tu sĩ bình thường hãy cân nhắc sức mình. ).
Tổng thiên công pháp Trường sinh.
Tổng cộng tám chữ, được gọi là Bát tự chân ngôn, luyện tập sẽ đắc đạo trường sinh. Bát tự này là:
Giữ hơi thở, đừng để mình đứt hơi.
—— Trích từ Chương 6191, é Nhật ký của ta) - Thiên Địa Vô Thượng Thánh Ma, Trương Ma Thần.
Thiên Thần tông.
Trương đại tông chủ vĩ đại vân dậy muộn.
Dù sao thì nếu trời có sập xuống thật, ai thích đỡ thì cứ đð.
Bản tông chủ chắc chắn sẽ không phải là người đầu tiên xông ra.
Trương đại tông chủ ngáp dài nằm trên giường.
Cũng lo Lắng cho bản thân mình cứ nằm ườn như vậy. Bên ngoài không biết đã xảy ra chuyện gì Lớn rồi.
Bản tông chủ cứ nằm dài thế này có hơi không ổn không nhỉ?
Đối với tông môn, đổi với thiên hạ, cũng phải có lời giải thích chứ.
Thôi, phải đổi tư thế nằm khác thôi.
Đổi sang nằm nghiêng đi! Nghỉ một lúc, Trương đại tông chủ vẫn thấy không ổn lãm. Trong lòng có chuyện, ngủ lại cũng không ngon giấc. Từ từ lấy ra một đồng tiền, Trương đại tông chủ đã quyết định, mặt trước thì dậy đi vệ sinh, mặt sau thì dậy đi ăn.
Giơ đồng tiền lên như ném mà không ném, một lúc sau. Trương đại tông chủ vẫn quyết định không ném.
Mạo hiểm quái
Hay nằm thêm một lúc nữa đi.
Đáng tiếc, có đôi khi, không phải cứ muốn nằm là nằm được.
Trương đại tông chủ còn chưa kịp nhắm mắt lại, bên ngoài đã có tiếng gõ cửa thình thịch.
- Tông chủ ơi!
Nghe giọng là biết ngay lão trọc.
Nghe giọng điệu này thì biết, chắc chắn lại có chuyện rồi. Trương đại tông chủ bất lực nói: - Vào đi!
Vừa dứt lời, cánh cửa lớn đột nhiên bị đẩy ra. Sau đó Trương đại tông chủ nhìn thấy một người không mặc áo ởi vào.
Cái gì, cái øÌ, cái gì.
Có thích khách, còn không mặc áo, đây là muốn ám sát bản tông chủ cái gì đây! Trương đại tông chủ bật người dậy khỏi giường.
Sau đó mới nhìn rõ, “thích khách” không phải ai khác, chính là Nhân hoàng đã lâu không gặp.
Sao hắn lại chạy đến đây. Ai cho hắn vào. May mà bản tông chủ ngủ vẫn mặc quần đùi.
Nhưng tin xấu là chỉ mặc mỗi quần đùi thôi.
- Trương lão bát, còn ngủ à. Ngươi ngủ không mặc quần áo à? Quả là phóng khoáng, ta thích.
Nhân hoàng cười nói. Trương đại tông chủ nhìn Nhân hoàng.Vipt ruyenful l.ne t - Chỉ 1000 đồng/ngày đọc tất cả Kho 1000++ truyện dịch miễn phí !
Ngươi không ngủ, cũng không mặc áo à.
Chết tiệt, lão trọc đâu. Nhân hoàng đến, sao không báo trước một tiếng.
Lão trọc đứng ở cửa, không dám vào.
Hắn nhìn biểu cảm của tông chủ thì biết, tông chủ chắc chăn là đang tức giận. Nhưng vấn để là, ai cản được Nhân hoàng.
Có thể gõ cửa rồi mới vào, đã là rất nể mặt tông chủ rồi.
- Tông chủ, khụ khụ, Nhân hoàng đến gặp ngài. Người đã đưa đến nơi, ta còn có việc, xin phép đi trước!.
Lão trọc chạy mất dép khi nói xong.
Trương Đại tông chủ giơ tay định gọi hắn lại nhưng đã muộn.
Chết tiệt, ngươi gọi thêm hai người nữa đến đây.
Ngươi bảo bổn tông chủ đấu tay đôi với Nhân Hoàng, chăng phải nói nhằm sao. Bổn tông chủ với con cừu sắp bị giết, thịt lợn trên thớt, gà quay trong lò chăng có gì khác biệt.
Nuốt một ngụm nước bọt, Trương Đại tông chủ nhìn Nhân Hoàng nói:
- Ngài không phải đi tìm Thượng Chủ sao? Sao lại đến đây?
Trương Đại tông chủ rất là nghi hoặc.
Nhân Hoàng không phải là lạc đường chạy nhầm chỗ chứ.
Nhân Hoàng đáp:
- Muốn tìm Thượng Chủ, tất nhiên là phải đến đây trước. - Không hiểu!
Trương Đại tông chủ thành thật nói.
Nhân Hoàng tiếp tục nói:
- Nghe nói Kiếp Nhất, Kiếp Nhị, Kiếp Tam đều đã được ngươi phái đi tìm Thượng Chủ, có tin tức gì chưa? Trương Đại tông chủ lại lắc đầu nói:
- Không có.
Nhân Hoàng nhíu mày nói: - Không có tin tức, ngươi còn bình tĩnh như vậy? Trương Đại tông chủ cười nói: - Trời sập xuống, chẳng phải còn có người như ngài chống đõ sao.
Nhân Hoàng thế mà không phản bác, suy nghĩ cẩn thận rồi nói:
- Ngươi tính toán cũng khá đấy. Ha ha, đầu óc tốt thì nhàn hạ thật.
Trương Đại tông chủ xòe hai tay nói:
- Ta thật sự không có tin tức mà ngài muốn. Nếu ta biết Thượng Chủ ở đâu, làm sao để tìm được hắn, ta nhất định sẽ trực tiếp đi. Nhân Hoàng nói:
- Ta tin. Nếu vậy, ta tặng ngươi một cơ duyên, ngươi có muốn không?
Trương Đại tông chủ càng không hiểu.
- Cơ duyên gì? Công pháp sao? Ta không cần. Không phải coi thường công pháp của ngài, thực sự là học không vô.
Trương đại tông chủ vẫn rất tự giác.
Nhưng Nhân Hoàng nói cũng không phải cái này. Nói to, Nhân Hoàng bá khí nói:
- Tìm người, ta không giỏi. Nhưng ép người ra, ta cũng hiểu đôi chút. Trương Đại chủ sứ, ta định đến Thần Ấn quốc, ngươi sẽ không cản ta chứ.
Nghe vậy, Trương Đại tông chủ lập tức hiểu ra.
Chết tiệt, Nhân Hoàng quả nhiên là Nhân Hoàng.
Cách này, đủ đơn giản, đủ trực tiếp!
Nuốt một ngụm nước bọt, Trương Đại tông chủ nói: - Không, không, ngài tùy ý. Nhân Hoàng tiếp tục nói:
- Ngươi có thể báo trước cho bách tính Thần Ần quốc, còn có tu sĩ Thần cung, bảo họ nên chạy thì chạy, nên trốn thì trốn. Để họ tự đi tìm Thượng Chủ, nếu không ta sẽ cày nát từ hậu phương Thần cung. Ai cản ta, ta diệt kẻ đó, cho đến khi Thượng Chủ xuất hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận