Yếu Gà Như Ta Lại Bị Chính Đạo Tôn Làm Vô Thượng Thánh Ma

Chương 225. Như thế nào biết được? (2)



Chương 225. Như thế nào biết được? (2)





Hùng Vô Địch dẫn đầu mang người rời đi, người thứ hai đứng dậy chính là Lục Cửu Mệnh.

- Hắc hắc hắc, ta nghĩ chư vị đừng nghĩ nhiều như vậy. Có câu nói là nghĩ càng nhiều, chết càng nhanh. Nguyệt Ma đại nhân thành tín đối đãi ta, vậy ta sẽ thành tín đáp lại. Được rồi, lão hủ đi đây. Chư vị chậm rãi cân nhắc, ta cũng đi trước tìm trụ sở an toàn.

Lục Cửu Mệnh nhanh chân rời đi, đi theo hắn còn có Trần Tiểu Tiểu.

Ngồi trên vai con thỏ, Trần Tiểu Tiểu không dám đi từ đại môn, giống như e ngại tới gần Trương Mạc, tự mình rời đi từ thiên môn.

Diệu Ly cũng chậm rãi đứng dậy, nói:

- Trương tông chủ có gì chỉ giáo?

Trương Mạc lắc đầu, biểu thị mình cái gì giáo cũng không có.
Diệu Ly cuối cùng cười nói:

- Cao kiến hôm nay của Trương tông chủ có chút làm cho người thất vọng, chậc chậc.

Diệu Ly lưu lại một câu nói ý vị thâm trường, sau đó mang theo hạ nhân rời đi.

Thất vọng?

Trương Mạc biểu thị không thèm để ý chút nào. Các ngươi càng thất vọng càng tốt, lộ ra ta càng thêm điệu thấp.

Trong hành lang, rất nhanh chỉ còn lại có đám người Trương Mạc.

Dương Sở nhẹ giọng hỏi:

- Tông chủ, chúng bây giờ ta như thế nào?

Trương Mạc suy nghĩ một chút nói:

- Thật ra ta muốn hiện tại liền đi, hắn không phải nói, không ngăn cản chúng ta sao? Bây giờ rời đi không có chuyện gì chứ.

Dương Sở một mặt cổ quái nói:

- Tông chủ, dạng này có phải quá mất giá hay không.

Trương Mạc cau mày nói:

- Giá đỡ quan trọng hơn mạng sao?

Lão Cẩu lúc này tiến lên phía trước nói:

- Tông chủ, thế nhưng chúng ta còn không có giải thích rõ ràng chuyện Hắc Bì cô nương cho Nguyệt Ma đâu.

Trương Mạc nghe vậy vỗ đùi, đúng nha, nãy giờ diễn quá nhập tâm, đều quên đi chuyện trọng yếu như vậy.

Đưa mắt nhìn về phía Tử Hoàng trong đám người, Trương Mạc nói:

- Tử Hoàng cô nương, ngươi sẽ hỗ trợ, đúng không?

Tử Hoàng vội vàng nói:

- Bây giờ ta liền đi. Yên tâm, Trương tông chủ, ta sẽ báo tình hình thực tế.

- Vậy là tốt rồi!

Trương Mạc hiển nhiên không nghe ra tình hình thực tế mà Tử Hoàng nói tới là có ý gì.

Đã tạm thời đi không được, vậy thì tìm chỗ ở.

- Đi, tìm nơi dựa vào cửa chína, phải là loại bất cứ lúc nào đều có thể chạy trốn.

- Tông chủ, vì cái gì, ngài một mực đều đang nói chạy trốn? Ta thấy mọi người không phải ở chung rất hòa thuận sao?

- Ngươi hiểu cái trứng. Tóm lại, nghe bổn tông chủ, chạy trốn là trên hết!

- Vâng, tông chủ!

...

Đêm dài, vắng người.

Yêu ma tu dưỡng, hắc ám im ắng.

Ở giữa Hắc Phong trại có một gian phòng hoàn toàn khác biệt, vừa nhìn chính là mới xây.

Ở bên trong chính là Nguyệt Ma, đây là thư phòng của hắn, cũng là phòng ngủ của hắn.

Vừa đóng cửa phòng, Nguyệt Ma liền vung tay ném xuống quải trượng bằng gỗ.

Đồng thời, thần thái già nua, bộ dáng ốm yếu trong nháy mắt tiêu tán.

Thay vào đó, là một mặt khí khái hào hùng. Làn da đều cấp tốc biến hóa, da thịt kiều nộn như anh hài hiển hiện, toàn bộ nếp nhăn già nua biến mất không thấy gì nữa.

Nguyệt Ma chậm rãi ngồi xuống, trong mắt tràn đầy sát cơ.

- Trương ma đầu này!

Trong lòng Nguyệt Ma đều hiểu rõ đối với biểu hiện của những người khác, đều nằm trong dự liệu. Duy chỉ có biểu hiện của Trương ma đầu hôm nay để hắn cảm thấy không cách nào khống chế. Đối phương tựa hồ biết cái gì, mỗi một sự kiện, mỗi một động tác, đều cảm giác cất giấu thâm ý.

Nhất là lời cuối cùng, Trương Mạc thốt ra cao kiến, càng kém chút để Nguyệt Ma nghẹn ngào tại chỗ.

Sao hắn lại biết được?

Thế cục của Hồn Tông bây giờ đúng là tốt vượt qua dự kiến, với lại tông chủ của bọn hắn, đã sắp cầm tới một khối ghép hình cho việc thắng lợi cuối cùng.

Trương ma đầu nói mỗi một chữ đều rất chuẩn, cái gì sắp đánh bại Nguyên Môn, cái gì cho dù bọn họ cái gì đều không làm, Hồn Tông cũng có thể nhất thống thiên hạ. Đây đều là cơ mật trong cơ mật, chỉ có người đến địa vị như hắn mới biết kế hoạch sau cùng của Hồn Tông.

Hiện tại nhìn toàn cảnh chính thức, thật ra Hồn Tông vẫn là bị đè lên đánh. Chỉ bất quá ngay cả Nguyên Môn cũng không biết, Hồn Tông âm thầm tích súc lực lượng gì, lại lấy được cái gì.

Trương ma đầu thốt ra từng lời nói chuẩn xác, đơn giản thật đáng sợ.

Cũng may là đám ma đầu còn lại không có một người nào tin tưởng, lúc này mới khiến hắn có thể chuyển cục diện trở về.

Nếu như có người biết, Hồn Tông sắp đại thắng, mục đích triệu tập bọn hắn tới đây ăn cơm, đơn giản là rõ rành rành.

Lúc yếu kém, ngươi nói mời mọi người đến giúp đỡ, mọi người đều có thể tiếp nhận cùng tin tưởng.

Nhưng ngươi đều sắp thắng, ngươi nói mời mọi người tới dùng cơm, không phải là vì thanh trừ hậu hoạn sao?

Trương ma đầu, có chút khó đối phó?

Có lẽ ngày mai cần sớm sử dụng chút thủ đoạn đối với hắn, nếu không, sẽ xuất hiện biến cố.

Trong lòng Nguyệt Ma quyết định chủ ý, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng đập cửa.

- Nguyệt Ma đại nhân, ta là Tử Hoàng, ta có việc báo cáo.

Nguyệt Ma nghe vậy tâm thần khẽ động, hắn lập tức có thể đoán được là có quan hệ đến ai.

- Hừ, là chuyện của Trương ma đầu sao. Vào đi.

Hết chương 225.



Bạn cần đăng nhập để bình luận